- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THÁNG GIÊNG VÀNG CẢ NẺO ĐƯỜNG EM ĐI

27 Tháng Mười Hai 20218:42 CH(Xem: 11714)
 

 

tranh Nguyên Khai
Tranhh Nguyên Khai

 

Huỳnh Liễu Ngạn     

THÁNG GIÊNG VÀNG CẢ NẺO ĐƯỜNG EM ĐI     

 

nghe chừng hương bưởi đong đưa

sao em bán mộng đò đưa duyên đầu

khó khăn chi mấy miếng trầu

em ừ một tiếng bắt cầu em qua

 

thôi thì đêm lạnh sương sa

em về bên đó bỏ nhà bên ni

tóc em xỏa đã đến thì

chia hai vai mượt thầm thì với trăng

 

con sông xưa đã tỏ hằng

em soi chi để cách ngăn lối về

con sông đâu có lỗi thề

em qua làm gợn chút lê thê rồi

 

con sông chảy suốt một đời

em đi xa cũng một đời như sông

anh về bên luống cải vồng

nhớ em gánh gạo băng đồng qua đây

 

chân em bước với tháng ngày

thoảng theo hương lúa trổ đầy dưới mương

tháng giêng rét mướt qua vườn

lá rơi vàng cả nẻo đường em đi

 

quê nghèo có động hàng mì

sao em nở vội vàng chi với tình

bến đò xuôi ở làng mình

đã dời bến cũ cho tình mình xa

 

trách chi buổi đó bên nhà

trăng khuya đọng mấy dãy cà hàng cau

mà không nhìn kỷ em lâu

chừ em cả mấy giang đầu tiếc thương.

 

 

Huỳnh Liễu Ngạn

 

 

SAO EM CHẢI TÓC ĐỂ GẦY LỐI ĐI

 

về đâu em về đâu em

mà trăng với nước đã mềm ngọn cau

em đi mùa đã thay màu

bến sông vàng một nhịp cầu tre đưa

 

còn thương cây mít cây dừa

chiều rơi sân vắng mẹ vừa tựa trông

em còn lạ mấy bến sông

mà quên ngọn gió ngoài đồng cỏ rơm

 

chiều ai nhóm lửa thổi cơm

mắt trông làn khói bay vờn qua đây

chờ nhau mùa nước dâng đầy

sao em chải tóc để gầy lối đi

 

nói những gì nói những gì

kẻo mưa dột mái xuân thì của đêm

vẫn còn lạ lắm chưa quen

mà con sông vẫn chảy êm một dòng

 

xa rồi mùa đã mênh mông

thương con ngõ lội hoài công ngóng chờ.

 

BẾN SÔNG BÃI NỌ

 

(gió đưa cây cải về trời

rau răm ở lại chịu lời đắng cay.)

Ca Dao

 

với tay em đã xa rồi

mây giăng lối có luân hồi với anh

đường đi em cứ hỏi rằng

bến sông bãi nọ còn ngăn nẻo về

 

lâu rồi anh thật nhớ quê

làng trên xóm dưới bờ đê ruộng đồng

con trâu con dế côn trùng

tỉ tê hôm sớm buồn không dặm trường

 

ngọn rau ngọn cỏ con đường

em đi gió thoảng vô thường theo sau

đời trôi theo mấy nhịp cầu

sao không trôi cả nỗi sầu qua sông

 

đêm qua nước lụt lên đồng

xóa đi hết cả bụi hồng ngày xưa

thà như mây thà như mưa

thà như cây cải gió đưa về trời.

 

