- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Ngô Quốc Phương

06 Tháng Giêng 202312:02 SA(Xem: 7391)

chuong chua

 

 

Thơ Ngô Quốc Phương

ĐÁNG NỂ

 

 

 

Bạn có thể vừa là ánh sáng, vừa (hình như cũng) là bóng mờ, bóng tối?

 

bạn có thể vừa đi đêm với sự dối trá, lại cũng đi ngày với "sự thực"?

 

bạn có thể vừa đi với cái ác, phò cái cường bạo, lại coi mình là người hiền minh, xếp mình vào elite đáng kính (kể cả tự xếp ngầm, cười thầm và múa gậy trong bụng)?

 

bạn có thể vừa góp tay phục vụ cơ đồ của kẻ ác, kẻ tiếm quyền chuyên đè cổ người yếu, dân đen, người bị đè nén, vừa khà khà thỏa mãn nói rằng mình đang (giúp) khai minh cho họ, trồng cây, trồng người, trồng vũ trụ tương lai?

 

bạn có thể vừa đi làn trái, lại cũng đi được luôn cả làn phải không hề lăn tăn chi?

 

và bạn quả thật (đang) làm được thế ư, thậm chí còn nhiều hơn?

 

vậy bạn đáng nể quá rồi

 

người siêu nhất trần gian!

 

(Tặng những người đang nhiệt tình giúp xây thành trì, lăng tẩm, đền đài, miếu mạo, cơ đồ cho vương triều nọ, trên hành tinh kia ở một chốn không xa!)

 

Ngô Quốc Phương, London, 28/12/2022

 

 

 

BẠO CHÚA VÀ ĐÀN CỪU

 

 

 

Bạo chúa nhìn đàn cừu

 

à không, nhìn nhân dân vĩ đại của mình,

 

ồ bộ lông của họ trắng quá, bông quá, chạy hết tận chân trời,

 

ồ không, lại nhầm, bộ cánh công, nông, trí của họ đẹp quá, ơn ta, ơn ta!

 

thank me! thank me!

 

bạo chúa lùa đàn cừu,

 

ồ lại quên,

 

dẫn dắt nhân dân vĩ đại đi trên con đường mà họ đã chọn,

 

(hê hê, mỡ cừu cũng ô-kê, lông cừu cũng rất có giá, thịt cừu thì cũng không tồi),

 

ồ, này đàn cừu, à đồng bào yêu quý,

 

chớ hỏi nguồn gốc tính chính danh của ta, bởi vì nó đến từ cụ ta, ông ta, bố ta và thậm chí anh của ta, dù ta ăn trắng, mặc trơn, hay sỹ quan sa lông, bàn giấy

 

những người đã cho ta được hân hạnh làm "đầy tớ" của các người

 

người mà các người sẽ rốt cục phải "yêu", bên cạnh phải kính và phải sợ,

 

và phải rồi, ta không chỉ có cà rốt với gậy, ta có cả đạn và súng nữa, dao dựa, xích xiềng cũng không hiếm luôn,

 

vậy nên

 

hãy yên tâm nằm sưởi ấm dưới ánh mặt trời tư tưởng của ta,

 

hãy ăn những thức ăn và đồ uống mà ta ban,

 

và hãy đừng thắc mắc, nếu một ngày người theo chúng bạn, đi vào lò không một lối trở ra,

 

nào lũ cừu yêu, ồ quên, nhân dân vĩ đại,

 

hãy nở nụ cười tươi sáng nhé, cùng ta!

 

(Tặng các cụ tổ của dân chủ bảo ban và trò làm xiếc "phải sợ” kèm “kính yêu!!!")

 

NQP, London, 28/12/2022

 

 

 

VẪN SAY SƯA

 

Ngày xưa, ở xứ nọ, người ta say sưa cồn và thuốc phiện,

 

rồi có người chỉ ra, ấy là say vùi, vui giả, bạc tháng ngày,

 

nay thì ở xứ kia, lại có những trò say khác,

 

tôi thấy có những vị gom nhau lại, nghe thẩm âm từng âm sắc li ti trên những dàn loa, để chẻ đôi từng nốt nhạc, xem chúng thì thào ra sao trên những phím đàn,

