- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

U MÊ TỐI TĂM HAY NỊNH BỢ NHỤC NHÃ?

05 Tháng Bảy 202410:07 CH(Xem: 7106)


bai MANAT


Mai An Nguyễn Anh Tuấn

U MÊ TỐI TĂM HAY NỊNH BỢ NHỤC NHÃ?

 

Nếu không được xem cái clip mà tôi tin là chẳng thể bịa đặt nọ, thì tôi không thể tin nổi, không thể hiểu nổi, một giảng viên tự nhận có 30 năm dạy luật mà tán tụng luận án TS. của học viên TCQ như thế này: “Tôi cảm thấy người viết luận án không chỉ trí tuệ mà vô cùng tâm huyết, nếu dành lời khen thì có rất nhiều lời khen vượt ra khỏi ngôn ngữ…”

Thế nào là “vượt ra khỏi ngôn ngữ”? Cao hơn, và vượt khỏi ngôn ngữ thông thường của loài người, mà Kinh Thánh bảo “Khởi thủy là Lời”, thì chỉ có thể là ký hiệu thần bí của Đức Chúa Trời gửi đến tạo hóa của Chúa, hoặc là tín hiệu của loài linh trưởng về một cảm giác nào đó của chúng trước hiểm họa thiên tai…

Tạm chưa nói đến chất lượng cao thấp - thật giả của bản luận án nọ, lời tán tụng trên rõ là một phát ngôn đầy u mê - nếu như lịch sự không muốn nói thẳng: đó là sản phẩm của một nhận thức tối tăm, dại dột, ngu ngốc, lại ở một giảng viên kiến thức, học thuật, chữ nghĩa đầy mình qua mấy chục năm trên bục giảng đại học khiến thiên hạ phải ngỡ ngàng sửng sốt!

Còn nếu không phải là u mê, thì lại là lời nịnh bợ tột cùng vô duyên, người đời gọi là “nịnh thối”, bộc lộ hiển nhiên một bản lĩnh kém cỏi, một tư cách đớn hèn của những người đường đường là bậc giáo sư - tiến sĩ - giảng viên phản biện - trước một luận án dù là Tiến sĩ thì cũng ở dạng tập dượt khoa học cao cấp, ở mặt bằng khoa học chung nước ta, làm gì mà tâng bốc đến tận mây xanh như đó là tác phẩm trí tuệ siêu việt đến thế, để rồi cả một tập thể GS. phải khom lưng chắp tay kính cẩn, quỳ lạy trước ông ta như một bậc Thánh nhân!

Kiểu nịnh bợ, tâng bốc thế này thời gian qua xuất hiện nhiều như nấm độc, lại ở tầng lớp được gọi là “trí thức lớn”, tiêu biểu như ông GS. nọ ca ngợi ông TCQ mà danh nổi như mõ qua nhiều scandal về tiền bạc, gái mú… bằng những lời lẽ chỉ làm đối tượng được tôn vinh nở mũi vênh mặt, còn phần đông những người có tri thức và liêm sỉ lại thấy xấu hổ thay cho cả hai vị! Còn ở tầng lớp thấp hơn, một cô giáo dạy văn bậc PTTH không ít năm đã phê phán một cách thiếu văn hóa người dám chê Đề thi văn Tốt nghiệp bằng cách “phong Thánh”, “xây Đền” cho ông Chủ tịch Hội Nhà văn mà chắc ông ấy cũng phải cúi gằm mặt…

Than ôi, trong thời lệch chuẩn này, biết bao “huyền thoại xã hội” quái dị (mythologie sociale - theo quan niệm của nhà phê bình văn học Pháp kiệt xuất Roland Barthes) đã xuất hiện như là điềm báo về sự suy thoái đáng buồn về giáo dục, đạo đức, nhân cách, nhân phẩm… - nổi bật là các “huyền thoại” về những lời nói & hành động bộc lộ sự u mê và thái độ nịnh bợ nhục nhã đáng xấu hổ ngay trong một Thánh đường Giáo dục!

