- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

LỜI TỰ TÌNH CỦA CHIẾC LÁ CUỐI THU

16 Tháng Mười 201911:36 CH(Xem: 18950)

Nguyen Thi Bach Van-bw
Nhà thơ Nguyễn Thị Bạch Vân

Lời tự tình của chiếc lá cuối thu

 

Em chờ anh cuối dốc con đường cũ

Em chờ anh dưới những bậc chung cư

Chiều bên em, gọi tên mùa yêu dấu

Hoàng hôn anh gọi hết một thiên thu

 

Em dỗ mình hoài đời cũng ngọt

Em vuốt từng sợi tóc cũng suông

Em có thể làm gì hơn thế nữa

Là chờ đợi anh ở cuối con đường

 

Em còn nợ nhân gian một đời cơm áo

Anh còn nợ em  một thuở yêu nào

Đêm chiêm bao mơ  về  mùa xanh  biếc

Duyên cớ gì ta làm hỏng đời nhau

 

Có những khuya dưới ánh đèn mờ ảo

Em đứng nhìn người ta yêu nhau

Mình như con sâu ẩn trong chiếc lá

Cứ đo hoài từng khúc đớn đau

 

Em chờ anh dưới dốc con đường cũ

Em chờ anh ở cõi diêm phù

Mình mang theo những lời tình tự

Để luân hồi còn nhớ đã từng yêu 

 

Nguyễn thị Bạch Vân

13/10/2019

 

 

Lời hứa của gió

 

Anh nói sẽ về thăm em chứ

Để em còn tô điểm lại dung nhan

Nhuộm lại mái tóc xưa chớm bạc

Tẩy trên da mình vài đốm tàn nhang

 

Anh hứa sẽ về thăm em chứ

Để em còn sắp xếp cái giường đôi

Đặt lên cửa sổ chậu hoa hồng đỏ

Cái chăn màu xanh từng đã ngọt bùi

 

Anh nói sẽ về thăm em chứ

Chắc ngoài kia trời trở rét hở anh?

Em ở đây phải mặc thêm áo ấm

Đêm giật mình  trăn trở đúng ba canh

 

Anh vẫn hứa như anh từng hứa

Mà chờ anh em vẫn cứ chờ

Cây bằng lăng  trước ngõ bao lần thay lá

Những cánh hoa buồn tím đến không ngờ

 

Nguyễn thị Bạch Vân

 

 

Gánh tình ra chợ

 

Quang tình một gánh hàng rong

Hắt hiu giữa chợ long đong giữa đời

Nghiêng vai rớt xuống cuộc vui

Ngày tôi xuân hạ đêm người thu đông..

 

Trên vai một mảnh tình không

Ai đem cắt sợi tơ hồng làm đôi

Một nửa tôi buộc lấy tôi

Còn ai một nửa thả trôi xuống dòng

 

Quang tình ra giữa phố đông

Nghe người ta ngã giá đồng xu vang

Tôi quang đến lúc chợ tan

Tôi quang đến lúc chiều tàn tôi quang

 

Nguyễn thị Bạch Vân

 

 

 

Đêm trên đường Nguyễn thiện Thuật

 

Xuống phố tối thứ bảy

Lang thang biết đi đâu

Người ta sắp kết thúc

Mình chỉ mới bắt đầu

 

Quán xá dần thưa khách

Con đường vắng người qua

Đèn ngã tư vàng chậm

Trăng rơi xuống mái nhà

 

Đâu đây mùi hoa sữa

Đâu đây là dạ hương

Lòng ta là quán trống

Đi như kẻ cùng đường

 

Lá khô rơi vào đêm

Một tiếng chạm thật buồn

Ta thấy mình như lá

Chẳng có gì khác hơn

 

Nguyễn thị Bạch Vân

1/11/2018

 

 

Mưa rơi nhớ phố Đại An

 

Người ơi cái nắng trung phần

Bây giờ có khác những lần tôi qua

Gió đưa mấy buồng cau già

Hồng gai tỉ muội hiên nhà còn không.?

 

Đi rồi quên suối quên sông

Quên cây cầu nhỏ lòng vòng mỗi trưa

Nơi tôi dài những cơn mưa

Mưa rơi ướt nỗi buồn xưa nhớ người

 

Gió đưa con gió về xuôi

Hàng cau ngày ấy chẻ đôi trái sầu

Người ơi đâu phải bể dâu

Sao mà  như thể hai đầu tương giang

 

Nghe mưa  nhớ phố Đại An.....

 

