- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

CA DAO EM VÀ TRĂNG

13 Tháng Hai 20207:42 CH(Xem: 16310)

doi mat quynh
Đôi Mắt Quỳnh

MÙA THƠ CŨ

“Tháng Ba ngô kết trái

Một mình ta giận thay “

                     (Trần Dạ Từ)

 

hôm nay qua nhà ai

chạnh lòng thương nhớ quá

nhặt một cánh hoa rơi

đặt vào trang sách cũ

 

anh có còn bên em

như thuở đầu vụng dại

mùa ngô chưa kết trái

sao chúng mình chia xa

 

ngày thơ và tình thơ

có một thời như đã

chìm khuất vào cơn mơ

rong chơi bờ bến lạ

 

trở lại con đường xưa

đọc bài thơ năm cũ

hát câu tình phân ly

nghe có gì rạn vỡ

 

nghe một thời thương nhớ

đã xa rồi

xưa ơi !

 

Nguyễn Dạ Quỳnh

 

CA DAO EM VÀ TRĂNG

 

khi người thức đợi bóng trăng

có con bướm nhỏ

chợt ngần ngại bay

tơ trời theo gió nhẹ lay

để em kết lại

nối ngày thành đêm...

 

một hôm

có thật là gần

hai hôm

sao bỗng bâng khuâng nhớ người

ba ngày

môi vắng nụ cười

chờ ban đêm đến

ngỏ lời

với trăng

 

Nguyễn Dạ Quỳnh

 

 

THIÊN ĐÀNG BUỒN LẮM PHẢI KHÔNG ANH

 

thiên đàng buồn lắm phải không anh

hiu quạnh vì ta chỉ một mình

cho nên nhỏ sẽ không thèm đến

thà làm yêu quái cõi nhân gian

 

rồi nhỏ sẽ già theo tháng năm

yêu thương cung bậc chuyển sang trầm

anh vẫn đem thơ tình tặng nhỏ

vẫn thấy cây đời xanh biếc xanh

 

thiên đàng hãy để cho người khác

nhỏ quyết cùng anh tay nắm tay

dù có những khi buồn muốn khóc

cũng là thêm muối mặn gừng cay

 

thiên đàng đâu có phải không anh

chỉ có nơi đây chuyện chúng mình

bỗng thấy trần gian sao đẹp quá

khi sánh vai

mộng dưới trăng

 

Nguyễn Dạ Quỳnh

 

VẤN THẾ GIAN TÌNH THỊ HÀ VẬT

 

câu hát cũ một ngày xưa cũ

nhỏ đi về, tóc xõa ngang vai

giàn hoa tím, căn nhà cuối phố

anh ôm đàn, bối rối so dây

 

nhỏ không hiểu thế gian tình luỵ

rồi một ngày khi chợt lớn lên

câu hát cũ một lần trở lại

hỏi thế gian

rồi hỏi lòng mình

 

anh đã biết thế gian tình ảo

sao nỡ đành để nhỏ ... vấn vương

giàn hoa tím bên rào đã héo

nhỏ bây giờ

thương nhớ người dưng

 

Nguyễn Dạ Quỳnh

 

CỔ TÍCH BÉ VÀ ANH

 

một mùa hạ cũ trở về đây

phượng đỏ rưng rưng khóc cuối ngày

anh dẫu mù xa từ dạo đó

bé mãi tìm theo

bong bóng bay

 

bé mãi tìm anh ở góc trời

ngút ngàn xa ngái

dấu yêu ơi

rồi chớm đông về trên xác lá

vỡ cuộc tình buồn

thôi thế thôi.

 

Nguyễn Dạ Quỳnh

Ý kiến bạn đọc
10 Tháng Ba 20202:21 CH
Khách
Như một ngẫu nhiên, Lê Miên Khương xin mạo muội gởi đến nữ sĩ Nguyễn Dạ Quỳnh một bài thơ đã đăng.

Đôi Mắt Ấy

Tôi đã phải lòng đôi mắt ấy
Giây phút đầu tiên ôi nhiệm mầu
Lụy trong ánh mắt nhìn sâu thẳm
Đã xuyên hồn tôi xanh lá cây

Và tôi thấy tim mình loạn nhịp
Tưởng chừng trái đất sắp ngừng quay
Thời gian một phút dài ngất ngây
Không gian tôi xám bỗng tươi màu !

Ai đo hạnh phúc bằng năm tháng
Hạnh phúc tôi đo bằng phút giây
Cái nhìn người tặng tôi hôm đó
Là một trời thơ lúng liếng đầy

Xin là dây oan người buộc chặc
Muốn tắm trong mắt hồ thu ấy
Dẫu chết đuối tôi cũng vui lòng
Miễn là được biết cõi mênh mông !