 

thẩm âm thính thế, nhưng lại như không nghe thấy gì tiếng rên siết của những kiếp người đau khổ, đói rét, lầm than, cô đơn, bệnh hoạn và nhất là bị đối xử bất công vì công lý bị bẻ cong và bạo quyền tha hồ tung hoành hành hạ,

 

ôi, có khác chi trò xem đá gà với cựa nọ, cứng kia một thời Đức Thánh giữ nước nào đã từng cảnh báo,

 

bây giờ thì lại vùi đầu vào xem trò phù thủy,

 

cũng bàn tay phù thủy và tập đoàn ấy

 

chiếm cứ hết thảy một phương, đẻ ra chính những quân nhuộm xanh, đỏ, tím, vàng hay quân đen, đen đúa,

 

rồi giả đò quăng đứa này vào "lò", đứa nọ bị "tạt tai",

 

mỗi cuốn lịch năm có vài dăm đứa,

 

nhưng đâu có biết dưới tay đoàn phủ thủy,

 

có sẵn ngàn vở tuồng và những sân khấu giả vờ trình diễn,

 

để ru ai ngủ vùi trong vở diễn của một họ vẽ ra thôi,

 

diễn giả, nhưng xác chết thật!

 

xác chết ấy là thân phận của đất nước, quốc gia, dân tộc,

 

với thời gian bị lãng phí cả trăm năm,

 

nhiều giá trị tiến bộ nhân loại dường như vẫn đứng im, thậm chí thụt lùi,

 

có những thứ mà cả trăm năm, chưa nói ngàn đời, nay cũng chưa hề được nếm,

 

chỉ là những giấc mơ bao thế hệ mỏi mòn trông,

 

phù thủy thì biết rõ, những thứ ấy mà tuột khỏi tay, chúng sẽ không còn đất sống,

 

nên để giữ chặt, chúng giở những thứ trò, như trò đốt này, thiêu nọ, giả vờ bắt bên này, túm bên kia,

 

những trò như trò bắt dê, bắt lợn, bắt trâu, bắt gà trong ngày tế lễ tổ phụ của nghề chúng,

 

để dụ dẫn mọi người quên khuấy họ là ai!

 

NQP, London, 29/12/2022

 

(Vĩ thanh 1: Bao giờ xé hết cuốn lịch trăm năm thì sực tỉnh? rằng ở đâu, là ai, thế nào?

 

Vĩ thanh 2: tặng cuốn từ điển nghìn cân của những trò giải trí và say sưa bất tận!)

 

 

 

ĐÊM CUỐI NĂM

 

Đêm cuối năm,

 

trời như vắng trăng sao,

 

có những tia lửa vằn vện bầu trời,

 

có những dấu hiệu như hỏa châu dữ dằn, nôn nóng muốn đốt phá,

 

người bạn già trên FB buông ba chữ

 

"gió đổi chiều"

 

trạch văn đoành ở nơi kín đáo nọ

 

tung một vài thông tin và nhắc tới hai (hay vài) cái tên,

 

lại đồn đoán, mộng trong mị,

 

những conspiracies có mảng đất sản sinh lý tưởng ở những nơi đất thì dày, chẳng kém vài mặt người, trời thì xa mà trăng sao thiếu vắng, đen đặc, hoặc ám mờ,

 

chỉ vì hai cái tên vào "chung kết",

 

ấy đừng nhầm với hai cái mặt nạ vụ xổ số vô duyên,

 

hay tin kiểu Kim Đồng "lạc hướng" với những nhà thơ thế giới, hoặc đứt loạt trận thắng của thầy Park Hang-seo,

 

nếu chỉ vì hai cái tên,

 

mà những mảnh lưới đan lát tỉ mỉ, kỹ càng lâu nay, để cho những đợt câu cá, trở thành những chiến dịch đánh bắt từ xa đến gần bờ,

 

làm cho "giải cứu" phải cầu xin đến lượt mình được "giải cứu",

 

làm cho bẫy sập có mùi hình sự, ám ảnh bóng vía đòn chính trường,

 

bình minh nay có lẽ sẽ mãi chìm trong bóng tối?

 

và cả chàng "đảm đang" nhưng long đong, lận đận nào cũng phải cúi mặt ra đi?

 

chỉ vì hai cái tên?

 

sẽ công bố sớm thôi,

 

nhưng sẽ là khởi đầu cho một chuỗi và loạt hoạt hình kẻ đăng đàn, kẻ chạy trốn lưỡi tầm sét của kẻ trên cơ, do mình và cánh của mình đã sập?

