- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

RỒI MÙA ĐÔNG CŨNG ĐẾN

02 Tháng Mười Một 20193:46 CH(Xem: 17466)
Mua Nuoc Noi- photo NHN
Mùa Nước Nổi- photo Nguyễn Hoàng Nam


TRONG BẤT THƯỜNG TÔI THẤY

 

thị thành mang khuôn mặt của nước

hàng cây thèm ngủ để thở ra bóng đêm hoài nghi dị bản

tất tả tiếng đập cánh chấp chới trong khung trời bão rớt

 

ý nghĩ đức tin không thể che kín một góc đời mình

tiềm thức toàn nguyên chỉ là khái niệm khi tờ lịch rơi và chúng ta không thấy được sự vỡ vụn

trôi nổi trên lòng bàn tay thứ ngôn ngữ thối rữa lụi tàn

 

em rót tràn môi hồng cô đặc mùi hương trang điểm

mưa mùa thu dầm dề kích động sự rối loạn ảo giác sẽ khóc lên nức nở

tôi gõ khẽ vào chiều dài âm thanh tiếng vọng thời gian

 

mộng tưởng nhập nhằng rồi cũng tan trong não

hay trái đất nghiêng nhưng chẳng ai ngã sấp bao giờ

trong hun hút ánh nhìn trắng đen vẫn cứ thế mà xoay

thật ra, tôi mong chờ một tiếng gọi tên mình

 

cuchimuathu. 8/2019

 

PHÚNG DỤ TRƯỚC HỒN QUÊ

(viết để hồi ức ngày về thăm cố xứ 2018)

 

ý tưởng chiêm nghiệm thời gian khi tắt thở, chưa đủ để trấn an sự thật ngớ ngẩn chẳng biết phút giây ấy sẽ tan biến vào đâu

chắp vá lại nỗi khốn cùng rồi tái tạo bản gốc lòng nhân ái xanh mềm như rêu

 

tựa vai bức tường đời loang lỗ khiến sự tương quan giao động

trong im lặng bí nhiệm sản sinh giả thuyết về những mảnh vở không vang tiếng

một ngày đi đứng nằm ngồi ôm chặt khái niệm hẫng hụt niềm thương nhớ vuốt ve

 

hiệp nhất thể phách cùng trèo lên đỉnh ngày, xô lệch bầu trời thảng thốt nhìn mùa thu trôi hoang

dựng thánh đường khói tìm thấy vết rạn nứt hoang tưởng mặt người theo hướng mặt trời mà đi

 

nghệ thuật trình diễn thế giới bị đục tinh thể mắt

cơn địa chấn ẩn tàng ngậm điếng hồn nhân loại ưu tiên vực thẳm

chương sonate tương phản một góc khuất nhân sinh câm điếc hoan lạc ngắn ngủi

 

bày biện nghi lễ trắng hằng tin ánh sáng, thuộc tính bồng bềnh trôi đến bình minh

nhả ra từng ngụm bóng tối hiện hình những con rắn đuôi chuông tuyệt đẹp

chỉ cần một tính từ thơm lời nguyện buổi ban mai

 

cuchisaigon.10/2019

 

 

RỒI MÙA ĐÔNG CŨNG ĐẾN

 

ngày chuyển điệu tiếng gọi mùa đông

cho dù sự gắng gượng không thể lóe sáng âm thanh

người ta bắt đầu chuẩn bị cho vẹn phần cuộc vui

chúng ta đang bị nghiêng trong vời vợi ngữ cảnh

 

tế bào luôn chen lấn tê rần mạch máu

giữa nụ hôn và nồng nàn tôi cố giữ được dấu chấm than

hóa thành giọt rơi tái tạo thời gian chưa đến

như kẻ phạm tội cười điên trong mắt mặt trời

 

chẳng ít lần em rao bán giả thuyết

về điểm nhấn của phút giây mùa thu giao hoan

sản sinh ra cảm tính mở phơi trước mùa đông

thị dân mở mắt nhìn giấc mơ xoay tròn những gam màu

 

tôi vịn con chữ mang khuôn mặt ánh sáng

dung chứa mùi lá nõn thơm thoảng mùa xuân hồi ức

thành phố náo nhiệt dường như mặt phẳng đã cong

người đời không cần bận tâm về một ví dụ…

 

những cây xanh dọc vỉa hè luôn thở khẽ khàng

thầm hát ru mùa thu ra đi

rồi mùa đông cũng đến

 

