- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

SÀI GÒN TRONG NHỮNG NGÀY COVID

22 Tháng Bảy 20216:09 CH(Xem: 9526)
SaiGonGianCach 2- Photo INTERNET
Sài Gòn giãn cách - Photo Internet

Thái Thanh

SÀI GÒN TRONG NHỮNG NGÀY COVID

 

Sài gòn cách ly. Tôi chẳng được ra khỏi nhà hơn hai tháng nay từ khi cháu ngoại nghỉ học chứ không phải tới cái " Giờ thứ 25" Sài gòn đã điểm như lúc này. Nếu tôi được rong ruổi ngoài đường mà tận mắt chứng kiến Sài gòn xôn xao, lo toan, thắt thỏm mỗi ngày cho đến lúc hốt hoảng mà chạy trốn dịch như thế nào tôi sẽ viết sống động hơn, nhưng tôi chỉ ở nhà và chỉ biết tình hình mỗi lúc một nghiêm trọng khi thấy các con tôi.

 

Mỗi bữa đi làm về con rể nó mua dần từng thứ một như gạo, mắm, đồ hộp, sữa, mỳ gói cho cả nhà. Con gái cũng vậy, nó tha về thịt cá rau trái cho con nó có ăn... Nhưng bữa nay mọi thứ đều ngưng lại hết khi chợ giăng dây đóng cửa, người bán lẫn người mua chỉ mỗi bó rau thôi mà vội vã lén lút như ăn trộm. Người ta lại đổ dồn vào siêu thị nó bảo: Siêu thị sắp hàng dài như thời bao cấp mua tem phiếu. Dưa leo, cà chua mà đến 100 ngàn một ký mà người ta cũng mua. Còn các thực phẩm khác họ cũng vét sạch chuẩn bị đương đầu với trận đại chiến Covid Tàu... Cũng may nó cai sữa mẹ cho con kịp lúc công ty nó cho chích mũi ngừa Covid đầu tiên. Nhưng vẫn chưa hẵn là an toàn, số công nhân, nhân viên quá đông như vậy nên công ty sợ lây nhiễm nên kiểm soát gắt gao để còn được tồn tại. Có ngày nó xếp quần áo bỏ sẵn vào xách mang theo đi làm vì sợ kẹt lại nếu công ty phong tỏa. Nó dặn bà cháu nhà tôi hãy ở yên trong nhà, đừng xuống cả sân chung cư vì nguy hiểm lắm. Và có khả năng vợ chồng nó sẽ làm việc ở nhà.

 

Đứa con trai thì công ty đóng cửa, nó không nhận được lương; nó lại ở nhà trọ, ăn cơm bụi qua quýt mỗi ngày không thể trữ thức ăn ở nhà để nấu nướng. Hàng quán lại đóng cửa hẵn không bán nữa. Nó sẽ sống sao đây? Công việc của nó là đi ngoài đường ngoài xá nên từ khi có dịch nó chẳng dám về nhà em gái, nơi có mẹ và mấy đứa cháu nó thương vì sợ lây bệnh. Tôi dấm dúi cho nó ít tiền, alo cột chặt rồi ném cho nó chụp lấy không dám lại gần. Em gái nó cũng động lòng mà chuyển cho anh ít tiền cho đủ sống qua ngày có dịch. Nhưng sáng nay thì Sài gòn cấm hẵn không cho cả bán mang về từ thức ăn sáng lẫn ăn trưa. Đêm hôm qua trước giờ phong thành không biết nó mua được chút gì để dự trữ hay không? Nó có biết tự bảo vệ mình cho an toàn không nữa cái thằng con trai tôi. "Con dù lớn vẫn là con của mẹ, đi suốt cuộc đời lòng mẹ vẫn thương con"...

Tôi bần thần khi nghĩ đến gia đình của anh trai và những đứa cháu. Gia đình thằng em út. Những người thương của tôi sẽ chết mất vì sự thiếu thốn căng thẳng kéo dài này. Ôi cái dịch lây lan đáng sợ này.

 

Tôi viết lan man vớ vẩn lên face cho vơi bớt nỗi bồn chồn trong dạ. Tôi cầu nguyện mỗi ngày cho tất cả nhân gian. Lòng tôi vẫn không an được chút nào hết. Chỉ một phạm vi nhỏ trong những người nhà của tôi thôi mà đã làm tôi thắt thỏm âu lo quá đỗi, huống chi những người khốn khổ ngoài kia không một mái nhà, huống chi những cậu Grap, cháu công nhân và cả cái gia đình khốn khó của họ sẽ bi đát nhường nào khi họ không có nguồn nào để sống Những người tốt muốn giúp họ cũng không thể ra được khỏi nhà thì giúp cách nào đây!