Nguyễn thị Bạch Vân

13/9/2019

Ý kiến bạn đọc
08 Tháng Mười Một 20219:05 CH
Khách
Kính thưa nhà thơ Bạch Vân
Tôi có chuyện muốn nói với nhà thơ.
Xin vui lòng liện lạc với địa chỉ thư điện tử của tôi
Xin cám ơn nhiều
Hương Cau Cao Tân
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
15 Tháng Sáu 20222:18 SA(Xem: 7173)
Nếu ai đã đọc "Chân Dung Văn Học Nghệ Thuật & Văn Hóa", chắc chắn đều bày tỏ sự thán phục đối với tác giả, tôi cũng vậy. Tác giả NTV đã đem tấm lòng thành cùng với nhiệt tâm thu thập dữ liệu về các nhân vật nói tới trong sách, cùng với các hình ảnh ghi dấu cuộc đời bể dâu của họ. Tuồng như tôi thấy họ sống lại thêm một lần nữa. Thật vậy, khi nhìn thấy hình ảnh một nhà văn quen biết ra đi từ lâu, và qua lời kể chuyện của tác giả, tôi xúc động biết bao, tưởng chừng như người ấy vẫn ở đâu đó, chưa một lần vĩnh biệt.
15 Tháng Sáu 20221:40 SA(Xem: 9655)
Đôi khi trên con đường đã chọn / ta bước đi một mình, / chỉ những cọng cỏ khô và bụi đường làm bạn, / đôi khi trên những trang viết, / ta cũng lại một mình, / chỉ những con chữ vừa hiện ra - làm bạn, / làm vui
15 Tháng Sáu 20221:33 SA(Xem: 8906)
Em cúi đầu, giọng thấp hẳn xuống: - Cô ơi, theo em được biết, hồi xưa, một trong những hình phạt vô cùng kinh hãi là tứ mã phanh thây. - Ừ, chỉ hình dung thôi cũng đủ khiếp sợ. - Dạ, tay chân của phạm nhân bị cột vào bốn sợi dây nối vào chân bốn con ngựa. Khi hành hình, các nài ngựa sẽ thúc ngựa phi ra bốn hướng; nếu không có nài ngựa, người ta sẽ thét to lên hoặc đánh ngựa để chúng hoảng sợ bỏ chạy. Và bốn sợi dây sẽ kéo tay chân phạm nhân đến khi thân thể của họ bị xé ra. - Ôi thôi! Nghe sợ quá! Sao bỗng dưng em lại nói đến chuyện đó? Em chậm rãi: - Dạ, em đã tìm đọc nhiều thiệt nhiều những kiểu hành hình đau đớn nhất để coi cái đau của mình cỡ nào. Cô ơi, em đã từng bị hành hình theo cách tứ mã phanh thây! - Hả?
11 Tháng Sáu 202211:28 CH(Xem: 8716)
Nhiều người đã kể rõ và lý giải hiện tượng CHẠY cho đến nay đã trở thành những guồng quay điên cuồng trên các lĩnh vực, trong các giới xã hội - chạy Quyền, chạy Chức, chạy Dự án, chạy Danh hiệu, chạy Bằng cấp, chạy Giải thưởng, chạy Cúp vàng, chạy Thành tích, chạy Điểm, chạy Vai diễn, chạy Lớp, v.v. Đã “Chạy” thì phải bắt buộc “Mua”, mua bằng bất cứ giá nào, thậm chí bằng cả nhân phẩm.
11 Tháng Sáu 202211:22 CH(Xem: 10547)
Đêm buông những tiếng thở dài / Mênh mang sương lạnh / Nửa hồn chông chênh / Rơi về đâu / Chiếc lá bay / Vườn khuya tiếng gió / Thổi xao xác buồn.
07 Tháng Sáu 20225:02 CH(Xem: 14654)
Vượt tuyến qua sông bỏ lại ghe / Đạn réo sau lưng ngày bái biệt / Tìm đường sống chính trong cái chết / Biết giặc là ai lộ mặt người !
02 Tháng Sáu 202210:20 CH(Xem: 7830)
Mãi rồi cũng về đến núi. Chính xác là về đến chân núi, đèo Ngao. Vượt qua con đèo dài 32 cây số cả lên lẫn xuống này, mới đến bản Tồng, quê Mìn. Nhảy xuống khỏi thùng cái xe tải chở hàng cứu trợ, nằm vật xuống bãi cỏ bên một búi tre chân đèo. Thở dốc. Mệt mỏi. Mìn ngửa mặt nhìn trời. Trời đầu thu xanh thẳm không một gợn mây, nắng vàng rười rượi ấm áp tỏa khắp nhân gian. Vậy mà sao Mìn thấy lạnh lẽo quá. Lạnh từ trong tâm can ruột rà sâu thẳm lạnh ra. Xung quanh không một bóng người, không một tiếng gà kêu chó sủa. Con đường quốc lộ chạy qua chân đèo, con đường đèo nối mấy huyện vùng cao thường ngày tấp nập người xe, vậy mà nay vắng lạnh. Mà mới chỉ đầu giờ chiều. Mọi thứ như có một cái phép thần của mụ phù thủy, vung lên một cái, biến sạch. Khi dời bản bỏ núi xuống phố làm thuê, ba tay Mìn, Lù, Phủ đã uống rượu thề sống chết có nhau. Thế mà bây giờ, về tới chân núi chỉ còn có một mình…
02 Tháng Sáu 202212:19 SA(Xem: 9463)
Tháng Tư, mặt trời phương Đông / Những tượng đá im lìm níu giữ / Có mùa hoa kẹt lại bên song / Người cũng không về nữa
25 Tháng Năm 20227:11 CH(Xem: 9070)
Người về tím chiều cánh diều châu thổ / chập chờn mái lá / những chú bê nấn ná vạt cỏ non / vườn cây xanh trần ai khát khao cánh chim tìm tổ / vọng tiếng cười đợi chờ son sắt nhân duyên / Đất từ bi mộc mạc / Đất chân chất yêu thương / dường như cánh sen rơi nước mắt / và mùa hạ đang nở nốt hồn nhiên
25 Tháng Năm 20226:43 CH(Xem: 9358)
Tôi viết dăm ba chữ / rồi gán đó là thơ / nhướng con mắt mỏi đọc / trong cát gió mịt mờ