- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

CHÂU THỔ TRỜI MƯA

21 Tháng Ba 20236:49 CH(Xem: 12048)
HomKiaThaNangTrenDoi -ảnh QuySG
"thả nắng trên đồi"- photo QuySG

Huỳnh Liễu Ngạn

CHÂU THỔ TRỜI MƯA

 

1/

nghe tiếng thở của một loài hoa không tên gọi

mới biết mùa đông rụng lá ngoài thềm

nhìn đám lục bình trôi giạt trời đêm

cùng ánh mắt em

những giọt phù sa đắp bồi châu thổ

mùa mưa tiếng tắc kè lỗi nhịp

bên luống cải vàng

con chim tha quả ấu rụng hườm

cánh cò bay thẳng cánh

câu vọng cổ ngoài đồng lúa vàng ươm

 

2/

anh múc nước thả sợi dây thừng

theo nhịp đập vào tim

áo em cườm tay nhuộm tím hai mùa

trên vũng bần loáng bạc

đàn cá lòng tong lỗi hẹn chưa về

mà bầy đom đóm sao khuya

chập chờn ngoài bãi sậy

chỉ đường quanh co lối xóm

em như vầng trăng non đầu tháng

đê rớt giọt mồ hôi ngoài cánh cửa

lúc trời bắt đầu chuyển mưa

 

3/

mưa xao xuyến màu áo chưa kịp thẳng

ngỡ bóng nước lãng quên đôi mắt em buồn

chiều lặng sâu theo từng bước chân củi mục

xanh gầy đường gân máu

mắt em đổi hướng phía châu thành

một mình anh làm sao khuya vỗ cánh

trên cánh đồng nước lợ mong manh

như con rắn lột da nằm trong kẹt đá

chờ em phơi lá trên cành

thuở hồng hoang nẩy mầm lên ngực

bâng khuâng nhìn hoa súng nở đầy ao

mà miệt vườn đỏ trái thanh long

của đồng bằng màu mỡ

bốn mùa thâm canh sầu riêng sai trái

hẹn nắng qua sân hong mái tóc dài

 

4/

khi cầu vồng bắt ngang nỗi đời khô cạn

em ủ rơm rang thơm từng hạt muối

dầm trái ớt xanh tìm bóng mát ngô đồng

cho bông điên điển xa dần về mé sông ngập mặn

đón chuyển phà chiều ăn vội bát canh chua

 

5/

khi rau tàu bay như phấn hương

tản cư về cửa khẩu

mưa không còn sa sẩy trên tay

cho em dự báo gió mùa ẩm thấp

để giữ chéo áo đứng bay

rồi quá giang qua nhịp lòng đổ gãy

đến ngã ba đồng nát

thì trời cũng vừa kịp nỗi gió giông

 

6/

em hỏi ngày mai có đường ra cửa biển

anh nói hết rồi

vì chín con rồng đã què quặt tấm thân

nên đành trở về vườn xưa mái dột

theo mùa màng gieo mạ lên cây

đợi đọt non cầm hơi nhánh rễ

tựa vào vai mong tới châu thành hoa lệ

tìm lại lời hẹn thề dấu ở đầu môi

dù nước trôi xuôi không để lại sự đời

cho anh hơ đôi mắt lên trời

một kiếp người lẳng lặng chảy và trôi

 

7/

hôm kia ai thả nắng trên đồi

em năm nôi khi trăng vừa quá tuổi

anh đi nửa thế kỷ sau vẫn chưa thấy em về.

 

