- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

EM GIẤU NỖI BUỒN NHƯ LÀ HẠT NGỌC

05 Tháng Mười Một 20196:10 CH(Xem: 17499)

nhthoaiVy
Nhà thơ Nguyễn Huyền Thoại Vy

BÀI ĐƯA ĐÓN NGÀY MƯA

Rất nhiều lần ta chờ nhau trước cổng trường
mẹ đón và chờ
con chờ và ngóng
cảm ơn vỉa hè đông có một khoảng trống
cho ta chờ nhau.

Những ngày mưa tối tăm mặt mũi
người chen vai qua cầu
tìm khoảng không bé như bàn tay để thở
nhích từng mẩu kiên nhẫn
chầm chậm
thu gần lại giây phút gặp con.

Từ cách một ngã tư
đã thấy con lẻ loi nép bên cổng
bạn bè được đón về cả rồi
con phụng phịu dỗi hờn
mắt ướt
trời mưa ....

Có những buổi trưa
nuốt vội lưng chén cơm đã nguội
tất tả đưa con qua mấy ngã ba đời
người xe mắc cửi
con thoi mẹ lại qua trên khung dệt thời gian.

nhiều ngày nắng
trời đỏng đảnh đổ mưa
manh áo che nhau mấy mùa thương khó
con níu mẹ băng qua cuộc người.

Bài đưa đón ngày mưa
có phải thơ đâu mà con oà khóc
hôm cậu bạn thân ngoảnh mặt
đem chuyện riêng hai đứa
làm quà mua vui
con phật ý khi mẹ cười
như không
rằng không biết cảm thông
lại kể một câu chuyện khác
của mẹ và bạn ngày xưa
sau này con sẽ hiểu ...

Bài đưa đón ngày mưa
có phải khúc sơn ca đâu mà con nghêu ngao
hát như con sông sau ngày bão
những giai điệu cuộn lên phía sau lưng mẹ
sau năm ngón tay đan
dệt sợi tầm mưa.


Nguyễn Huyền Thoại Vy

 (ĐN, 1/11)



DỤ NGÔN

Tháng mười lao vụt qua
con dốc nghiêng mùa đông đổ bóng
trên mái hiên rợp lá sầu đông
bầy sẻ về an trú.

Tháng mười đã cạn hơi thu
cốc hồi hoàn nằm im lìm
trên chiếc bàn độc chưa trải khăn
lọ gốm chơ vơ một cành hoa cúc
đóa họa mi úa tàn
lơ đễnh ngả mình về phía mùa thu
gửi hắt hiu một màu hoa cũ.

Tháng mười hát trên ngọn sầu đông
và tặng ta trái táo dì ghẻ
nửa tuổi trẻ bầu trời khát vọng
nửa kia xanh xao khăn gói theo về.

Hái mùa đông và dụ ngôn tháng mười
sau cánh cửa mùa thu
chỉ còn heo may ngoái lại
trên ngọn lau lách buồn.

Tháng mười đi qua thời trẻ dại
hoa cúc mùa thu vàng cho ai nữa
bài thơ xưa không đổi được cơm áo
ngàn ban mai thua cuộc một chiều mưa
chẳng còn ai đi vừa chiếc hài bảy dặm
đuổi cho kịp tháng mười

trái sầu đông đã chín môi người
trên nhành uyên ương thảo
đóa tường vi e ấp bên hàng rào
vì ai mà nở muộn
lặng lẽ sắc mộc miên
nhoi nhói đỏ như gai đâm vào ngực
rỏ xuống giọt giọt ưu phiền
cạnh ngôi đền lãng quên.

Nguyễn Huyền Thoại Vy

(ĐN - Tháng 10)



BIỆT KHÚC THÁNG CHÍN

Em ru gì năm tháng úa màu
mùa thu cũ lên xanh cánh gió
hạt mưa vỡ trên từng bước nhỏ
xin mỏi mòn còn ngoái nhìn nhau.

