- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

SÔNG HOÀI VÀ LÒ GẠCH CŨ

21 Tháng Sáu 201911:11 CH(Xem: 18933)



HoiAn- photo UL
Hội An - ảnh UL

SÔNG HOÀI

 

Phơ phất nắng trong cửa hàng lưu niệm

anh mua con thuyền sang bên kia sông

em ngày trước để bây giờ sau trước

một mình anh rời rạc với sông Hoài

 

như làn gió đang sẵn lòng xõa tóc

như cành cây chỉ định chỗ em ngồi

ban công ấy chừng như anh lỗi hẹn

chừng như em và phố đã giao hòa.

 

Nếu biết được anh một mình trên phố

em có tịch thu tất cả buổi chiều này?

 

Hội An 2016

 

LÒ GẠCH CŨ Ở MANG THÍT

 

Những vòi vọi cao

những rười rượi buồn

chảy vào sống lưng anh là khói

 

như pháo đài đang chực tấn công

lò gạch cũ loang tàn

- Em sẽ dịch nó là gì sang tiếng Anh?

 

Hàng ngàn vạn chiến binh chữ nhật

bổ đi trấn giữ vùng đất này

không trở lại

 

những viên gạch thiếu tuổi lửa

chẳng vì sao

vỡ nát dưới chân lò

dâng phế phẩm

hoang hoang lạnh cuối

cuộc trở về dài hơn cuộc ra đi.

 

Đã xa em vài lần trong đời

hai chúng mình cũng chưa từng hò hẹn

anh thấy mái ngói ngôi nhà em đang cháy dở

đang đun nồi lá xông hay đun nước gội đầu.

  

 

 

BA TIẾNG GÕ

(Knock Three Times)

 

Mùa đông để lại ba tiếng gõ

một tiếng gõ vào đất

đất tiết hương vị kỷ

một tiếng gõ vào cây

cây phát lộc chuông non

và một tiếng gõ vào đâu đó …

 

đâu đó

người con trai lên rừng giữ biển

người con gái kéo trăng liềm gặt cánh đồng thiếu nữ

tiếng động rầm trên đôi môi hình khoen

 

đâu đó

giấc mơ của người này sau thất bại của người kia

ánh lửa chớp lập lòe đêm giáo mác

say và cay đều lên đỉnh u trầm

 

đâu đó

trong thành phố của tôi vẫn cung điện mùa hè

tiếng rao bán cái gì không rõ nghĩa

người ta vừa xây thêm cầu vượt để giải quyết tắc đường

 

đâu đó em và phép giả mạo từ

câu thơ buộc giày tạm thời mất trí

như sực nhớ ra điều gì mà ý nghĩ lại trong veo.

 

THƠ TÌNH CHO ALPHA

 

Thức giấc đi em!

mùa thu về trên nóc những ngôi nhà không cùng chung tiếng nói

thành phố thở qua từng con đường chật

anh nhốt tuổi thơ anh trong chiếc hộp bảy chiều

 

góc phố đêm, anh cầm tay em

trăng rụng đầy người lao công đang quét.

 

Thức giấc đi em!

sáng nay tin bão về trên báo

ngư phủ ra khơi hôm trước chưa thấy trở lại bờ

chắc họ đã neo thuyền ở Trường Sa

 

biển lấn dần đến mép cửa nhà em

anh đẩy sóng và em đừng mở cửa.

 

Thức giấc đi em!

đừng hỏi gì về số phận

có bàn tay vô hình đang lắp ghép chúng ta

những logic cuộc đời phi lý giải.

 

Thức giấc đi em!

dẫu niềm tin trong đêm bị đánh cắp

vẫn còn nhiều hy vọng buổi sớm mai

tia nắng nhọn châm vào ta ánh sáng.

 

CHẠM & VUỐT

 

Chạm & vuốt

thế giới ảo

thời gian thực

bàn tay kết nối bàn tay

 

thử gửi tin nhắn cho người bạn đã chết

nhận lại chiếc lá mùa đông rơi ngoài cửa sổ.

 

Chạm & vuốt

ngược về kỷ Jura xem lại những địa tầng

những cánh hoa mỏng tang hóa thạch

loài khủng long hóa thạch

nước mênh mông, biển không có thủy triều

ngày mặt trời khát máu

đêm đặc ánh trăng đen.

 

Chạm & vuốt

thử tìm mình ở tận mai sau

thấy mình không có xương

thấy mình không có thịt

như tồn tại chỉ là điều cắc cớ

nỗi cô đơn cũng có thể không còn.

 

Chạm & vuốt

cắt dán đường viền quanh tấm ảnh trắng đen

giọt nước mắt em mặn nhòa phím chữ

kéo hạnh phúc về phía mình

thả nỗi buồn vào quá khứ

đợi em đến trên chuyến bay cuối tuần

 

chạm & vuốt

mở từng nút thời gian

tìm em.