HUỲNH LIỄU NGẠN

21.3.2023

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
09 Tháng Tám 202410:22 CH(Xem: 2123)
Xuân hồng, có chàng tới hỏi: – em thơ, chị đẹp em đâu? – chị tôi tóc xõa ngang đầu đi bắt bướm vàng ngoài nội.
09 Tháng Tám 20245:10 CH(Xem: 3895)
TÌNH SẦU là bài thơ nổi tiếng nhất và hay nhất của nhà thơ Huyền Kiêu. Ông tên thật là Bùi Lão Kiều (Có lẽ bút danh Huyền Kiêu xuất phát từ tên của ông là Kiều: Kiêu huyền thành Huyền Kiêu), sinh năm 1915, nguyên quán ở tỉnh Hà Đông (cũ). Ngoài viết văn, làm thơ ông còn cộng tác với nhiều báo ở Hà Nội. Ông công tác ở tạp chí Văn Nghệ (HNV), nhà xuất bản Văn học (HLHVHNTVN). Những tác phẩm của Huyền Kiêu: Sang xuân (1960), Mùa cây (1965), Bầu trời (1976). Sau 30 Tháng Tư năm 1975 ông vào Sài Gòn sinh sống. Ông mất ngày 8 tháng 1 năm 1995 (Ất Hợi), hưởng thọ 80 tuổi.
09 Tháng Tám 20244:31 CH(Xem: 4005)
hỏi đang ở giữa ban ngày / hay sắp đêm tối phủ đầy nơi nơi? / dường như điềm báo tới trời / dân kia thêm khổ vài đời nữa chăng?
05 Tháng Tám 202412:31 SA(Xem: 4695)
Ông Võ Phiến gọi Nguyễn Mộng Giác là một người “thàng”(hậu). Ông Nguyễn Mộng Giác cũng gọi Võ Phiến là “thàng”. Và, hai ông định nghĩa thàng như sau: Nguyễn Mộng Giác: "Thàng" không phải là hiền. "Thàng" là một chữ định hình, chứ không định tính. Người thàng, là người ít nói, tránh né những tranh chấp rắc rối, sẵn sàng chịu phần thua thiệt để giữ hoà khí, cố giữ bề ngoài đơn giản lùi xùi để không bị ai xem là kẻ quan trọng. Người thàng có thể hiền lành vì không dám làm việc dữ. Nhưng người thàng cũng có thể có những phản ứng bất ngờ dữ dội khi đột nhiên không thể chịu đựng được mãi sự thua thiệt. Người ta bảo người thàng hay cộc.” (Đặc san Tây sơn –Bình Định,1999) Và Võ Phiến: “Thàng là chữ riêng của người Bình Định, và cũng là chữ riêng để mô tả người Bình Định. Thàng cũng nói là thàng hậu; thàng hậu nghiã gần như hiền hậu, nhưng còn đi xa hơn hiền hậu nữa kia, vì nó có khả năng mô tả, hiền hậu thì không. Hiền hậu, thực thà là một đức tình, một nết hay; thàng hậu còn là một...
04 Tháng Tám 20241:26 SA(Xem: 3529)
Nhận được tin buồn / Người bạn đời của nhà văn Võ Phiến / Bà Võ Thị Viễn Phố / Pháp danh Nhật Trân / Đã mệnh chung ngày 24 tháng 7 năm 2024 (nhằm ngày 19 tháng 6 năm Giáp Thìn) Hưởng thọ 94 tuổi.
22 Tháng Bảy 202412:02 SA(Xem: 6138)
Bạt Xứ là bút hiệu của Tiết Hồ, khi viết truyện ngắn ký tên Triêu Ca. Tiết Hồ còn là một nhiếp ảnh gia với nhiều cuộc triển lãm cá nhân và nhóm tại Úc. Có tác phẩm đăng trên Tập Họp, Da Màu, và trong bộ sách "Twenty years of Vietnamese Arts and Literature" (1995 - Dainam). Định cư tại Úc. Hiện sống ở Cam Bốt.
21 Tháng Bảy 202411:15 CH(Xem: 5094)
rì rào sóng / nằm thức trăng viễn mơ / làm sao nhớ biển / làm sao / đất nín thinh / đại lục biến hình vu vạ / làm sao ôm mi cong / khuôn mặt nàng cong / đầm đìa những má /
21 Tháng Bảy 202410:42 CH(Xem: 4789)
Ngày 5 tháng 8, 2024 sắp tới đây, đúng vào sinh nhật thứ 76 của cựu TT Samdech Techo Hun Sen, hiện là Chủ Tịch Thượng viện, lãnh đạo đảng Nhân Dân Cam Bốt (CCP), được con trai trưởng của ông là TT Hun Manet chọn là ngày Lễ Động Thổ khởi công Dự án Kênh đào Funan Techo – đang được rầm rộ chuẩn bị như là một ngày lễ hội lớn, với đốt pháo hoa và chiêng trống nổi lên từ khắp các chùa chiền cùng với lời cầu nguyện của giới sư sãi trên toàn Vương quốc Cam Bốt. Nhưng với cái giá môi sinh nào phải trả cho cả hai dân tộc Khmer và Việt Nam đang hiển lộ và không còn là những ẩn số.
21 Tháng Bảy 202410:30 CH(Xem: 5319)
lên cành níu một bóng cây / bữa kia em có đưa tay ra tìm / tìm anh ở những cánh chim / bay theo tiếng gọi con tim xa vời
17 Tháng Bảy 20245:04 CH(Xem: 4631)
rồi mơ có một ngày / ngồi bên em / tô hồng một làn môi ướt / thật ướt / ướt & mọng & nồng nàn / mới nghĩ thôi / đã thấy tay chân líu nhíu vụng về / chà, thật vô dụng