- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

BÀI THƠ TÌNH CHO THÁNG MƯỜI MỘT

18 Tháng Mười Một 202010:54 CH(Xem: 13750)

BAI NAM -UL
Bãi Nam - photo UL


1 - Ngày 20-11

Và học trò nơi đảo xa

 

Cành san hô

Con kính tặng thầy

Hoa của biển thay lòng con đã biển

Mồ hôi thắp lời bảng đen phấn trắng

Một chữ cho trò

Một gánh gian lao

 

Chẳng chiến chinh con chữ cũng hầm hào

Giông tố bão bùng tường che ngói chắn

Hạnh phúc lớn lao

Trời êm biển lặng

Lời của thầy khai sáng mọi tâm tư

 

Mùa sẽ hoa trên đồng đất ngôn từ

Đảo xanh ngát hương đào hương lý

Mai con chữ sẽ nên hào nên lũy

Tiếp bước anh hùng

Đá cũng đơm hoa

 

“ Ngày cô thầy…”

Con chỉ có san hô

Hoa của biển và tình yêu của biển

Xương máu kết tinh bốn ngàn năm văn hiến

Nhất tự vi sư

Ơn mãi cô thầy

.

2 - Nhớ đồng

 

Lúa đi đi hết thời hoa

Lúa về về cả bôn ba chợ chiều

Bà ngồi giã một đăm chiêu

Máu xương chinh chiến

Chín chiều ruột đau

 

Thắp đêm soi mắt ngọn sầu

Phải duyên xin thức vào nhau chút đời

Mây đâu ngăn được gió trời

Buồn đâu theo suốt kiếp người gian nan

 

Bà ngồi giã ánh dương tàn

Sông sâu núi thẳm úa vàng tình xa

Hết mùa lúa đã cạn hoa

Gà tháng bảy

Ếch tháng ba

Nhớ đồng

.

3 - Lời buồn cho mùa đông

 

Chiến chinh đã khép lại rồi

Đất nằm im thở đá ngồi lưu ban

Ngát thơm hương lúa đồng vàng

Vẹn nguyên bất khuất trung can giống nòi

 

Bà ngồi giã nỗi cút côi

Một yêu lỗi hẹn cả đời nhớ mong

Dài sông lúc lỉu sâu nông

Hắt hiu mỏi đợi đèn chong thương là…

 

Mẹ nhớ con mẹ nhớ nhà

Con nhớ mẹ con nhớ ra chiến trường

Đồng nghèo năm một lần hương

Lúa không chỗ đứng đành nhường mồ hôi

 

Ngàn hoa thắp nến đêm trời

Đạn bom khói lửa át lời con tim

Chiến trường theo bố con tìm

Xuôi nam nhạn bắc và đêm mịt mù

 

Bà ngồi giã những đớn đau

Lưng còng chống xuống canh thâu mỏi mòn

Người đi đã hoá nước non

Nước non giàu đẹp ơi còn nhớ chăng

.

4 - Thương quê nhớ mẹ tôi về

 

Thương quê nhớ mẹ tôi về

Nhớ sao bến nước luỹ tre hồn làng

Cánh diều như vẫn bay ngang

Sông xưa như vẫn mơ màng như xưa

 

Nghiêng nghiêng mái tóc hàng dừa

Chải sao cho hết nắng mưa quê nghèo

Lúa về trăng cũng về theo

Trĩu vai quang gánh câu chèo lí lơi

 

Lúa thu chín rực tháng mười

Múa may tiếng sáo hả cười lưng trâu

Gió về cho gió đuổi nhau

Chân chim chân sáo hằn sâu hạ hồng

 

Hội làng soi ánh trăng trong

Mắt vui như ngỡ như lồng mắt ai

Tim tình vừa chớm quắt quay

Đã thương đã nhớ giăng đầy lối đi

 

Chân son dấu cát thầm thì

Đường xưa lối cũ mãi ghi trong lòng

Không tôi thì lúa vẫn đòng

Còn em…

Còn mãi em trong câu hò

.

5 - Sông đau chưa thoả rộng dài

 

Mùa đi trên nụ trên bông

Nhớ thương mắc cạn trên dòng ca dao

Vẫn còn nhau phía ngày sau

Tiếc ơi hỡi tiếc buồng cau đã già

 

Bà ngồi giã một thời hoa

Chiến chinh khói lửa biết là về đâu

Một sông có biết bao cầu

Trăm xuân chỉ một mái đầu bạc phơ

 

Không đi sao có người chờ

Ông cười đợi cũng là thơ mà bà

Chiến trường đã khép đã xa

Khuyết tròn trăng chẳng thể xa khuyết tròn

 

Sông đi không hết cánh buồm

Nhớ thương mắc cạn trên khuôn ngực đầy

Nên tình phượng phố là đây

Môi thăm thắm nở trên tay hạ hồng

 

Yêu như giọt nước phiêu bồng

Hòa vào biển ái là không còn mình

.

