- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ PHƯƠNG UY

02 Tháng Sáu 202212:19 SA(Xem: 9440)
PU 2

 

THƠ PHƯƠNG UY     

 

 

 

NGỤC THẤT

 

chúng ta không phải người đầu tiên đặt tên cho con đường đi về nơi sám hối

chúng ta không có kiếm trên vai và hoa hồng trên ngực

lời nguyền thánh em mang nhiều hơn bảy mối tội đầu

chúng ta đã xưng tội xong chưa khi những nỗi buồn lần lượt đến

cánh cửa cuối cùng cũng đóng

cả những mong chờ ở cuối đêm thâu

 

 

Chúng ta đã biết quá nhiều hạnh phúc để rồi phải khổ đau

Như tràng chuỗi lần tay sau những lần xưng tội

bên kia là biển tối

Gió có giật tung cũng không thấu hết lượn sóng ngầm

chúng ta làm thế nào để nguyện cầu cho những ăn năn?

lời chú ngày xưa như nụ hôn lầm lỡ

tình yêu phong ấn trong bài thơ mà em không thể  mở ra vì không còn ai nhắc nhớ

vụt bay như ánh sao rơi

 

Phương Uy

 

 

Phu7ongUy-2022

NGỤC THẤT 2

 

Tháng Tư, mặt trời phương Đông

Những tượng đá im lìm níu giữ

Có mùa hoa kẹt lại bên song

Người cũng không về nữa

 

Tháng Tư, nhập mùa trăng cố thổ

Cuộc rong chơi dừng lại trước hiên nhà

Ai đó chần chừ chẳng dám bước qua bậc cửa

Hành lang một mảnh hoang vu

 

Tháng Tư, chập chờn ánh trơi mộ địa

Thành phố những người đã cũ

Chén trà trong mắt vơi đi

Cũng chẳng thể tựa vào vai nhau mà khóc

Khi bên thềm nắng quái thiên di

 

Tháng Tư, tôi một khoảng im lìm đợi

Quá khứ xưa như chút bấc tàn

Em, có thể sẽ không cần vội

Kỷ niệm hiền như một chấm than.

 

Phương Uy

 

 UY -MeoNho

1991 THỨ 7

 

Vẫn luôn có một con mèo nhỏ bên cạnh mình mỗi khi im vắng

để cọ cọ vào bàn chân

nỗi hoang mang cực cùng khi xung quanh chỉ là khoảng trống

chẳng biết đâu là vô cùng

 

chưa một lần độ lượng qua nên con tim đôi lần bấu chặt

những giận dữ nhỏ nhen dù cào xới tướm máu bàn tay vẫn không lấp được để môi cười

liếm láp nỗi hoài nghi để tin vào những điều ( không biết có phải) là sự thật

tin người để thấy mình tồn tại lâu thêm

 

cũng đã nhiều lần học cách thứ tha rồi lại bỏ quên sót vào góc tối

mỗi lời xưng tội luôn day dứt những trẽn trơ

cúi mắt chẳng dám nhìn lên cao nơi chịu nạn

những hy lễ đãi bôi không thể ngẩng đầu

 

đã chẳng thể xoá sạch cho nhau bằng khoảng cách

những tưởng tượng trong mơ không phải lúc nào cũng là sự thật

trong những ngày người với người dù không thấy mặt nhau cũng không làm tan đi những thất vọng ghen hờn

thì cúi xuống mà ôm con mèo nhỏ lên đi.

 

