- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

SỢ CẢ TIẾNG ĐÀN GUITAR

24 Tháng Mười Hai 20213:45 CH(Xem: 11779)


PHAM DOAN TRANG-DTC
Phạm Đoan Trang- tranh Đinh Trường Chinh

Nguyệt Quỳnh

SỢ CẢ TIẾNG ĐÀN GUITAR

 

Khi tiếng khô khốc của cánh cửa nhà giam đóng sập lại

Vẫn có tiếng đàn văng vẳng

Bởi những dây đàn từ trái tim ấy

Vẫn ngân nga

 

***

Đất nước chúng tôi - kinh thánh và đàn guitar

Vẫn vang lên từ những xà lim đầy bóng tối

Nơi tình yêu từ đáy tim con người cất lên tiếng nói

Bằng những rung động dào dạt thiết tha 

Nơi cuộc đời giáng xuống con người vô vàn tai hoạ

Người ta đã đánh gãy chân chị

Người ta lăng mạ chị

Người ta làm nhục chị

Nhưng có lẽ chỉ chúng ta mới có khả năng làm nhục chính mình 

 

Chị không nhục và thế là cả một hệ thống cường quyền bị lăng nhục 

Họ điên cuồng truy bắt

Họ tống giam chị

Họ biến nhà tù thành nơi sống ý nghĩa nhất

Nơi có tuổi trẻ, nhiệt huyết và tình yêu

 

Nơi người ta giam nhốt Phan Kim Khánh, Trần Hoàng Phúc, Trịnh Bá Phương, …

Nơi người ta còng tay Phạm Chí Dũng, Nguyễn Tường Thuỵ, Châu Văn Khảm, …

Nơi con người nói với đất nước mình

Bằng tiếng nói thật thà của con tim

 

Ôi! Làm thế nào tình yêu đó lại chỉ có ở những xà lim

Mà nó không ở cùng trái tim anh, tim chị?

 

Phố ngoài kia cờ và hoa bay trong mộng mị 

Người chen chúc người 

Sao vẫn cô đơn

Ở ngoài kia không còn ai nói về quê hương

Ngoài những chiếc còi rỗng 

Những bài diễn văn dài dòng dọc

Của một thời đã qua rất lâu 

 

Ôi! Dân ta sống mỗi ngày và mơ về một đất nước ở đâu đâu

Dân ta đói và khát

Không phải gạo cơm

Dân ta đói và khát nhiều thứ khác

Như đêm dài đói những ban mai

 

Làm thế nào chúng ta có thể nói với con mình về một đất nước tương lai

Khi những phiên toà “Chuột” tiếp tục ném người  vào ngục tối

Làm thế nào cho tôi đừng gian dối

Với tâm hồn như trang giấy trắng thơ ngây!

 

Và thế là con thà chết ở eo biển Manche

Hay ở Grays trên chiếc xe bít bùng đông lạnh

Con thà chết cũng không chọn nơi này                                

Với “Chính trị bình dân” với “Phản kháng phi bạo lực”

Với “Báo cáo Đồng Tâm” với “Tội ác phải bị trừng phạt”

 

Ôi! Chúng ta quay lưng - Chúng ta ngoảnh mặt

khi tự do của chính  mình bị dẵm đạp

Nói gì đến nỗi đau của tha nhân

Chúng ta đi về chẳng hề bâng khuâng

Như những con sâu nằm êm trên lá nát

Mặc cho dân mình vật vã với oan sai

 

Chúng ta sống mỗi ngày không cần biết đến ngày mai

Chúng ta hoang mang

Chúng ta sợ hãi

 

Như lãnh đạo đất nước này – chúng đang sợ …

Sợ đám đông

Sợ người ngay 

Sợ lời nói thật

Và, sợ… cả tiếng đàn guitar

 