 

người bạn vong niên cười nhẹ,

 

khẽ khép lại cánh cửa phòng hướng này và mở he hé hướng kia,

 

đêm cuối năm, bình minh chìm trong bóng tối

 

gió đổi chiều, bắc mạnh, tây suy?

 

liệu ai đó trên đường bươn chải,

 

có kịp khoác mảnh khăn hờ,

 

ngăn gió lạnh, trời sương!

 

NQP, London, 30/12/2022

 

(Gió đổi chiều, bão trong cốc, vũ ngoài song, nhưng thiền sư vẫn ngồi im phăng phắc, chỉ chú tiểu nào lăng xăng, thắc mắc là sao?)

 

 

 

NGƯỜI VỀ, NGƯỜI ĐI

 

Người về có nhớ người đi,

 

có nhớ ngày đi

 

mưa dầm dề ướt lối?

 

có nhớ bước chân chạy nhanh của thời trai trẻ,

 

lại phải chạy trên đường xấp ngửa nạn nhân,

 

ôi hai đầu của thời gian,

 

khi đi thì trẻ, thì trung,

 

khi về, cầm trong tay chiếc gậy,

 

lại có nhà viết lách kia

 

ở nơi xa ngày nào cũng tuôn nỗi lòng buồn đau tha hương, vọng quốc,

 

chẳng màng đến lớp sau đang sục sôi kinh lý tìm công bằng,

 

sao ngày trước đi mạnh mẽ thế,

 

sao bây giờ thở than ghê gớm thế?

 

lại nhớ ngày xưa,

 

người ta đã lên kịch bản tinh vi,

 

đưa được ba khối đá tảng về mẫu quốc một kỳ,

 

nào là phó trưởng quốc một thời tung cánh sắt,

 

đến một thần nhạc âm, nốt nhạc thấu tới trời,

 

lại thêm một đại thiền sư về quê

 

bắc ghế đẩu giáo vận bạn đồng tu đang chịu quản chế,

 

hãy cùng về với chính thể mới "cuốc gia",

 

ôi,

 

những ngày về có nhớ ngày đi?

 

nhưng lại ôi,

 

đời người ai chẳng có lúc thịnh, lúc suy,

 

lúc mạnh, lúc mềm,

 

lúc già, lúc yếu,

 

chỉ có những đạo diễn kia ngồi biên bài vở trong bóng tối,

 

là biết căng trùng những nút bấm vận dân,

 

thật giỏi thay!

 

NQP, London, 30/12/2022

 

(Vĩ thanh 1: Kìa Kinh Kha, em xin dâng chén ngọc cho người đi, tuy biết rằng người sẽ không nhấp môi, mà sẽ đập...)

(Vĩ thanh 2: sương lam tuôn rơi, có khóc những kiếp người?)