HUỲNH LIỄU NGẠN

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 92535)
Nguyễn Thị Thảo An sinh ngày 03 tháng 2 năm 1960 tại Sài Gòn, tốt nghiệp đại học sư phạm Sài Gòn, hiện định cư tại Kennesaw Georgia, USA . Tác phẩm : *Tuyển Tập (in chung với 4 tác giả khác) *Bức Phù điêu Khắc Cạn (tập truyện, Văn Mới 2001)
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 85047)
LTS: Lê Vương Ngọc tên thật là Lê Đình Quỳnh, xuất thân là giáo sư tư thục Trung học các trường Hưng Yên, Hải Phòng thập niên 1950 và Sài gòn 1960. Ông nhìn vấn đề văn hoá như một “hobby” – Làm thơ, dịch sách, nghiên cứu, biên khảo nhiều về Phân tâm và Di truyền học – Theo quan niệm phê bình sáng tạo của Oscar Wilde…
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 87838)
Bạn có thấy đâu đó, người ta bày bán ba hình tượng ngồi riêng rẽ với hai bàn tay bịt kín hai mắt, bịt kín đôi tai, bịt kín miệng? Hay có lúc ba người ngồi chồng lên nhau theo thể hình tháp. Đứng nhìn lâu, có chút sảng khoái ở nghệ thuật mời chào. Nhưng đem về tập tành chủ nghĩa sống theo. Không thấy. Không nghe. Không nói. Bạn mới thấy nỗi niềm của từng nhịp thở ở đôi tay người.
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 114257)
Em Người đàn bà sống dậy lúc nửa đêm icon bật sáng Lang thang trong thế giới ngôn từ Đi về bằng đôi chân giả Dối gạt nhau qua lũ hình nhân sặc sỡ Sắc màu
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 73522)
Một cái chết tức tưởi, phi lí như thân phận con người trên cõi đời, như Albert Camus đã nhận xét trước kia. Ở tuổi 46, hai năm sau ngày lãnh giải Nobel. Trong túi xách của ông có đựng bản thảo cuốn tự sự hư cấu còn dang dở Le Premier Homme (Người đầu tiên), kí ức tặng mẹ, “người sẽ không đọc được nó’’. Cây ngô đồng (không hiểu sao) nay không còn nữa, chỉ có đài tưởng niệm dựng ở ven làng. (1)
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 95359)
Sự thật là tôi không khóc khi chị cướp mất người đàn ông của tôi. Chị trơ trẽn mơn trớn anh ngay trước mắt tôi, rồi lại giả đò lúng túng vì những hành động ấy. Giá tôi có thể đẩy chị về nơi thật xa. Đẩy chị vào khoảng không vô chừng của bóng tối, trong sa mạc, cát bụi.
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 82480)
Thật trơ trẽn, chúng nó hít hà, giá mà bóp vú em - dù chỉ qua lớp áo bà ba và áo nịt - được cái thì dù tử thần bảo phải nhượng cho mươi tuổi thọ, chúng cũng ký cả hai tay. Chàng cười diễu, bọn mày chẳng biết thế nào là tình ái. Chẳng chịu khó tìm phương đến đích. Nếu chinh phục được họ, sá gì hai quả đào mưng sữa kia chứ, bao nhiêu hầm mỏ ruộng nương mà các cô không dâng sạch cho tình lang?
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 94335)
...Cô y tá nựng tôi! Tôi chồm lên ngang vai rồi liếm vào mồm, cô ngã ngửa ra, tôi tiếp tục vồ lấy. Tôi hôn cô. Tôi hít cô. Tôi xé quần áo cô. Tôi kiên quyết không rời cô. Tôi không có ý thức, mà cũng chẳng biết đạo đức là gì? Tôi đã tấn công cô y tá, đấy là họ bảo tôi thế, có người bàn thiến hai hạt dái của tôi...
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 93890)
Nơi nào mùa xuân bắt đầu? Mùa Xuân bắt đầu từ những mầm cây non còn ngủ sâu dưới lòng đất giữa mùa Đông giá buốt. Chúng là những đứa con của các cây bố cường tráng, khỏe mạnh; và những cây mẹ dẻo dai, sum suê kết quả suốt mùa Hạ thơm lừng; sau những đêm ấm nồng lửa nhiệt đới và mặt trời không bao giờ tắt giữa đôi tay. Các bố mẹ cây gửi tình yêu của họ trong bọc lụa theo gió, để những đứa con mang mùa Xuân đến cho mặt đất và muôn loài.
15 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 96638)
Chuyên đề Tạp chí Văn : Nhiều Tác Giả (văn hóa) Sau chuyên đề về Tập san văn chương Ý THỨC, Văn Chương Việt hân hạnh được giới thiệu chuyên đề về Tạp chí Văn và chân dung những người đã dựng nên tờ tạp chí một thời vang bóng này.