- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Huỳnh Liễu Ngạn

31 Tháng Tám 20201:35 SA(Xem: 14575)
da nang - photo DH
Đà Nẵng - photo Đặng Hiền



ĐÀ NẴNG, LẦN ĐẦU

 

bước vô Đà nẵng lần đầu

đi qua đi lại lạc Cầu vồng chơi 

nghe chiều xuống chậm chân lơi

bến xe vắng đợi khách mời vắng thưa

 

trời dầm dầm tối sắp mưa 

vui chân cứ nghĩ trời chưa kịp chiều

dựa vai bên quán tiêu điều

gió run một nét mỹ miều qua thân 

 

mưa rơi nhẹ xuống căn phần

lạ xa chút mộng mị gần gần qua

nhón chân bước vội về ga

tàu mai mới chạy đường xa mặc lòng 

 

thôi thì ngủ tạm cho xong

mưa loang xuống nỗi buồn hong lên trời

mưa nhiều thêm nỗi nhớ tôi

chút thân lãng tử giữa đời quạnh hiu

 

tôi về ngõ phố chắt chiu

một khung cửa lạ hoang liêu ánh đèn.

 

Huỳnh Liễu Ngạn

MỘT LẦN

 

thôi hoàng hôn một vầng trăng chưa tỏ

em đi rồi khóe hạnh có kề vai

mà mộng cũ cứ vờn qua khung cửa 

một nỗi đời sự việc đã hôm mai

 

còn gì nữa mà ngồi mơ thuở nọ

thuở đường đi không mong đợi những gì

thế thì hết ngã ba chia ngã bảy

ngã của đời xếp lại mấy tà huy

 

rồi cứ hẹn đường xưa chưa về kịp 

bởi biết về cũng khó xử như xưa

ai ngõ đợi tơ vương mà ngân giọng

còn gì không tôi lên tiếng dạ thưa

 

thôi xin hẹn mấy lần thôi cũng hẹn

em đi hoài khóe hạnh có liêu trai

mà sự việc của hôm mai hôm mốt

hơn một lần thế sự cũng trầm phai.

 

Huỳnh Liễu Ngạn

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 90564)
Ngày bốn chị em tôi đến phi trường Houston, Texas, anh Bằng ra đón chúng tôi. Tôi đã ngỡ ngàng khi trông thấy anh. Người anh cả của tôi đã mất dáng vẻ của một cậu công tử được bố mẹ nuông chiều, tóc anh để dài hơn trước nhiều, gương mặt gầy guộc hẳn đi, ánh mắt hòa nhã, không còn một chút khó khăn và bướng bỉnh của ngày xưa.
12 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 88707)
TCHL xin giới thiệu một biên khảo mới của GS. Nguyễn Phạm Hùng tại Đại học Quốc gia Hà Nội về Nguyễn Công Trứ, dưới mắt nhìn mới, khác biệt với thành kiến bấy lâu.
12 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 88576)
Sau đám cưới, Cung về đơn vị, tôi vẫn ở nhà với cha mẹ, đợi Cung được biệt phái về dậy học lại, (Bộ Giáo Dục hứa sẽ cho các giáo chức được về vào tháng 10/1969) rồi sẽ ra ở riêng.
12 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 115016)
B ài thơ anh viết lại nhiều lần Ao ước xoá đi niềm đau giữa hai hàng chữ Nhưng làm sao nói lời tỏ tình Với những điều không thật...
11 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 115966)
đếm những bước chân tá túc ở xứ lạ bằng nỗi chật hẹp tù túng nơi quê nhà, mùa xuân trước tôi thấy thênh thang một nỗi buồn, khập khễnh (em đi bên cạnh, rất xa, những chân trần, thui chột gót hồn nhiên)
09 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 84245)
Là một dân tộc đã có ít nhất ngàn năm lịch sử thành văn, từng nhiều phen đổ xương máu để bảo vệ chủ quyền của mình và đồng thời mở mang bờ cõi về phía Nam, từ đầu thế kỷ XX, người Việt bắt đầu chiêm nghiệm lý do thất bại của các phong trào Cần Vương, Văn Thân v... v...
08 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 97856)
Nguyễn Trung, để đi đến Xám Trắng Đen năm nay hay Bảng Đen năm 2004 là cả một chuổi dài rượt nà theo nghệ thuật. Kể từ những năm năm mươi tại Đàm trường viễn kiến của Nguyễn đức Quỳnh, những năm sáu mươi ký Anh Oanh viết phê bình mỹ thuật trên Văn Nghệ chủ nhiệm Lý Hoàng Phong, thư ký toà soạn Ngọc Dũng, trị sự Phí Ích Nghiễm (Dương Nghiễm Mậu )...
08 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 116120)
Nắng chiếu óng ánh trên mái tóc ngắn của cậu con trai, chiếc sơ mi mầu xanh dương hơi nhàu nơi hai bàn tay cô gái níu. Cô níu chặt quá, làm cái cổ sơ mi như muốn lật ngửa ra soi rõ một cái gáy thanh xuân mạnh mẽ. Cô gái nằm phía dưới tuy không nhìn rõ hết khuôn mặt, nhưng vầng trán nhô ra rất thanh tân.
02 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 73758)
02 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 84471)
...Trong hoàn cảnh hiện nay, người làm văn học, trong hay ngoài nước, đặc biệt là giới trẻ, đang có cơ hội và khả năng tạo một sinh khí cho xã hội VN, giúp giảm thiểu những phá sản tinh thần đang xẩy ra. Muốn vậy, rất cần có sự đam mê, học hỏi, và lòng can đảm nói thật, viết thật. Không có nền văn học có giá trị nào được xây dựng trên sự giả dối và tránh né.