- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Niềm Hy Vọng Trong Bầu Trời Mê Sảng

01 Tháng Bảy 201910:34 CH(Xem: 19362)

cay thot not
Cây Thốt Nốt - photo Nguyễn Hoàng Nam


hư khúc

 

1.

mấy nẻo đi về

chỉ là hư huyễn

khi lòng cưu mang

những khoảng lặng tái sinh

những đốm sáng

nương bờ tâm thức

 

2.

chiếc bóng phù sinh

đi như thể đã cạn ngày

chờ tiếng khóc

thức dậy một bình minh

 

3.

những cành hoa chùm gửi úa tàn

đã nói lên lời từ biệt

mà mãi vẫn chẳng chịu rời đi

 

4.

khúc hoan ca

đã từ lâu

không còn ai hát nữa

vì chẳng còn đâu

nhịp điệu thanh bình

 

5.

ngã sấp mặt vào những câu kinh vô tự

cùng chút ánh nắng chiều gầy guộc

và sương trắng la đà

vắt ngang dòng phù hư

 

6.

phía bên kia bến bờ

của sự lặng im

là những cánh đồng mênh mông

đang gieo trồng những vụ mùa

không có thật

NP phan

 

niềm hy vong trong bầu trời mê sảng

chiếc bong bóng vỡ tan trong bầu trời mê sảng

mang theo chút hy vọng dịu dàng

đợi gì

ngày vỡ tiếng

tràn cơn khát viễn du tùy nghi

 

lời nguyện từ tâm vươngchút hươngngọc lan

ướt sũng

trong cơn mưa bất chợt

buổi chiều hẩm hiu

úa màu thiên cổ

 

niềm hy vọng sẻ chia một mùa trăng hoài mong

trong bầu trờihâm hấp sốt

những vì sao tình cờ đổi ngôi

thầm khóc giao hòa

 

niềm hy vọng rủi may

trôi thật khẽ trên mơ hồ quá khứ

chiếc cầu vồng đơn sắc

gửi một tín điềuvề miền hoang tưởng

 

nỗi sợ hãi nấp trong bóng râm phù hoa

chìm trong nỗi lòng đại dương

ở một góc nào đó của trái tim bị cầm cố

vẫn nhói lên

niềm hy vọng khép nép trong bầu trời mê sảng

                               

                                NP phan

lặng lẽ

 

 

lặng lẽ một dòng sông

đâm nhánh về phía biển - mặt - trời

mùa lặng thinh chới với

lặng lẽ buồn vui rong chơi

lặng lẽ bức tường xám vô vi

 

có một góc tự do nhỏ nhoi

đang nhảy múa một hình hài

trong sự lặng lẽ đa cảm

giọt nước mắt yếu ớt

sớm giã từ bờ mi khỏa thân

khép mở cõi vô cùng

 

lặng lẽ hài xanh âm âm thái dương

em gọi mùa trở giấc

con nước bàng hoàng quẫy đạp cửa sông

chối từ lặng lẽ

 

lặng lẽ em

ngọn lửa

lặng lẽ ngôn từ

cháy lời yêu

 

                                                NP phan

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
16 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 113737)
Đ ã lâu lắm một mùa tang sâu thẳm Vọng bên lòng buồn cố xứ quẩn quanh Người là Em? Những mồ hoang cô quạnh Biết tìm đâu mẩu đất máu tạ từ
14 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 110816)
h ồi ức bỏ ngang đạo đức kinh thánh tĩnh mạch giục giã lời đùa khinh bỉ [...] dưỡng khí không còn thở bằng mũi bằng oxy cổ đại chỉ là bằng miệng bằng tay cầm đầy xấp bạc polymer
13 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 110926)
E m bước qua tuổi ba mươi Nước mắt cạn ngày thốc nắng Đám mây không ngừng bay Mang em tìm chân sóng Nơi có mạn thuyền bao dung?
13 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 109749)
l á đỏ dưới ánh đèn mùa đông mùa đổi từ bao giờ lòng ta quanh năm chỉ một mùa vàng lạnh giấu bạn bè trong những giấc mơ .
13 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 110284)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Đậu Sỹ Nguyên là sinh viên K11 Viết Văn Nguyễn Du - Đại Học Văn Hoá Hà Nội. Chúng tôi hân hạnh gới thiệu những sáng tác đẹp như "màu hoa cải trắng" của Đậu Sỹ Nguyên đến với quí văn hữu và bạn đọc Hợp Lưu. TCHL
13 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 108275)
T ôi muốn hỏi cô gái “Tại sao cô lại xâm hình con rồng mà không phải cái gì khác?”. Cô gái nói: “Tôi thích”. Một câu trả lời không trả lời gì cả. “Tại sao cô thích?” Cô gái bảo: “Đi mà hỏi rồng”. Tôi muốn banh đít cô ra để hỏi, nhưng cô đang đối diện với tôi. Có nghĩa là tôi đang đối diện với cái điều “hữu hạn thì hư ảo mà cái vô hạn thì bất khả tri”.
12 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 108568)
-  T ôi rất xin lỗi. Tôi có thể bồi thường. Hoàng cau mày “ Không bồi thường gì cả. Ông xem, thứ nước bẩn thỉu của ông đã làm tổn thương anh bạn bé bỏng này. Nó sẽ chết vì thứ mùi ô uế này” - Tôi nghĩ cái cây này sẽ lớn nhanh hơn. - Ông đang huỷ hoại công viên đấy.
12 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 106514)
n hư địa chỉ không bao giờ có cho một lá thư chưa bao giờ viết, tịch mịch một nốt nhạc chưa ngân, thành tiếng vang vọng bao lâu trong mơ hồ tĩnh lặng nơi chốn
12 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 108910)
m ột đêm uống trăng máu ướp vần thơ mộ đỏ bào thai chưa kịp lớn kià thú dữ nốc cạn huyết tươi...
11 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 85611)
Ai nghe thấy tên thành phố Seattle đều ngán về cái mưa dai dẳng, một năm gần sáu tháng trời. Biểu tượng của Seattle là một người cầm dù. Nắng ở đây hiếm hoi như hạnh phúc Anh có về gọi nắng đến cho em…( Trần Mộng Tú) Vậy mà chúng tôi đã ở thành phố Seattle gần 36 năm trời .