- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ CỦA QUỲNH

22 Tháng Năm 201910:59 CH(Xem: 19472)
nNguyetQuynh 5
Chân dung Nguyễn Dạ Quỳnh 2019





LTS:  "Thơ  của Quỳnh"  là tên thường được ghi dưới những bài thơ của Nguyễn Dạ Quỳnh trên blog và Face Book, cô sinh năm 1994 ở Sài Gòn, hiện đang sống và làm việc ở Swansea, United Kingdom  trong lĩnh vực Art & Design, đã kết hôn. Thơ của Quỳnh nhẹ nhàng hồn nhiên và sâu lắng. Với  thơ của Quỳnh bạn có thể sẽ tìm thấy chính mình đâu đó ở một thời tuổi trẻ.

Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí độc giả và văn hữu những thi phẩm của người thơ mang tên Nguyễn Dạ Quỳnh.

Tạp Chí Hợp Lưu

 



NƠI CHỈ CÓ ANH VÀ EM

 

có những ngày buồn

ngày những dòng sông rủ nhau đi chết

và biển cũng buồn nên chết theo sông

 

có những ngày hoang mang

lũ chúng em đứng bên bờ hư thực

những đứa trẻ biết tìm gì trong trang sách

bốn ngàn năm ...

 

có những ngày mênh mang

đứng bên bờ Đại Tây Dương sóng vỗ

tha thiết nhớ Thái Bình Dương của Mẹ

của Ba

của Anh - người đàn ông xa lạ

mà em rất đỗi yêu thương

 

 đất nước có những ngày buồn

những ngày hoang mang

 

em thu mình như con ốc nhỏ

nghe tiếng Anh từ phương ấy vọng về

 

có một nơi vượt qua không gian và thời gian thao thức

vượt qua những lằn ranh hư thực

nơi chỉ có Anh và Em

và Tình Yêu

nhón chân nhẹ nhẹ bước vào

 

nơi ấy

phải không Anh?

 

Nguyễn Dạ Quỳnh

 


KHI NGHE AI HÁT CỎ HỒNG

 

cỏ hồng vì mặt trời hồng

nóng ấm từ trong đáy mắt

anh dắt em lên đồi thông

buổi chiều nắng chia đỏ rực

 

chạy từ lưng đồi chạy xuống

tóc bay như một làn mây

cỏ níu lưng chừng cuộc mộng

em níu anh rồi buông tay

 

buông tay lăn cù xuống đất

giọng cười trong vắt pha lê

cỏ bỗng giật mình đánh thót

nghiêng đầu im lặng lắng nghe

 

"cỏ hồng vì mặt trời hồng"

bướng bỉnh cãi hoài như thế

anh cười - đáy mắt mênh mông

mùa xuân ngập ngừng tới trễ

 

có lần em đòi cỏ tím

pha màu anh vẽ được không

mặt trời lim dim đôi mắt

tặng em bảy sắc cầu vồng

 

chuyện của tụi mình như vậy

mai này anh nhớ em không

khi qua lưng đồi kỷ niệm

bao la một sắc cỏ hồng

 

Nguyễn Dạ Quỳnh

30.3.17

 

 

ĐẠI CA VÀ TIỂU MUỘI

 

thì chỉ là giấc mơ

đại ca và tiểu muội

chết sặc mùi tiểu thuyết võ hiệp kỳ tình kỳ cục

làm anh mắc cười với những lần con nhóc đòi giơ chân đá ai đó lên mặt trăng

ngồi mơ tưởng chú cuội với chị hằng

 

anh nói nếu em là phi hành gia thiệt sự có lần bay vào vũ trụ

sẽ thấy chị hằng mặt rỗ chằng rỗ chịt

sẽ chẳng có chàng si tình nào mang tên chú cuội

chỉ là lời nói dối

huyền thoại xưa con nít bị lừa

 

đại ca là một bài hát vui cho một ngày mùa

lúa chín vàng đồng bầy sẻ bay về nhặt dùm hạt thóc

cô Tấm xưa đi cột võng xoan đào

 

tiểu muội chỉ là đoá hoa thẹn thùng không dám chạm mặt trời

nở vào đêm

để làm gì

chẳng biết

thiệt vô duyên ...