 

Sài gòn bây giờ đóng cửa im ru lặng lẽ, không ai tìm đến ai giữa lúc này.

... Lại đúng mùa mưa, mưa to mù trời như khóc thương cho Sài gòn tội nghiệp quá đỗi là thương này. Ôi Sài gòn đang bệnh, Sài gòn sẽ khỏe lại mà phải hông ta...

 

Thai Thanh

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
28 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 93570)
Đ êm qua tôi thấy Mèo con trong giấc mơ. Vẫn nét mặt bầu bầu, vành môi cong lên cười tươi thắm. Trong mơ tôi thấy 2 đứa vẫn trẻ như một ngày năm cũ, nhưng lại có một thoáng ngại ngần, rồi Mèo con lên tiếng như giữa chúng tôi chưa hề có khoảng cách 15 năm. Mười lăm năm, mười lăm năm ấy biết bao tình[...]Chả biết là phòng hội hay phòng ăn, tôi vào lấy thức ăn như khi xưa từng lấy cho nhau.
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 80102)
B ao nhiêu năm qua ở xứ ngưới, anh vẫn còn nhớ lại có những chiều trên đảo, anh đứng một mình trên đồi, nhìn biển rộng mênh mông, nhìn những đám mây bay lang thang trên nền trời xanh, nhìn những đám cỏ may theo gió thổi chạy vờn về cuối đảo, tự nhiên làm cho anh thấy mong nhớ một cái gì xa xôi. Mây và cỏ may thường làm gợi nhớ đến dĩ vãng...
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 94838)
C huyện này chắc ít ai biết. Nhạc sĩ Thu Hồ ngày xưa vốn là ca sĩ. Lần đầu tiên ông xuất hiện hát ở Huế vào năm 1936, ông đã trình bày bài “La Chanson du Gondolier” và được công chúng hoan nghênh nhiệt liệt. Lúc đó tôi chưa ra đời. Nhưng bài hát anh chèo thuyền gondola thì chúng ta hầu như ai cũng biết.
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 94516)
S huhun mang ánh mắt của một lời nguyền, thứ ánh mắt in trên một thỏi sắt. Nhìn hắn như một lưỡi kiếm bén mang linh hồn của Musashi Miyamoto. Tôi biết đến Musashi khi nào tôi không thể xác định, tên của võ sĩ vang danh trên khắp lục địa Bắc Á. Musashi trao cho Nhật Bản sức mạnh của kẻ yếm thế: Go rin no sho. Thuật xâm chiếm của vũ trụ như hai giải ngân hà nhập một, như hai lưỡi kiếm của hai mắt phải nhập một.
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 92447)
H ằng đêm tôi sống trong lo sợ. Chung quanh tĩnh lặng, tối ám đến hoang mang. Gió lộng đánh phần phật trên các cánh cửa. Cứ độ giữa đêm, tiếng chân thình thịch đến từ xa, từng bước dẫm nặng nề. Tôi thu mình, rúc sát vào vách. Tôi trong suốt trong màu mực của đêm, không nhìn thấy cả chính mình...
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 117168)
t a đã nhiều năm xa tổ quốc nhưng nào tổ quốc có xa ta sờ tay lên ngực nghe còn ấm hơi thở cỏ cây ở quê nhà
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 91967)
P hật giáo đã đồng hành cùng dân tộc gần hai nghìn năm qua, có những đóng góp quan trọng không chỉ trong sự phát triển văn hóa dân tộc, mà còn trong công cuộc kiến thiết và bảo vệ đất nước thời kỳ đầu quốc gia tự chủ vô vàn gian khó... nhận thức rõ hơn cái “nhiệm trọng đạo viễn” của mình trước đất nước và dân tộc, chứ không phải chỉ biết chăm chú xây chùa đúc tượng...
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 119280)
T hì cứ gầm lên biển quê nhà Lòng ta vừa dậy sóng Trường Sa Sừng sững oai linh hề! Tổ-Quốc Truyền đăng, gờn gợn máu ông cha.
25 Tháng Bảy 201112:00 SA(Xem: 113334)
G ót giày đạp vào cái mặt một người một người yêu nước thân chăng bốn góc công an
20 Tháng Bảy 201112:00 SA(Xem: 87721)
N ói chung, người ta nghĩ đến giải nobel văn học cho Trần Dần. Tuy nhiên, Trần Dần còn có thể được xét tặng một giải nobel nữa: nobel hòa bình, nobel chính trị. Bài viết này đề xuất vấn đề đó.