Đời cho tôi yêu những cánh hồng
Tôi biết đường đi lắm chia phôi
Còn gì giữ lại : đôi mắt ấy
Là hành trang tôi chống đơn côi

Lê Miên Khương ( lemienkhuong@yahoo.fr )
Nguồn : http://www.giaomua.com/ (nguyệt san Giao Mùa số 213, tháng 01 / 2020)
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 89196)
Không ai biết cuộc sống của ai đang xáo trộn. Không ai biết ai đang nghĩ gì. Người chồng không bao giờ biết người vợ vừa gối đầu lên tay mình vừa dâm hoan với sếp của ả trong giấc mơ. Gã sếp đô con, bụng cuộn lên những bó cơ và làm tình thì miễn bàn. Người chồng không bao giờ biết âm hộ của ả nóng bừng như muốn nổ tung ra. Mà biết cũng chẳng thể chết ai vì ả là vợ của anh ta.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 110099)
(Gởi anh Huy & chị Minh) Câu thơ còn trong trí nhớ Như mùa thu mỗi năm lại về Theo tuần hoàn trời đất Như đôi mắt em buồn giấu kín Chịu đựng An phận Cuộc đời mình mùa xuân đi qua Rất xa, rất xa...
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 90955)
Thành phố nằm bên một rẻo biển miền Trung yên bình và tĩnh lặng. Những ngày gầ n đây bổng nhiên được khuấy động bởi mấy chú cá mập, không hiểu vì sao lại lang thang vào bờ, chúng lượn lờ nơi bãi tắm trước khuôn viên trường, là bãi du lịch của thành phố. Thỉnh thoảng chúng lại ruỗi theo sóng nước cợt nhã với con người. Có hôm một chú cá mập con nhá vào mông ai đó, có hôm lại ngoạm vào giò của kẻ nào bơi đến gần. Bạn tôi phán: đất này “linh kiệt”. Tôi cười vui: Đất lành chim đậu, biển lành cá mập làm tổ .
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 90513)
Trong tình bằng hữu nhiều năm với Huy, được sự đồng ý của chị Cao Xuân Huy và hai cháu Chúc Dung & Xuân Dung, bài viết thiên về khía cạnh y khoa này, nói về một Cao Xuân Huy khác, người bệnh Cao Xuân Huy chênh vênh trên con dốc của tử sinh, đã can trường chống chỏi với bệnh tật cho tới những ngày và giờ phút cuối cùng và đã ra đi với tất cả “phẩm giá”. NGÔ THẾ VINH
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 80698)
Cao Xuân Huy có người cha đi kháng chiến, để lại vợ con trong thành. Rồi, 1954, ông ngoại bị đấu tố, người cậu cấp bách đem cháu, 7 tuổi, vào Nam. Mẹ ở lại Hà Nội đợi bố. Về, nhưng người cha kháng chiến, gốc tư sản, địa chủ, không thể "can thiệp" cho người mẹ khỏi diện "tự lực cánh sinh" (như đi "kinh tế mới"). Rồi họ chia nhau con cái: mẹ để lại con gái cho bố, vào Nam với con trai. Xa cách, mỗi người lập một gia đình khác, có các con khác. Huy được cậu và bà ngoại nuôi. Như một định mệnh, chuyện nhà Huy trùng hợp với chuyện đất nước, với truyền thuyết Sơn tinh Thủy tinh, với bao gia đình thời chia đôi Nam-Bắc.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 85162)
Thường, khi viết về một nhà văn, trong vai trò của một người làm phê bình, tôi chỉ quan tâm đến tác phẩm, đến văn bản. Đúng hơn là tôi quan tâm đến văn bản văn học, và cái cách mà tác giả của nó đã, cùng với các độc giả của mình, biến nó thành một tác phẩm văn chương. Tôi không quan tâm lắm đến tác giả.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 86517)
Cánh đồng trải rộng mênh mông ngút ngàn, nhìn xa xa chỉ thấy sương mờ tựa mây lãng đãng bay thấp, lòa xòa bôi xóa nhạt nhòa đường viền chân trời. Thời xưa Cao Biền đã nhiều lần cỡi diều bay tới, tay cầm quạt giấy phất bằng lụa bạch, nan cánh quạt đúc bằng vàng khối tinh ròng, toan tính yểm đất.
09 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 77654)
Cuối cùng rồi tôi cũng đọc quyển hồi ký ấy, quyển hồi ký gắn liền với một cái tên suốt 25 năm dài. Làm như người ấy tái sinh với tên cũ dài hơn: Cao Xuân Huy Tháng Ba Gãy Súng.
07 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 99554)
Đọc truyện ngắn “ Trả lại tiền ” in trong tập truyện “ Vài mẩu chuyện ” của nhà văn Cao Xuân Huy (tạp chí Văn Học xuất bản, 2010), tôi không khỏi mỉm cười bởi cái phong cách khôi hài đen của câu chuyện—truyện của Cao Xuân Huy đa phần đều như thế...
12 Tháng Mười Một 201012:00 SA(Xem: 80557)
LTS: Bài phỏng vấn nhà thơ Đặng Hiền được thực hiện bởi nhà thơ Go Hyeong Ryeol Tổng biên tập tạp chí Thi Bình (The poet society of Asia ) trong số mùa Đông 2009. Phần chuyển ngữ do Giáo sư Tiến sĩ Yang Soo Bae thuộc đại học Pusan University of Foreign Studies tại Hàn Quốc biên dịch. Chúng tôi hân hạnh giới thiệu đến quí văn hữu và độc giả Tạp Chí Hợp Lưu.