LTS: Tiếp nối truyện ngắn "Đôi Mắt Hoa Vàng" đã đăng trên Hợp Lưu số 101, "Biển Hoa Vàng" là một truyện tình lạ. Bằng bút pháp tượng trưng, Nguyễn Xuân Tường Vy dẫn đưa người đọc vào một tình yêu đồng nghĩa với đánh tráo ; cùng với nhịp tiết, hình ảnh, âm vang, vận tốc và sự đậm đặc cảm xúc làm nên tính cách đặc sắc của truyện ngắn này. Tạp Chí Hợp Lưu
hắn hy vọng có thể tìm lại chút hương vị ngọt ngào
giả hiệu nhưng luôn được trân trọng gọi hai từ dĩ vãng nhưng hắn không tài nào nhớ nỗi bởi vì từ lâu những
giọt rượu đã thấm vào hàng tỉ tế bào và
thịt da xương cốt sinh vật có tên: một thằng người
Buổi nói chuyện của nhà thơ Du Tử Lê và Đặng Hiền về TẠP CHÍ HỢP LƯU trong chương trình "Du Tử Lê Và Bằng Hữu" (phần 1/2) trên đài truyền
hình SBTN, vào năm 2008
G iải phóng miền Nam
chúng ta cùng quyết tiến bước… nhạc
vang ra rè rè từ cái loa, không chát chúa vào tai vì thiếu công suất, nhưng
cũng chả yếu đến nỗi có thể vờ đi. Ngà
nhìn lá cờ 2 màu nửa vàng nửa xanh nước biển giữa có ngôi sao màu đỏ, thấy như
năm cánh sao cào vào mắt theo những đợt uốn lượn khi gió thổi. Rà mắt xuống sân trường, cái im phăng phắc
của giờ chào cờ đầu tuần hôm nay có thêm cái nín lặng hậm hực của những cái
đuôi tóc chờ xem chuyện gì sẽ xảy ra cho lũ nữ sinh.
N gày tháng trôi qua ở Mỹ, đã nhiều
ngày, nhiều tháng Bà ở với con trai, con dâu và cháu nội. Chuyện vợ chồng thằng
Hùng mãi đến bây giờ bà cũng không hiểu ra. Đàn bà đàn ông ở thời đại này, trên
cái xứ sở quái đản này, cứ như loài dã thú không đầu không đuôi, không trước không
sau...
Nước réo ầm ầm bên dưới. Thằng Bi
run lẩy bẩy. Từ hôm qua gói mì tôm sống cuối cùng đã được bẻ ra chia làm bốn và
sáng nay cả bốn người đói lả và lạnh cóng nằm phủ phục trên mái nhà. Bầu trời
thấp, nặng mây đen như báo hiệu những cơn mưa điên cuồng sẽ tiếp tục trút nước
xuống. Gần cả xóm đã được dời đi từ ba hôm trước...
Chúng tôi xin hân hạnh giới thiệu truyện ngắn "Vết đế giầy" gởi từ Tuyên Quang của Vũ Xuân Tửu, một câu chuyện về gót giày, mặt, biển đảo và nước mắt. TCHL
Ngày tôi gặp chị, chị hãy còn xuân sắc, thứ nhan sắc mặn mà đằm thắm của "gái một con trông mòn con mắt". Chị nhỏ tí tẹo như con chuột nhắt, riêng đôi mắt lại to, hun hút như lòng giếng sâu thăm thẳm. Tôi nhìn đôi mắt chị, rờn rợn. Chị giam ai trong lòng giếng?
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.