6 - Sắc màu yêu thương

 

Phượng rơi xuống chiếu mùa hè

Thương mưa tóc rối nắng về ôm vai

Buồn ve rớt giọt nhớ ai

Trang yêu nhoè ướt bên ngoài mùa thi

Về sông hỏi chuyện phân ly

Áo còn đang nụ tiếc gì sông ơi

 

Bẻ đôi ngày tháng ra phơi

Con trăng mồng mười nuốt hết tháng giêng

Hoá ra tình mới là điên

Ái yêu thù hận oán phiền đều vương

Xuân đi qua lối ngày thường

Vẫn hoa vẫn lá vẫn hương nội đồng

 

Bà ngồi giã những đợi trông

Chiến trường đã khép sao không thấy người

Tình buồn như cánh diều trôi

Nhọc công cõng gió để rồi gió bay

Chát cau hẫng vị trầu cay

Mắt chưa phai úa đã đầy hoàng hôn

.

7 - Hạnh phúc

 

Khoan nghĩ về hạnh phúc

Khi núi sông đang gọi phía chưa liền

Khoan nghĩ về hạnh phúc

Khi bếp nghèo không ấm lúc chiều lên

 

Hết cách ngăn rồi còn khóc chi em

Vui cũng khóc mà buồn cũng khóc

Không định nghĩa được từ hạnh phúc

Vẫn thơ ngây giữa tiếng khóc tiếng cười

 

Hạnh phúc thật gần nào có xa xôi

Lành áo công cha

No lòng cơm mẹ

Vất vả tảo tần chắt bao thế hệ

Mãi nở những nụ cười khi hạnh phúc trào dâng

 

Vết thương chưa lành

Chinh chiến lưu niên

Con khôn lớn giữa hai dòng nước mắt

Mãi trong con mẹ là Tổ quốc

Nhân ái nghĩa tình độ lượng bao dung

 

