- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

SÀI GÒN MÙA NẮNG VỠ

05 Tháng Tám 202112:12 SA(Xem: 12862)
 

 

Con thuyền mắc cạn - le minh phong
Con Thuyền Mắc Cạn - tranh Lê Minh Phong

 

thơ

Biển Cát

SÀI GÒN MÙA NẮNG VỠ

 

 

Sài gòn mùa này rất nắng

Vàng hoe mái tóc ai xưa

Chùm phượng đầu cành hóng gió

Cong khô ngọn cỏ xác xơ.

 

Hai bờ đại dương xa ngút

Vươn hoài không tới bàn tay

Một ngày bỗng dưng mất hút

Lạc nhau giữa cõi mịt mù.

 

Sài gòn còn trong nỗi nhớ

Làm sao có thể nào quên

Vòm me bên đường đổ lá

Rắc đầy vào những giấc mơ.

 

Đi rồi không quay trở lại

Vô tình không chỉ đám mây

Một đời miệt mài xa khuất

Tình sầu dạo khúc không nhau.

 

Sài gòn chỉ còn tên gọi

Ngậm ngùi vương vất trên môi

Mình giờ chỉ còn là mỗi

Rưng rưng ánh mắt trông vời.

 

Biển Cát

 

  

 

CHO MÙA HẠ CŨ

 

Chùm phượng đỏ

Giăng đầu cành nỗi nhớ

Năm tháng qua rồi

Mùa hạ

Rớt nơi đâu.

 

Gió lao xao

Dạt mây về chốn cũ

Xanh biếc màu trời

Lơ lửng

Nhớ và quên.

 

Thầm gọi tên

Một người xa lăng lắc

Loáng thoáng trong chiều

Ánh mắt

Đượm chơi vơi.

 

Tiếng ve rơi

Rung lắt lay sợi nắng

Nghiêng xuống nửa vời

Thềm vắng

Phủ rêu phong.

 

Thả rất khẽ

Buồn vui dĩ vãng

Một mai người về

Nhặt lấy

Nhớ tôi không .

 

 

Biển Cát

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
23 Tháng Hai 200912:00 SA(Xem: 89889)
Tập tài liệu được nói tới ở đây là một tập hợp những bài viết của “một số lão đồng chí đã từng công tác trong Đoàn cố vấn quân sự Trung Quốc tại Việt Nam đầu những năm 50 của thế kỷ 20” theo lời của Nhóm biên tập sách viết trong Lời Cuối Sách vào tháng 12 năm 2001.
29 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 80197)
Căn phòng của Jacob ấn tượng tôi đến nỗi, tôi sợ phải đọc lại. Vì tác phẩm vượt mọi khuôn khổ, như có điện, từ trường, đến mức không còn liên quan đến sáng tạo tiểu thuyết. Trên những trang đầu tiên, bằng tất cả ngây thơ, người đọc bước vào tác phẩm không chút ngờ vực.
28 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 109037)
- Gửi Thức Tối hôm qua từ nơi cửa sổ phòng tôi tuyết xuống tuyết rơi trên những cành tùng có tiếng đập cánh rất khẽ của con chim trốn tuyết
28 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 106865)
Sao anh lặng im nhìn lên bầu trời Em thành dải mây bối rối Vì tinh tú tròn đêm trẩy hội Vắt xiêm y ngang cành táo trong vườn.
28 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 79869)
Lời người dịch:... Có lẽ không gì chính xác bằng nghe chính tác giả "In Cold Blood" trình bầy câu chuyện đằng sau việc thực hiện cuốn tiểu thuyết đã thay đổi bộ mặt văn chương và cả báo chí Mỹ vào giữa thế kỷ trước, đem văn chương (vốn trí thức, "tháp ngà") lại gần với báo chí (vốn bình dân, "trần tục") hơn, và ngược lại. Trùng Dương (12/2008)
14 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 95659)
"Mới hay cũ, đời sống vẫn thế," anh chồng trả lời vợ. Anh leo lên giường làm tình với nàng, mắt nhắm đê mê, trong khi đó cái loa vẫn phát thanh bài hát mới, giọng nam và nữ lập đi, lập lại những lời hát... "Cộng Sản thật vĩ đại, thật vĩ đại, thật vĩ đại. .."
10 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 93939)
Không biết những người dân ngồi chờ đã bao lâu. 7giờ 58 phút trưởng Công an xã mới lù mặt tới. Hắn bước vào bàn và kéo chiếc ghế nhích ra ngoài, hắn lấy tờ “nhật trình” để trên bàn phất vài cái vào mặt ghế, hắn ngồi xuống. Tay trưởng Công an xã liếc qua chồng chứng từ, hắn không cần phải ngẩng mặt lên nhìn ai (có thể là một thói quen?), sau khi nghiền ngẫm xong từng tờ đơn xin hay khiếu kiện gì đó. Hắn lấy cây viết cài trên túi áo rồi hắn ký chậm rãi dưới những tờ đơn.
08 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 107213)
nhiều nghịch lý giữa trò chơi thách đố với đức tin ức đoán khiến ta cười số mệnh là thù cũng vừa là bạn cứu vãn được gì khi nước mắt rơi
08 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 96280)
LTS: Hai mươi tuổi ngồi vào bàn viết, tuổi trẻ hôm nay viết gì? Thường là câu hỏi của những ai quan tâm đến văn học và sáng tác trẻ. Mang trên vai tuổi đôi mươi cùng ý thức hành văn khá sớm, Lữ Thị Mai sinh 1988 là một trường hợp khá lạ.
08 Tháng Mười Hai 200812:00 SA(Xem: 124684)
Mẹ nó run lên từng đợt: “ Nữa, nữa... đấy... mạnh vào, mạnh nữa vào, nhanh lên...”. Cái người cưỡi trên mẹ nó như mụ mị, hắn chẳng quan tâm tới tiếng cánh cửa mở mà cứ thúc, cứ đẩy. Mẹ nó thì rên rỉ, mẹ nó hét. Thế là bố nó nhào tới đâm.