Em giăng mưa khắp lối hoa sầu
thành trăm ngàn võng tơ lưới nhện
trên ngọn heo may mù sa vẫy gọi
nhắc tên năm ngón lụa mềm
chải đời nhau tóc rối ...
anh bám vào muội tro tàn lửa
nhóm lên từ muôn kiếp mồ côi.

Tháng chín buồn thiu
ngủ trên mảng rêu ẩm mục
trượt dài bờ đá xanh tạ tội
tháng chín mòn như bánh xe ngày đói 
dạo khúc lăn trầm nhìn xuống đời nhau.

Bầu trời giữ lại những đám mây thất tán
từ lâu
đã thiên di về miền đất hứa
dẫu mai sau sự thật còn một nửa
vẫn giữ hộ nhau ánh trăng ngời sáng
cạnh ngôi đền đức tin.

Nghìn năm sau
trên thập tự lãng quên
xin ân cần đóng đinh câu rút
miên viễn ngực trầm xanh,
biệt khúc tháng chín
và những ngày thánh thiện

lời nguyền ngày ta vô nhiễm
với buồn thương lặng lẽ tháng mười.

Nguyễn Huyền Thoại Vy

2019.(Viết giữa giờ ra chơi)



KHÔNG ĐỀ CHO MAI SAU

Viết tên anh trên cát
sóng xoá nhật ký bờ
Viết trên trang giấy mỏng
nhoè mực cả bài thơ

Viết tên trong giấc mộng
lệ thấm ướt gối chăn
Viết lên ngày hư không
buổi chiều in trên vách
Nỗi buồn thì trổ lạch
nghiêng về phía không anh.

Viết vào một khoảng xanh
bầu trời ngân trong mắt
Bao nhiêu lời chân thật
viết vào tận đáy lòng.

Như con nước xuôi dòng
Dẫu qua bao ghềnh thác
Những tháng ngày luân lạc
vẽ trên đường chỉ tay
Nhân danh sự đổi thay
khi tâm cùn trí cạn.

Viết tên anh lên trán
ngày cũng vừa sang trang
Sầu nhân thế mênh mang
viết trên đời lữ thứ
Mùa thu còn tình tự
vẽ nên trời lập đông.

Lá vẽ mình thong dong
Vàng rơi trên mái phố
Em tóc mai gót nhỏ
Níu tình anh xuống dòng.

Nguyễn Huyền Thoại Vy

 

EM GIẤU NỖI BUỒN NHƯ LÀ HẠT NGỌC

Nỗi buồn em chưa bao giờ cũ
Em giấu nó như trai ngậm ngọc
Như cầu vồng sau mưa
Em giấu nỗi buồn từ sáng qua trưa
Chiều tà và đêm xuống ...

Nỗi buồn em làm tổ
Như con sâu ngủ muộn trong kén
Hoá tằm nhả tơ.

Em giấu buồn như nâng niu nụ hoa
Ban mai xoè những búp nõn
Như khoáng chất chôn sâu
Những hạt bụi đen qua triệu năm áp lực
Chịu đựng nỗi buồn nung chảy
Trầm tích kim cương.

Em giấu nỗi buồn như là
Hạt sương
Tan trên cỏ, ...
Em giấu nỗi buồn như là viên ngọc
Như em cất giấu mình.


