- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

SÀI GÒN MÙA NẮNG VỠ

05 Tháng Tám 202112:12 SA(Xem: 29056)
 

 

Con thuyền mắc cạn - le minh phong
Con Thuyền Mắc Cạn - tranh Lê Minh Phong

 

thơ

Biển Cát

SÀI GÒN MÙA NẮNG VỠ

 

 

Sài gòn mùa này rất nắng

Vàng hoe mái tóc ai xưa

Chùm phượng đầu cành hóng gió

Cong khô ngọn cỏ xác xơ.

 

Hai bờ đại dương xa ngút

Vươn hoài không tới bàn tay

Một ngày bỗng dưng mất hút

Lạc nhau giữa cõi mịt mù.

 

Sài gòn còn trong nỗi nhớ

Làm sao có thể nào quên

Vòm me bên đường đổ lá

Rắc đầy vào những giấc mơ.

 

Đi rồi không quay trở lại

Vô tình không chỉ đám mây

Một đời miệt mài xa khuất

Tình sầu dạo khúc không nhau.

 

Sài gòn chỉ còn tên gọi

Ngậm ngùi vương vất trên môi

Mình giờ chỉ còn là mỗi

Rưng rưng ánh mắt trông vời.

 

Biển Cát

 

  

 

CHO MÙA HẠ CŨ

 

Chùm phượng đỏ

Giăng đầu cành nỗi nhớ

Năm tháng qua rồi

Mùa hạ

Rớt nơi đâu.

 

Gió lao xao

Dạt mây về chốn cũ

Xanh biếc màu trời

Lơ lửng

Nhớ và quên.

 

Thầm gọi tên

Một người xa lăng lắc

Loáng thoáng trong chiều

Ánh mắt

Đượm chơi vơi.

 

Tiếng ve rơi

Rung lắt lay sợi nắng

Nghiêng xuống nửa vời

Thềm vắng

Phủ rêu phong.

 

Thả rất khẽ

Buồn vui dĩ vãng

Một mai người về

Nhặt lấy

Nhớ tôi không .

 

 

Biển Cát

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 95930)
B ao nhiêu năm qua ở xứ ngưới, anh vẫn còn nhớ lại có những chiều trên đảo, anh đứng một mình trên đồi, nhìn biển rộng mênh mông, nhìn những đám mây bay lang thang trên nền trời xanh, nhìn những đám cỏ may theo gió thổi chạy vờn về cuối đảo, tự nhiên làm cho anh thấy mong nhớ một cái gì xa xôi. Mây và cỏ may thường làm gợi nhớ đến dĩ vãng...
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 105777)
C huyện này chắc ít ai biết. Nhạc sĩ Thu Hồ ngày xưa vốn là ca sĩ. Lần đầu tiên ông xuất hiện hát ở Huế vào năm 1936, ông đã trình bày bài “La Chanson du Gondolier” và được công chúng hoan nghênh nhiệt liệt. Lúc đó tôi chưa ra đời. Nhưng bài hát anh chèo thuyền gondola thì chúng ta hầu như ai cũng biết.
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 110514)
S huhun mang ánh mắt của một lời nguyền, thứ ánh mắt in trên một thỏi sắt. Nhìn hắn như một lưỡi kiếm bén mang linh hồn của Musashi Miyamoto. Tôi biết đến Musashi khi nào tôi không thể xác định, tên của võ sĩ vang danh trên khắp lục địa Bắc Á. Musashi trao cho Nhật Bản sức mạnh của kẻ yếm thế: Go rin no sho. Thuật xâm chiếm của vũ trụ như hai giải ngân hà nhập một, như hai lưỡi kiếm của hai mắt phải nhập một.
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 107308)
H ằng đêm tôi sống trong lo sợ. Chung quanh tĩnh lặng, tối ám đến hoang mang. Gió lộng đánh phần phật trên các cánh cửa. Cứ độ giữa đêm, tiếng chân thình thịch đến từ xa, từng bước dẫm nặng nề. Tôi thu mình, rúc sát vào vách. Tôi trong suốt trong màu mực của đêm, không nhìn thấy cả chính mình...
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 133578)
t a đã nhiều năm xa tổ quốc nhưng nào tổ quốc có xa ta sờ tay lên ngực nghe còn ấm hơi thở cỏ cây ở quê nhà
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 109916)
P hật giáo đã đồng hành cùng dân tộc gần hai nghìn năm qua, có những đóng góp quan trọng không chỉ trong sự phát triển văn hóa dân tộc, mà còn trong công cuộc kiến thiết và bảo vệ đất nước thời kỳ đầu quốc gia tự chủ vô vàn gian khó... nhận thức rõ hơn cái “nhiệm trọng đạo viễn” của mình trước đất nước và dân tộc, chứ không phải chỉ biết chăm chú xây chùa đúc tượng...
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 136203)
T hì cứ gầm lên biển quê nhà Lòng ta vừa dậy sóng Trường Sa Sừng sững oai linh hề! Tổ-Quốc Truyền đăng, gờn gợn máu ông cha.
25 Tháng Bảy 201112:00 SA(Xem: 128776)
G ót giày đạp vào cái mặt một người một người yêu nước thân chăng bốn góc công an
20 Tháng Bảy 201112:00 SA(Xem: 102288)
N ói chung, người ta nghĩ đến giải nobel văn học cho Trần Dần. Tuy nhiên, Trần Dần còn có thể được xét tặng một giải nobel nữa: nobel hòa bình, nobel chính trị. Bài viết này đề xuất vấn đề đó.
17 Tháng Bảy 201112:00 SA(Xem: 134022)
A nh đã tới chỗ ấy Đã gặp vầng trăng mươn mướt của anh Nó ngồi đó, một mình, không cô đơn nhưng tràn trề tĩnh lặng Nó tự sáng hay em làm nó sáng