 

chỉ là em cũng muốn có một lần

tụi mình như đại ca và tiểu muội

hát khúc tiếu ca và phiêu lãng giang hồ

đừng như đêm lạnh chùa hoang chứa đầy nước mắt

 

chỉ là em muốn có một lần

đòi hết nợ của một người lỡ hứa

để mang về

cất đó

để mang về

mà chẳng để làm chi...

 

Nguyễn Dạ Quỳnh

16.01.17

 

 

VẼ MỘT MÙA THU

 

em vẽ mùa thu như trong thơ

Hội An qua cửa Đợi mà chờ

anh về biết có còn gặp lại

trắng áo ngày em vẫn học trò

 

em xõa tóc dài qua phố Hội

bất chợt con đường thơm hoa chanh

lung liêng mắt bỗng dường như nói

mắt nhớ anh mà ... không nhớ anh

 

áo bay mát một trời thu cổ

vạt trắng mành trăng thả xuống đêm

ai thắp lồng đèn giăng khắp phố

ai thả sao trời trong mắt em

 

Hội An dường cứ ở trong thơ

mùa thu em vẽ bến sông chờ

vẽ mưa trắng phố ngày em đến

vẽ một ai về trong giấc mơ

 

Nguyễn Dạ Quỳnh

 




nNguyetQuynh 1
Ground Zero-NY 5-2019- Nguyễn Dạ Quỳnh





DƯỚI TÁN HOA TỬ KÍNH

 

một nơi nhìn qua toà tháp đôi đã từng vươn mình ngạo nghễ

vòm trời xanh

xanh ngắt

chùm mây trắng

trắng như mây

 

em vói tay chạm vào tím

tím rất xa

em vói tay chạm vào hoa

hoa rớt nhẹ

trái tim non

và tình bỗng rất già

 

cách một biển xa có người ngồi nghe gió hát

cách một biển xa nỗi nhớ bỗng vỡ oà

 