MA NAT

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Chín 202411:26 CH(Xem: 6086)
tôi về gặp lại mùa thu / gặp lại một đám cỏ mù bên sông / mẹ tôi đã bỏ cánh đồng / theo mây lên núi hóa rồng mà bay
22 Tháng Chín 202411:17 CH(Xem: 5331)
Chắc bạn cũng có nghe câu chuyện về ông Phó Thủ Tướng Đức gốc Việt, từng là đứa trẻ mồ côi bên Việt Nam. Tôi thật sự cảm động muốn khóc, không phải vì ông là người có tài, đẹp trai, ăn nói khôn ngoan hay làm lớn mà vì nếu cha mẹ nuôi không mang ông về Đức, có thể hôm nay ông cũng đã là kẻ lang thang đầu đường xó chợ ở một nơi nào đó trên đất nước Việt Nam. Bạn tôi muốn kể cho quý vị nghe về một đứa trẻ bụi đời, lang thang đầu đường xó chợ trên đất Hoa Kỳ, nhờ mẹ nuôi Việt Nam mang về chăm sóc, dậy dỗ đã trở nên người hữu dụng.
13 Tháng Chín 20243:25 SA(Xem: 6438)
bay nửa vòng đời ngơ ngác tìm nhau / chưa kịp chạm tay / mùa thu đã cháy / trong lá khô đôi môi nào run rẩy / mãi hoài không gọi nổi / một cái tên
12 Tháng Chín 20246:15 CH(Xem: 6157)
Bài thơ GIÓ đã được thi sĩ Đức gốc Việt Nguyễn Chí Trung trình bày từ năm 2004 tại nhiều Đại Hội Thi Ca Quốc Tế (International Poetry Festival) trong các buổi đọc Thơ trước công chúng. Bài thơ được viết bằng tiếng Đức vào mùa Thu năm 1993 và đã được dịch ra nhiều thứ tiếng cũng như xuất bản ở nhiều quốc gia Âu châu (Ý, Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha …).
12 Tháng Chín 20243:39 CH(Xem: 5792)
Lúc ngồi trong xe với Hiệp rồi, anh vẫn còn thắc mắc: “Tôi vẫn không hiểu tại sao ông lại cùng nhận tin Lê mất. Ông đâu có biết hắn là ai.” Hiệp ngồi thẳng người, chăm chú nhìn ra phía trước. Gương mặt hắn bình thản như một ngày biển lặng. Lần chót anh gặp hắn là lúc hai người đang đi ngược phía với nhau trong khuôn viên đại học, vội vã đến lớp cho kịp giờ dạy. Sau hai năm đại dịch, cả hai mới gặp lại nhau, tay bắt mặt mừng, hứa hẹn sẽ lại cùng đi uống cà-phê hay ăn phở như ngày trước. Thế mà một năm học đã trôi qua, không ai gọi ai, hẹn hò gì cả. Anh buồn buồn nghĩ, mỗi người ai cũng bận bịu với vợ con, làm gì mà có thì giờ nhàn rỗi để tán dóc với nhau.
12 Tháng Chín 20242:26 CH(Xem: 5346)
Kiều Thu 15 tuổi đang học cấp 2 của một trường trung học cơ sở tại Quy Nhơn trong một vùng quê êm đềm. Nhưng chữ nghĩa và sách vở càng ngày không mấy hấp dẫn cô nàng đang tuổi dậy thì. 16 tuổi, Kiều Thu gặp Hải có biệt danh là “Hải đại bàng”. Thế là những cuộc picnic, vui chơi với bạn bè hấp dẫn nàng hơn, nàng bắt đầu biết thế nào ăn chơi, những điều mới lạ với những cuộc vui không chỉ giới hạn trong Thành Phố ven biển mà tiến xa hơn. Kiều Thu quyết định nghỉ học vào năm 17 tuổi bắt đầu sống chung với Hải đại bàng.
12 Tháng Chín 20242:10 CH(Xem: 5288)
Ngày xưa hồi còn nhỏ, tui hay nghe bà cố tui đọc câu: "Còn duyên kẻ đón người đưa. Hết duyên đi sớm về trưa một mình". Tui thấy ngồ ngộ dễ thương nên tui nhớ luôn câu ấy ở trong đầu. / Mấy mươi năm trôi qua cho đến giờ tuổi đã về chiều, ngồi ngẫm lại đời mình. À! người ta thì "còn duyên kẻ đón người đưa" còn mình hết cả một đời người trôi qua mà mình có chút duyên nào đâu, vì từ nhỏ cho tới lớn đâu có ai đón đưa, thương nhớ mình chứ ... Xấu hổ thiệt nhưng cũng phải thú thiệt vì ở cái tuổi này rồi, có níu kéo gì nữa đâu hè!! Nói thiệt may ra ông trời ổng thấy tội tội mà kiếp sau ổng cho mình có chút "diên" (duyên)làm vốn lận lưng.
12 Tháng Chín 20242:02 CH(Xem: 8151)
đổ về xa ngái / đi mô ngoai đầu ngó lại / sững. trồng / cây thầu đâu há miệng trần tình / đừng. đừng vội khóc / tiều tụy ơi! đổ về xa ngái / đi mô ngoai đầu ngó lại / sững. trồng / cây thầu đâu há miệng trần tình / đừng. đừng vội khóc / tiều tụy ơi!
03 Tháng Chín 20243:54 CH(Xem: 8109)
Bài thơ “GIÓ” của thi sĩ Nguyễn Chí Trung GỒM 48 tiểu đoạn, mỗi đoạn 4 câu, tất cả là 192 câu thơ được viết theo thể thơ lục bát. Xuất hiện lần đầu trên thi đàn quốc tế “International Writers In Belgrade” vào năm 2003./ Từ 2004 đến nay khắp các Đại Hội Thi Ca Quốc Tế ĐHTCQT International Poetry Festival trên thế giới từ Đông sang Tây, từ Nam chí Bắc mời tác giả Nguyễn Chí Trung tham dự và đọc Thơ, Ông đều trình bày bài thơ này. Vì thế bài thơ GIÓ được dịch ra nhiều thứ tiếng gốc La tinh của Ậu châu, và cả tiếng Hindi của Ấn, hay tiếng Ả Rập, hay Thụy Điển hay ngôn ngữ tổng hợp Serbo-Croatia v... v...
02 Tháng Chín 20243:46 SA(Xem: 4420)
Khi em trở lại / Bằng những cánh tay vàng của lá / Buồn ở nhớ nhung / Những đám mây mùa hè lẩn trốn / Em còn đâu đó trong tôi