tpsaigon 10/2019

KHALY CHÀM

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 74294)
Hắn tỉnh lại đột ngột. Bốn năm người thanh niên đang kéo hắn ra từ dưới lườn xe. Hắn nếm được vị mặn và máu, một đầu gối bị đau, và khi bị nhấc bổng, hắn phát rên, không chịu nổi sự đụng chạm trên cánh tay mặt. Những tiếng nói như không thuộc về những khuôn mặt treo ở trên hắn đang bông đùa vỗ về và bảo hắn yên tâm.
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 82693)
Khi tòa báo đề nghị tôi tham gia viết về các nhà văn mà giá trị được cường điệu cao hơn giá trị thật của chính họ, tôi đã nghĩ sẽ từ chối. Tại sao phải tự mình tạo thêm kẻ thù một cách miễn phí? Rồi Robbe-Grillet xuất hiện trong đầu.
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 90968)
Sư thày trụ trì ngôi chùa làng là người có học. Chẳng bao lâu hắn đã có thể trò chuyện như một người bạn tâm giao. Giáo lí nhà phật trong nhiều năm đã trở nên mờ nhạt với tuyệt đại đa số những con người tất bật với cuộc sống hôm nay. Cái hiểu biết về đền chùa miếu mạo của hắn cũng chỉ dừng ở mức không nhầm lẫn giữa nơi này với nơi khác. Bởi thế được trò chuyện với sư thày mỗi tháng vài lần là điều làm hắn vô cùng thích thú.
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 110200)
Một cái chức nhỏ nhẹ Một cái chức lăn như cỏ lông chông Mơ đeo vào tay xòe ra giữa nắng Mơ đeo vào gót chân mỗi bước mỗi khua vang rổn rảng
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 99802)
Hoa ôm cứng lấy tôi. Hoa bảo: Hãy yêu Hoa đi. Nắng buổi chiều chiếu rọi xuyên qua bản vẽ làm rách nát từng đường trên cơ thể Hoa. Tôi nằm dát người trên chiếu, nghe tiếng súng nổ và hiểu Đà-nẵng đang cơn hấp hối.
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 108691)
một con thuyền dính bùa ngải của sông ý nghĩ găm đầy tháng năm mắc cạn em cố quên làm gì! khi ngay cả cánh tay anh cũng ảo
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 86272)
Đầu thập niên 60 của thế kỷ trước, Ngô Thế Vinh còn là một sinh viên y khoa, đảm nhiệm chức vụ chủ bút cho tạp chí Tình Thương, tờ báo của những người sinh viên áo trắng. Trong thời gian này tôi là một sĩ quan rất trẻ của QLVNCH. Cả Ngô Thế Vinh và tôi bị cuốn vào một biến động làm rung chuyển rừng núi Tây Nguyên: vụ nổi loạn đòi tự trị của những sắc tộc thiểu số, mà báo chí thời đó gọi là FULRO.
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 89141)
...Chết tuy biết vì sao mình chết, do đâu mình chết mà không làm gì được. Chết một lần dưới làn đạn Tây dương. Chết thêm một lần về tinh thần bởi lòng trung bị khủng hoảng, bị phản bội, ấy là thời đại của những con người như Hoàng Diệu, ấy là những anh hùng cứu nước như Hoàng Diệu...
15 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 74955)
Hợp Lưu 112 Xuân Tân Mão 2011 , đến với bạn đọc và văn hữu khắp nơi trong tiết trời lạnh hơn mọi năm. Một năm đã trôi qua với bao biến động trên thế giới ngày nay, và cũng là một năm có nhiều đổi thay nơi quê nhà. Dù đang ở nơi nào, tâm hồn người Việt vẫn luôn hướng về; mong mỏi đổi mới, cải thiện cho một xã hội tốt đẹp hơn. Mùa Xuân là biểu hiệu của khởi đầu và hy vọng, cũng là dịp cho chúng ta suy gẫm và nhìn lại một năm đã qua.
15 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 102962)
...Tôi đến Trường Chu Văn An trên đường Thụy Khuê, vào phía sau sân trường tìm bãi cỏ nhìn qua Hồ Tây để nhớ đến nụ hôn đầu tiên Kiên bỡ ngỡ đặt lên môi Phương trong Nỗi buồn chiến tranh của Bảo Ninh. Bãi cỏ xanh mướt ngập đầu lưu giữ tình yêu đầu tiên của Kiên không còn nữa. Nếu giờ đây, Phương cũng đã đi nước ngoài và lấy chồng ngoại quốc, nụ hôn của Kiên trao cho Phương, chính tôi nhận và giữ hộ...