Nguyệt Quỳnh

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
08 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 116742)
Nắng chiếu óng ánh trên mái tóc ngắn của cậu con trai, chiếc sơ mi mầu xanh dương hơi nhàu nơi hai bàn tay cô gái níu. Cô níu chặt quá, làm cái cổ sơ mi như muốn lật ngửa ra soi rõ một cái gáy thanh xuân mạnh mẽ. Cô gái nằm phía dưới tuy không nhìn rõ hết khuôn mặt, nhưng vầng trán nhô ra rất thanh tân.
02 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 74223)
02 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 84870)
...Trong hoàn cảnh hiện nay, người làm văn học, trong hay ngoài nước, đặc biệt là giới trẻ, đang có cơ hội và khả năng tạo một sinh khí cho xã hội VN, giúp giảm thiểu những phá sản tinh thần đang xẩy ra. Muốn vậy, rất cần có sự đam mê, học hỏi, và lòng can đảm nói thật, viết thật. Không có nền văn học có giá trị nào được xây dựng trên sự giả dối và tránh né.
02 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 96029)
LTS: Nguyễn Hạnh Nguyên sinh năm 1985, tốt nghiệp thạc sĩ khoa học ngành Ngữ Văn. Hiện sống và làm việc tại Hạ Long, Quảng Ninh. Năm mới, bài viết mới lần đầu đăng ở trang mạng Hợp Lưu như một món quà xuân gởi đến quí văn hữu và bạn đọc đầu năm Tân Mão 2011. TCHL
30 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 83842)
Bài viết này duyệt lại huyền thoại trụ đồng Mã Viện xuất hiện từ khoảng thế kỷ thứ IV-V, nhưng không hề có dấu vết trên thực địa hay trong quốc sử Hán. Những dã sử về số lượng và vị trí trụ đồng chẳng những thiếu cơ sở, mà còn di động, từ châu Khâm tới Hà Tiên-An Giang—không ngừng nam tiến, giống như tấm bản đồ biển Đông Bắc Kinh mới công bố năm 2009, ấn chứng của “thực dân xã hội chủ nghĩa” [Han social-colonialism ], vò đựng mới cho tinh thần Đại Hán phong kiến.
30 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 73562)
Vichto Olegovich Pelevin sinh ngày 22.11.1967 tại Moskva, trong một gia đình quân nhân. Năm 1989 Pelevin thi vào trường đại học năng lượng, từ 1989-1990 học hàm thụ trường đại học viết văn Maxime Gorki. Pelevin bắt đầu sáng tác vào giữa những năm 80, mười năm sau, chưa đầy ba mươi tuổi, có trong tay hơn chục tiểu thuyết, truyện vừa và năm-sáu tập truyện ngắn, anh đã trở thành "hiện tượng bí hiểm nhất và nổi tiếng nhất trong thế hệ các nhà văn hậu Xô Viết".
30 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 90420)
Nhân viên trực phòng xác bật đèn. Ánh sáng xanh nhợt gây thêm sự lạnh lẽo. Hai bàn tay Sinh nắm chặt lại trong túi áo khoác. Gã nhân viên liếc nhìn Sinh, rất nhanh. Sinh tưởng như hai người kia cũng nghe được tiếng tim đập của mình. Gã nhân viên kéo chiếc hộp sắt hình quan tài nằm sâu trong vách tường. Nhẹ nhàng, cẩn thận như thể gã cũng ngại làm người nằm bên trong thức giấc.
30 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 82675)
...Anh là cơn gió chướng của đời em. Anh là nỗi ám ảnh không mặt mũi, nhưng tồn tại mãi trong ngăn kéo ký ức em. Em đọc được trong mắt anh ước muốn hoan lạc của một tình yêu với một thân xác. Một sự hoà hợp nhịp nhàng như sấm sét và mưa. Cho anh tan chảy như trăng trong ngõ ngách đêm.
30 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 90472)
... Thiếp không muốn về, cũng không muốn ngồi lên, cũng chẳng hề thấy lạnh. Thiếp chỉ muốn nằm đó, với chàng, muôn kiếp muôn đời gặm nhấm niềm yêu. Khởi đầu chỉ là những mưu toan mà trời ơi, sao người ta cứ phải dùng những tấm thân liễu yếu, sao người ta vẫn cứ phải nhờ vả chút nhan sắc bọt bèo.
30 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 78583)
Alexandre Lucien Abel de Rhodes mang gương mặt thống khổ và si mê của oan hồn chưa hề biết đến tình yêu. Những ai bắt gặp giáo sĩ những năm thánh chiến, thảng thốt nhận ra bóng ma mang nỗi buồn chín thối ruột gan của một người đàn ông chưa toại nguyện thân xác. Hôi thối đến nỗi những người lính Marốc của tiểu đoàn 10 Tabor tăng cường cho trung đoàn 3 Lê Dương phải bịt mũi trước xú uế nồng nặc bốc toả từ nhà thờ chính toà Cao Bằng.