 

PHAN THANH BÌNH

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 31445)
D ưới đây là bài “Nguyễn Hữu Hồng Minh - Nhà thơ hiện nay như con sói trụi lông...” của "Văn Chương Việt" phỏng vấn nhà thơ Nguyễn Hữu Hồng Minh. Chúng tôi xin phép được đăng lại để gởi đến quí bạn đọc của Hợp Lưu. Xin chân thành cảm ơn “Văn Chương Việt”TCHL
17 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 37332)
Nhân viên mai táng đến thật đúng giờ khiến María Dos Prazerès, còn khoác áo choàng tắm và đầu gắn các kẹp tóc, chỉ kịp giắt một đoá hồng đỏ lên vành tai để không xuất hiện quá ít quyến rũ như bà đang ấn tượng về chính mình.
16 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 35274)
Đ êm đọc những bài thơ của em Quả thật không sao giấu được nụ cười Vài ý nghĩ muốn làm một tuyển tập Gồm những bài thơ cứt thời gian
16 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33156)
D ưới đây là bài “Trần Vũ: mỗi con người trưởng thành mang trong mình một tín ngưỡng văn chương” của Da Màu phỏng vấn nhà văn Trần Vũ. Chúng tôi xin phép được đăng lại để gởi đến quí bạn đọc của Hợp Lưu. Xin chân thành cảm ơn “Da Màu.” TCHL
16 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33194)
A nh giới thiệu với tôi tên cô nhưng không nói cô là gì của anh, một cách ngầm bảo tôi hiểu thế nào cũng được, cô có thể là tình nhân mà cũng có thể là em họ xa (chẳng hạn). Anh cũng nói thêm cô sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, chuyến này sang Mĩ du lịch và định ở lại chơi chừng hai tháng. Cô đẹp, dĩ nhiên—tôi chưa thấy anh đi với người đàn bà không nhan sắc bao giờ—nhưng không còn trẻ nữa. Tuy thế thật khó đoán tuổi cô, có thể ngoài ba mươi, có thể hơn. Cô ít nói. Hình như cô chẳng để tâm gì đến câu chuyện giữa tôi và Quang mà chỉ ngồi trầm tư uống cà phê, phóng tia mắt ra ngoài khơi, nơi có những cánh buồn trắng dật dờ trên mặt biển như đang trôi về nơi vô định.
16 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 30477)
C on hẻm vắng người lạ kỳ dẫn cô vào một cửa tiệm u tối, ngoài cửa kính màu sắc thế kỷ thứ 18 chỉ treo vỏn vẹn một biển hiệu xộc xệch và bức tranh chân dung sỉn màu. Cô ghé lại gần nhìn kỹ và choáng váng; chân dung của chính cô, lệch lạc, méo mó nhưng đúng là đường nét Á đông của đôi mắt 1 mí cách xa nhau, sóng mũi thấp, gò má tròn dẹt và đôi môi hơi cong hai bên khóe.
16 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 30004)
H đã rời bỏ nơi chốn chúng tôi cùng rong chơi “ nơi đó sặc mùi lừa bịp – H nói những cái thớt và những đứa liếm thớt H không chịu được mùi không phải của người”
16 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 30252)
T hấp thoáng tháng tư rưng rưng mùa hạ cũ Mùa xưa qua đây Tuổi trẻ hồng như màu mực đỏ Đêm đốt rừng gió xiết cổ tình ca
12 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 30728)
« C hiến tranh là sự tiếp nối chính trị bằng những phương tiện khác» . Câu văn trứ danh này của Clausewitz, có lẽ ai trong chúng ta cũng từng nghe qua. Nó xác lập sự phụ thuộc của quân sự vào chính trị. Từ khi có những tập hợp người gọi là thành quốc hay quốc gia, người ta không làm chiến tranh đơn thuần nhằm chém giết lẫn nhau, mà để giành lấy quyền định đoạt số phận của một cộng đồng. Và kẻ tham chiến có thể thua hàng trăm trận đánh, miễn là thắng trận cuối cùng, nếu sau đó nó mang lại quyền quyết định về việc tổ chức chính quyền trên một lãnh thổ.
12 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 31384)
T ình trạng dịch thuật hiện nay ở Việt Nam đang ở mức cần phải báo động. Radio RFI đã dành nhiều chương trình cho những buổi nói chuyện với nhiều dịch giả trong và ngoài nước về vấn đề này. Sau Hoàng Hưng, Phạm Xuân Nguyên là những nhận định có phần nghiêm khắc của dịch giả Trần Thiện-Đạo đã sống ở Paris trên nửa thế kỷ. Trước 30-04-1975, Trần Thiện-Đạo cộng tác với các báoVăn, Tân Văn, Bách Khoa, Nghệ thuật... ở Sàigòn và hiện nay vẫn thường xuyên gửi bài in trên các sách báo văn học trong-ngoài nước. Ý kiến của Trần Thiện-Đạo sẽ như một liều thuốc đắng, may ra giã được một số tật cố hữu trong địa hạt dịch thuật của Việt Nam.