Nguyễn Huyền Thoại Vy

(6/ 2019)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 84103)
Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương, sinh ngày 24/3/1916 tại quê ngoại, xã Phước Lộc, quận Sơn Tịnh, nhưng lớn lên tại quê nội thị xã Thu Xà, xã Nghiã Hoà. Hai nơi đều thuộc tỉnh Quảng Ngãi. Mất ngày 17/1/ 1946, tại Thu Xà.
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 92556)
Nguyễn Thị Thảo An sinh ngày 03 tháng 2 năm 1960 tại Sài Gòn, tốt nghiệp đại học sư phạm Sài Gòn, hiện định cư tại Kennesaw Georgia, USA . Tác phẩm : *Tuyển Tập (in chung với 4 tác giả khác) *Bức Phù điêu Khắc Cạn (tập truyện, Văn Mới 2001)
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 85072)
LTS: Lê Vương Ngọc tên thật là Lê Đình Quỳnh, xuất thân là giáo sư tư thục Trung học các trường Hưng Yên, Hải Phòng thập niên 1950 và Sài gòn 1960. Ông nhìn vấn đề văn hoá như một “hobby” – Làm thơ, dịch sách, nghiên cứu, biên khảo nhiều về Phân tâm và Di truyền học – Theo quan niệm phê bình sáng tạo của Oscar Wilde…
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 87855)
Bạn có thấy đâu đó, người ta bày bán ba hình tượng ngồi riêng rẽ với hai bàn tay bịt kín hai mắt, bịt kín đôi tai, bịt kín miệng? Hay có lúc ba người ngồi chồng lên nhau theo thể hình tháp. Đứng nhìn lâu, có chút sảng khoái ở nghệ thuật mời chào. Nhưng đem về tập tành chủ nghĩa sống theo. Không thấy. Không nghe. Không nói. Bạn mới thấy nỗi niềm của từng nhịp thở ở đôi tay người.
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 114278)
Em Người đàn bà sống dậy lúc nửa đêm icon bật sáng Lang thang trong thế giới ngôn từ Đi về bằng đôi chân giả Dối gạt nhau qua lũ hình nhân sặc sỡ Sắc màu
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 73544)
Một cái chết tức tưởi, phi lí như thân phận con người trên cõi đời, như Albert Camus đã nhận xét trước kia. Ở tuổi 46, hai năm sau ngày lãnh giải Nobel. Trong túi xách của ông có đựng bản thảo cuốn tự sự hư cấu còn dang dở Le Premier Homme (Người đầu tiên), kí ức tặng mẹ, “người sẽ không đọc được nó’’. Cây ngô đồng (không hiểu sao) nay không còn nữa, chỉ có đài tưởng niệm dựng ở ven làng. (1)
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 95377)
Sự thật là tôi không khóc khi chị cướp mất người đàn ông của tôi. Chị trơ trẽn mơn trớn anh ngay trước mắt tôi, rồi lại giả đò lúng túng vì những hành động ấy. Giá tôi có thể đẩy chị về nơi thật xa. Đẩy chị vào khoảng không vô chừng của bóng tối, trong sa mạc, cát bụi.
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 82496)
Thật trơ trẽn, chúng nó hít hà, giá mà bóp vú em - dù chỉ qua lớp áo bà ba và áo nịt - được cái thì dù tử thần bảo phải nhượng cho mươi tuổi thọ, chúng cũng ký cả hai tay. Chàng cười diễu, bọn mày chẳng biết thế nào là tình ái. Chẳng chịu khó tìm phương đến đích. Nếu chinh phục được họ, sá gì hai quả đào mưng sữa kia chứ, bao nhiêu hầm mỏ ruộng nương mà các cô không dâng sạch cho tình lang?
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 94354)
...Cô y tá nựng tôi! Tôi chồm lên ngang vai rồi liếm vào mồm, cô ngã ngửa ra, tôi tiếp tục vồ lấy. Tôi hôn cô. Tôi hít cô. Tôi xé quần áo cô. Tôi kiên quyết không rời cô. Tôi không có ý thức, mà cũng chẳng biết đạo đức là gì? Tôi đã tấn công cô y tá, đấy là họ bảo tôi thế, có người bàn thiến hai hạt dái của tôi...
17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 93908)
Nơi nào mùa xuân bắt đầu? Mùa Xuân bắt đầu từ những mầm cây non còn ngủ sâu dưới lòng đất giữa mùa Đông giá buốt. Chúng là những đứa con của các cây bố cường tráng, khỏe mạnh; và những cây mẹ dẻo dai, sum suê kết quả suốt mùa Hạ thơm lừng; sau những đêm ấm nồng lửa nhiệt đới và mặt trời không bao giờ tắt giữa đôi tay. Các bố mẹ cây gửi tình yêu của họ trong bọc lụa theo gió, để những đứa con mang mùa Xuân đến cho mặt đất và muôn loài.