PHAN THÀNH MINH

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
07 Tháng Hai 20243:34 SA(Xem: 1517)
Khi tìm đọc văn học chiến tranh (giai đoạn 1954-1975) tôi bắt gặp rất nhiều lần lời giới thiệu ngắn tên tuổi, và các tác phẩm của nhà văn Nguyên Vũ. Kể từ đó, tôi luôn tìm Nguyên Vũ để đọc, song dường như không có tác phẩm nào của ông được đưa lên các trạng mạng, hay các thư viện điện tử. Hôm rồi, thật may mắn, đang nghiền ngẫm về cố nhà văn, nhạc sĩ Nguyễn Đình Toàn, tình cờ tôi bắt gặp: Mây Trên Đỉnh Núi, truyện dài gồm 20 chương của Nguyên Vũ. Đây có lẽ là truyện dài đầu tay, và ít được nhắc đến của ông. Cũng định thử một vài trang, rồi lúc nào đó sẽ đọc tiếp, nhưng bập vào tôi không thể dứt ra được, và đọc một mạch ngay nơi làm việc. Sự hấp dẫn, sinh động ấy, không hẳn bởi chỉ nội dung, mà còn do bố cục, nghệ thuật đan xen những tình tiết câu chuyện...
07 Tháng Hai 20241:29 SA(Xem: 2163)
Sài Gòn những ngày cuối năm trời ấm dần hơn, nắng mang hương xuân vương trên hoa cỏ dịu dàng làm lòng người chao lại nỗi nhớ quê. Tạ xa Qui Nhơn đến nay đã 5 năm rồi, thời gian như chớp mắt ngoảnh lại thấy những ngày cũ ở quê lùi xa dần xa dần mất hút. Nơi nàng ở khá yên tĩnh thích hợp với người ở cái tuổi chiều thu cận kề. Buổi sáng thức dậy, nàng có những phút yên ắng nhìn dòng sông êm trôi lặng chảy đón bình minh vừa lên, nghe chim ríu rít chuyền cành, nàng còn có thể dắt cháu đi học qua các con đường im vắng mà nghe cháu nói bi bô bên tai rồi còn có những phút đi rải cơm cho chim cho cá ăn, có những buổi chiều nhìn nắng tắt bên song mà nhớ, nhờ bớt nói lại nên bớt thị phi.
06 Tháng Hai 202410:00 CH(Xem: 1452)
BÊN BỜ AO- Khuyết danh - Trần C. Trí chuyển ngữ
18 Tháng Giêng 20248:59 CH(Xem: 1897)
PHÂN ƯU / Nhận được tin buồn / Cụ Bà : PHẠM THỊ SỰ / Pháp danh Quảng Diệu Nhẫn / Sinh ngày 7 tháng 3 năm 1935 tại Mỹ Thi, Đà Nẵng, Việt Nam / Đã tạ thế ngày 12 tháng 01 năm 2024 / (Nhằm ngày 2 tháng 12 năm Quý Mão) / Hưởng thượng thọ 89 tuổi.
17 Tháng Giêng 20243:42 CH(Xem: 3170)
“Thế là Tết 1999, lần đầu tiên tôi được bước vào ngôi nhà mà tôi không biết rằng sau này tôi sẽ thường xuyên tới. Mang tới một bó hoa lớn, cầm tờ ghi địa chỉ trong tay, tôi mò mẫm tìm. Khác hẳn suy nghĩ của tôi, ngôi nhà khá rộng rãi, khang trang, lại mang hơi hướng Tây hóa. Thấy tôi, mọi người ai cũng vui vẻ tiếp đón. Trùng hợp là Tết năm đó có cả em dâu cùng cháu trai bên Đức cũng về Việt Nam thăm họ hàng. Chúng tôi nói chuyện, hỏi han về cuộc sống, những vấn đề vấp phải trong xã hội, và kết thúc bằng tiết mục karaoke tại nhà để chào đón một năm mới đầy niềm vui, thành đạt hơn. Ngày hôm đó qua đi nhanh đến nỗi mà tôi gần như không còn nhớ gì đến nó.” (Phạm Ngọc Lương)
04 Tháng Giêng 20249:03 CH(Xem: 2390)
CHIA BUỒN / Nhận được tin trễ / Văn Thi Sĩ / Nhạc Sĩ Nguyễn Đình Toàn / từ trần vào ngày 28 tháng 11 năm 2023 tại Nam California / HƯỞNG THỌ 87 TUỔI
03 Tháng Giêng 202412:49 SA(Xem: 2891)
Tháng Giêng nắng vàng thơm ngát Đàn én bay về chao nghiêng Thầm thì…lời ca em hát Lý tơ hồng khúc giao duyên
03 Tháng Giêng 202412:43 SA(Xem: 2442)
Mùa dịch Cô-vít hay còn gọi là Cúm Tàu đã qua đi. Thực sự đã đi xa nhưng còn để lại nhiều hệ lụy, ảnh hưởng sâu rộng trong đời sống thường nhật. Những người gọi là cao niên như chúng tôi, thực khó tìm lại, những buổi sáng Thứ Bẩy hẹn hò gặp gỡ; lòng háo hức nôn nao trên đường đến quán cà phê thân quen, nơi góc phố Bellaire ồn ào náo nhiệt. Tưởng rằng không còn cơ duyên hội ngộ tâm tình, nhưng Trời chiều lòng người. Mới vài tháng nay, mỗi sáng Thứ Bẩy, chúng tôi lại có cơ hội, hẹn gặp nhau tại một quán cà phê khác, dù không ưng ý, để có dịp họp mặt hàn huyên tâm sự, trao đổi những câu chuyện văn chương, hoặc tâm tình thế sự trải khắp nhân gian.
25 Tháng Mười Hai 202311:01 CH(Xem: 2561)
Trong cái không gian lành lạnh của một mùa Giáng Sinh, trong tiếng chuông ngân của nhà thờ như đón chào thiên chúa giáng trần, tôi bỗng nhớ đến một nơi chốn lặng lẽ, tối tăm, nơi có lẽ chúa đang hiện hữu từng giờ từng khắc cho riêng một người. Ở nơi ấy, anh cũng đang thầm lặng đón Giáng Sinh giữa bốn bức tường xám lạnh. Phạm Chí Dũng, một nhà báo dũng cảm, một người bạn chưa từng gặp mặt ngoài đời nhưng lại vô cùng thân thiết.
25 Tháng Mười Hai 202310:41 CH(Xem: 2195)
Hàng năm vào dịp cuối năm, người Kitô hữu đón mừng sự kiện Chúa Giêsu giáng trần, mặc lấy thân xác con người để chuộc tội nhân loại, tội tổ tông đã lưu truyền từ Adam - thuỷ tổ loài người theo dân Do Thái - lúc còn ở địa đàng đã ăn phải trái cấm của Thiên Chúa do Eve dụ dỗ.