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
04 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 83114)
III. ĐOẠN KẾT KHỦNG HOẢNG Trong tháng 8, Việt Nam trải qua một giai đoạn đầy biến động, trên bối cảnh chính trị quốc tế. Một mặt, phe Đồng Minh bắt đầu thực thi các kế hoạch hậu chiến đối với Việt Nam, từ giải giới quân Nhật tới chia chác vùng ảnh hưởng; mặt khác, ngay tại Đông Dương, người Nhật bị tê liệt không những chỉ vì lệnh đầu hàng đột ngột vô điều kiện mà còn vì viễn ảnh bị Đồng Minh trừng phạt. Với người Việt, các quan tướng Nhật bị phân chia theo yếu tố tâm lý và ý thức hệ.
04 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 75452)
II. CHÍNH PHỦ TRẦN TRỌNG KIM (17/4 - 25/8/1945) Mặc dù chính phủ Trần Trọng Kim chỉ là một thứ “tai nạn lịch sử,” được khai sinh do nhu cầu quân sự của Nhật, chính phủ được Nhật bảo trợ này soi sáng mặt trái của đồng tiền cách mạng 1945 tại Việt Nam, mà cho tới năm 2010 còn bị che phủ bởi đủ loại tài liệu tuyên truyền.
04 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 80399)
(*).LTG: Bài này rút ra từ Phần II, “The End of An Era” [Đoạn Kết của Một Thời Đại], của Luận án Tiến sĩ [Ph.D.] sử học “Political and Social Change in Viet Nam between 1940 and 1946” đệ trình tại Đại học Wisconsin-Madison vào tháng 12/1984, dưới sự hướng dẫn của cố Giảng sư John R. W. Smail; và đã in trên Journal of Asian Studies [Tạp chí Nghiên Cứu Á Châu] vào tháng 2/1986, XLV: 2, pp. 293-328, với cùng tựa “The Other Side of the 1945 Vietnamese Revolution: The Empire of Viet-Nam (March-August 1945).” Phần tư thế kỷ sau, nhân dịp sinh nhật thứ 68, và kỷ niệm 65 năm cách mạng 1945, hiệu đính lại lần chót hầu phổ biến rộng rãi hơn trong giới người trẻ Việt muốn đi tìm sự thực lịch sử.
28 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 85438)
Con tàu đã trở nên ọp ẹp, mấy mươi năm còn gì. Người ta nói đây là chuyến tàu tốt nhất hiện nay. Hành khách bực dọc phàn nàn tốt gì mà tốt, như đống sắt vụn, làm như họ là kẻ trên trời rơi xuống không bằng.
23 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 88617)
Tình yêu, cũng như chiến tranh, là hai đề tài muôn thuở của con người. Văn chương ngoại quốc nói về chiến tranh, viết về những trận chiến gần, xa trong lịch sử, chúng ta vẫn thích đọc. Vậy thì tại sao, người Việt Nam viết về chiến tranh Việt Nam lại nhàm chán?
20 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 91887)
... Tôi đã từng ăn thịt chuột. Tôi ăn vụng của em tôi. Bố cấm tôi nói cho ai biết. Bố đã cho thằng em tôi ăn bao nhiêu con chuột tôi cũng không nhớ nổi. Chỉ có điều bố thích như vậy. Bố nướng con chuột lên, thế thôi. Thằng em tôi cười hềnh hệch, nước dãi chảy dài, cầm con chuột gặm như một bắp ngô nướng. Những tảng máu chưa đông rịn đỏ hai mép. Tôi thấy đầu mình ung ung. Những hình ảnh như những mảnh vỡ lộn xộn va đập vào nhau liên hồi ...
20 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 89537)
Không ai biết cuộc sống của ai đang xáo trộn. Không ai biết ai đang nghĩ gì. Người chồng không bao giờ biết người vợ vừa gối đầu lên tay mình vừa dâm hoan với sếp của ả trong giấc mơ. Gã sếp đô con, bụng cuộn lên những bó cơ và làm tình thì miễn bàn. Người chồng không bao giờ biết âm hộ của ả nóng bừng như muốn nổ tung ra. Mà biết cũng chẳng thể chết ai vì ả là vợ của anh ta.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 110831)
(Gởi anh Huy & chị Minh) Câu thơ còn trong trí nhớ Như mùa thu mỗi năm lại về Theo tuần hoàn trời đất Như đôi mắt em buồn giấu kín Chịu đựng An phận Cuộc đời mình mùa xuân đi qua Rất xa, rất xa...
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 91466)
Thành phố nằm bên một rẻo biển miền Trung yên bình và tĩnh lặng. Những ngày gầ n đây bổng nhiên được khuấy động bởi mấy chú cá mập, không hiểu vì sao lại lang thang vào bờ, chúng lượn lờ nơi bãi tắm trước khuôn viên trường, là bãi du lịch của thành phố. Thỉnh thoảng chúng lại ruỗi theo sóng nước cợt nhã với con người. Có hôm một chú cá mập con nhá vào mông ai đó, có hôm lại ngoạm vào giò của kẻ nào bơi đến gần. Bạn tôi phán: đất này “linh kiệt”. Tôi cười vui: Đất lành chim đậu, biển lành cá mập làm tổ .
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 90851)
Trong tình bằng hữu nhiều năm với Huy, được sự đồng ý của chị Cao Xuân Huy và hai cháu Chúc Dung & Xuân Dung, bài viết thiên về khía cạnh y khoa này, nói về một Cao Xuân Huy khác, người bệnh Cao Xuân Huy chênh vênh trên con dốc của tử sinh, đã can trường chống chỏi với bệnh tật cho tới những ngày và giờ phút cuối cùng và đã ra đi với tất cả “phẩm giá”. NGÔ THẾ VINH