PHƯƠNG UY

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
29 Tháng Sáu 20225:07 CH(Xem: 7159)
Quên bớt dần đi sẽ thấy tổn thương mình bé lại, thấy cuộc đời nhẹ nhàng hơn, thấy oán hận phôi pha theo ngần ấy thời gian không còn trong tâm tưởng. Đa phần những người quên mất dần mọi thứ dần trở nên hiền hòa hơn, tôi thấy như vậy đó. Sư Giác Nguyên giảng mình càng đau đớn, khổ đau hơn vì mình còn ham muốn nên tiếc nuối hoài những gì đã mất. Đi về phía cuối rồi cũng rơi rớt mất dần chẳng còn gì. Nếu ta có một tôn giáo để tin mà nương tựa thì tuổi hoàng hôn sẽ được an bình.
23 Tháng Sáu 20224:49 CH(Xem: 8662)
Dù sao em vẫn cảm ơn anh. Nếu quay lại từ đầu, em vẫn làm như vậy. Em đã sung sướng đến nhường nào khi được cùng anh bay lên miền hạnh phúc. Anh biết không, giờ đây, trong từng hơi thở, trong mỗi giấc mơ, em vẫn đang bay lên, bay lên cùng anh khi em sống lại những giây phút đó.
22 Tháng Sáu 202210:32 CH(Xem: 9786)
Này con / còn vụ viết lách, báo chí kia / các ông, các bác đã dựng mốc / cho con ngồi xe "102, 103 city" thỏa chí rong đường 216 thần tốc / vậy cứ thế mà phi / miệng ngậm, tay đếm tiền / chân thọc đất vàng / bụng bị, bút múa, / tà tà tiến, phải đạo sẽ ôke / chớ đừng lăn tăn / làm phận cừu dolly / trăm đứa ăn cùng một đầu vào / thành đầu ra phải thế
22 Tháng Sáu 20221:34 SA(Xem: 8026)
I. Mấy câu hỏi, đúng hơn là những ý tưởng như bâng quơ, có gì hơi cổ lỗ, song vốn nằm sâu trong tiềm thức và có khả năng đánh thức sự lười biếng của tư duy giữa bao lo toan bề bộn đời thường lắm khi thấm máu và nước mắt: “Vì sao tôi viết“, “Văn học có ích gì cho xã hội?”, “Ngày hôm nay, văn học có cần thiết lắm không? Cần cho ai?”, “Văn học với thực tại xã hội?”, “Điện ảnh cần gì ở văn học”, v.v.
22 Tháng Sáu 20221:27 SA(Xem: 8178)
Mùa trăng, với chúng tôi chỉ có một ngày duy nhất. Đúng rằm, phải đúng ngày 15. Nghe cứ như ngày của cúng bái khói hương, với hoa trái cùng tiếng chuông chùa trong những chiều lao xao, đình đám...
22 Tháng Sáu 20221:15 SA(Xem: 9981)
em kiễng chân lên / háo hức đón từ anh / nụ hôn mùi thuốc lá / lửa trời hừng hực / em ngún dần ngún dần / cháy đến tận cùng trên môi anh
17 Tháng Sáu 20221:34 SA(Xem: 8101)
Nhận được tin buồn Nhà thơ-Nhà văn Hoài Ziang Duy Sinh năm 1948 tại Châu Đốc- Việt Nam Tạ thế ngày 1 tháng 6 năm 2022 - tại tiểu bang Virginia, Hoa Kỳ Hưởng thọ 75 tuổi
17 Tháng Sáu 20221:25 SA(Xem: 7452)
Nhận được tin buồn hoạ sĩ Rừng- Nguyễn Tuấn Khanh (Viết văn với bút hiệu Kinh Dương Vương, làm thơ với bút hiệu Dung Nham) Sinh ngày 14 tháng 3 năm 1941 tại Nam Vang, Cam-pu-chia Tạ thế vào ngày 8 tháng 6 năm 2022 tại Nam California, Hoa Kỳ Hưởng thọ 81 tuổi
17 Tháng Sáu 202212:07 SA(Xem: 9021)
Trong những ngày chờ đợi có nhà sản xuất phim, T. cận tôi ngồi đọc và hỏi han để lấy tư liệu cho một cuốn sách nhỏ đang “âm mưu”, viết về đời sống Điện ảnh nước nhà & thân phận những thế hệ người làm phim từ trước tới nay - trong đó có tôi. Tôi đọc lại hồi ký “Đêm giữa ban ngày” của nhà văn mà tôi hâm mộ kể từ khi đọc cuốn “Bông hồng vàng” của K. Pautovski do ông dịch từ tiếng Nga… Tôi chợt nhớ lại những ngày tháng không được làm phim, phải rời cơ quan vào Sài Gòn làm thuê, viết thuê…
15 Tháng Sáu 20222:27 SA(Xem: 9504)
người đi / thì người vẫn đi / có khi đi thật / có khi giả vờ /