Nguyễn Dạ Quỳnh

12.5.19

Ý kiến bạn đọc
12 Tháng Bảy 20197:42 SA
Khách
Con cảm ơn chú Levanluc và cô Thuy Tran đã ghé đọc thơ và gởi lời động viên con ạ. Love you all
13 Tháng Sáu 20198:17 SA
Khách
Cháu chỉ hơn con gái nhỏ của cô 1 tuổi , thơ cháu nhẹ nhàng ,trong sáng và cũng không thiếu tâm tư của thế hệ các cháu . Thơ hay quá cháu ạ .
04 Tháng Sáu 20192:27 SA
Khách
Cháu làm Thơ rất hay ,không cầu kỳ dễ hiểu ,Chúc Cháu có thêm Thơ mới ./
26 Tháng Năm 20192:45 CH
Khách
Em cảm ơn Dien Tran đã ghé đọc thơ và để lại lời khen làm em ...thích quá chừng, hihi <3
24 Tháng Năm 20191:58 SA
Khách
Thơ hồn nhiên, tươi mới, thanh tân, diễm tình! Được đọc những bài thơ của em giống như đang đi ngoài trời nắng hạ bỗng gặp được một tán bóng cây che mát...
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
05 Tháng Mười Một 201012:00 SA(Xem: 191433)
LTS: ... Nhân dịp cuộc đàm phán Việt-Hoa về Hoàng Sa và Trường Sa đang khởi sự - mà theo chúng tôi Việt Nam nên từ chối ký bất cứ một văn kiện tay đôi nào với Bắc Kinh,và cương quyết đòi hỏi một hội nghị quốc tế do Liên Hiệp Quốc bảo trợ, để tránh ô danh đời đời trong lịch sử dân tộc như cha con Hồ Quí Ly, Mạc Đăng Dung... xin trân trọng giới thiệu với quí độc giả thân quí những giải đáp thuần túy chuyên nghiệp về sử học của sử gia Vũ Ngự Chiêu. TẠP CHÍ HỢP LƯU
31 Tháng Mười 201012:00 SA(Xem: 84272)
ĐNV_5: Nếu một nhà xuất bản trong nước nhìn ra được giá trị thực của “ Mekong Dòng Sông Nghẽn Mạch” , và họ muốn in để phát hành trong nước, và điều kiện tiên quyết là phải có giấy phép. Mà để có được giấy phép xuất bản, họ phải "biên tập" lại nhiều đoạn, nhiều câu có tính chất "nhạy cảm" theo cách hiểu của nhà xuất bản, và trường hợp xấu nhất, là phải cắt đi một số chỗ. Vì nếu không, dù là một người có tâm huyết với đất nước hay một nhà xuất bản có nặng lòng với vấn đề chung, cũng không thể xuất bản được. Vậy quyết định của anh trong vấn đề này như thế nào, và tại sao?
08 Tháng Mười 201012:00 SA(Xem: 113888)
Đ êm Sài Gòn đứng đường bơ vơ Dòng người mênh mang không ngày yên lặng Còn con đường nào cho em Mộng mơ là trò chơi xa xỉ
13 Tháng Tám 201012:00 SA(Xem: 84060)
III. TUYÊN CÁO CHUNG 16/6/1963: Do áp lực Mỹ, từ giữa tháng 5/1963, Diệm đã gặp lãnh tụ Phật Giáo để thảo luận về 5 đòi hỏi ngày 10/5. Tuy nhiên, chế độ chỉ muốn kéo dài thời gian để vô hiệu hóa dần cuộc tranh đấu.
13 Tháng Tám 201012:00 SA(Xem: 95588)
IV. GIỌT NƯỚC LÀM TRÀN LY: Sau khi Nolting rời Việt Nam, anh em Diệm-Nhu quyết chào đón tân Đại sứ Lodge bằng vài món quà ngoạn mục. Hai món quà lớn nhất là cuộc tổng tấn công các chùa trên toàn quốc và công khai tiếp xúc với sứ giả Hà Nội.
13 Tháng Tám 201012:00 SA(Xem: 92051)
Cuộc tranh đấu của Phật Giáo năm 1963 là đề tài còn gây nhiều xúc động và tranh cãi. Tuy nhiên, tới nay vẫn chưa có nghiên cứu sử đích thực nào về đề tài này. Một trong những lý do là thiếu sử liệu. Tài liệu văn khố chưa hoàn toàn giải mật, và số người được tiếp cận tư liệu văn khố Đệ nhất Cộng Hòa không nhiều.
05 Tháng Tám 201012:00 SA(Xem: 99645)
( Người sống sót từ trận bom nguyên tử Hiroshima: Bà Tomiko Matsumoto ) LTS: Trần Huyền Sâm sinh năm 1973, hiện là Giảng viên Khoa văn trường Đại học Sư phạm Huế. Tác giả cuốn Tiếng nói thi ca (Nxb Văn học, 2002), giải thưởng Hội nhà văn Thừa thiên Huế 2003, và cuốn Lý luận văn học phương Tây - Tự sự học kinh điển (Nxb Văn học, 2010). Lần đầu tiên cộng tác với Hợp lưu.
30 Tháng Bảy 201012:00 SA(Xem: 82497)
Khi chúng ta đã thôi nhau anh mới chợt nhận ra Rằng mùa thu đổi sắc lá thành màu mái tóc em Tròn như một vòng trong xoắn ốc như bánh xe trong bánh xe Không kết thúc hoặc bắt đầu trên guồng quay không dứt
20 Tháng Bảy 201012:00 SA(Xem: 105896)
Nơi dòng sông mang dáng hình loang đường chỉ tay buổi chiều như tôi và em đã mơ rồi cùng gặp lại ở một nơi nào đó bậc cầu thang lặng câm nước của ngàn năm Thác Bạc hình như em khóc! lừng lững trên cao tóc cội buông dòng
23 Tháng Sáu 201012:00 SA(Xem: 104028)
Ta đang sống trong thời đại của xin lỗi. Dù xin lỗi do động lực nào thì cũng phải nhìn nhận là người được xin lỗi cũng phần nào nguôi ngoai, và người xin lỗi cũng thấy nhẹ nhõm phần nào. Và đấy là bước đầu đưa tới hòa giải.