- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ CỦA QUỲNH

22 Tháng Năm 201910:59 CH(Xem: 30173)
nNguyetQuynh 5
Chân dung Nguyễn Dạ Quỳnh 2019





LTS:  "Thơ  của Quỳnh"  là tên thường được ghi dưới những bài thơ của Nguyễn Dạ Quỳnh trên blog và Face Book, cô sinh năm 1994 ở Sài Gòn, hiện đang sống và làm việc ở Swansea, United Kingdom  trong lĩnh vực Art & Design. Thơ của Quỳnh nhẹ nhàng hồn nhiên và sâu lắng. Với  thơ của Quỳnh bạn có thể sẽ tìm thấy chính mình đâu đó ở một thời tuổi trẻ.

Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí độc giả và văn hữu những thi phẩm của người thơ mang tên Nguyễn Dạ Quỳnh.

Tạp Chí Hợp Lưu

 



NƠI CHỈ CÓ ANH VÀ EM

 

có những ngày buồn

ngày những dòng sông rủ nhau đi chết

và biển cũng buồn nên chết theo sông

 

có những ngày hoang mang

lũ chúng em đứng bên bờ hư thực

những đứa trẻ biết tìm gì trong trang sách

bốn ngàn năm ...

 

có những ngày mênh mang

đứng bên bờ Đại Tây Dương sóng vỗ

tha thiết nhớ Thái Bình Dương của Mẹ

của Ba

của Anh - người đàn ông xa lạ

mà em rất đỗi yêu thương

 

 đất nước có những ngày buồn

những ngày hoang mang

 

em thu mình như con ốc nhỏ

nghe tiếng Anh từ phương ấy vọng về

 

có một nơi vượt qua không gian và thời gian thao thức

vượt qua những lằn ranh hư thực

nơi chỉ có Anh và Em

và Tình Yêu

nhón chân nhẹ nhẹ bước vào

 

nơi ấy

phải không Anh?

 

Nguyễn Dạ Quỳnh

 


KHI NGHE AI HÁT CỎ HỒNG

 

cỏ hồng vì mặt trời hồng

nóng ấm từ trong đáy mắt

anh dắt em lên đồi thông

buổi chiều nắng chia đỏ rực

 

chạy từ lưng đồi chạy xuống

tóc bay như một làn mây

cỏ níu lưng chừng cuộc mộng

em níu anh rồi buông tay

 

buông tay lăn cù xuống đất

giọng cười trong vắt pha lê

cỏ bỗng giật mình đánh thót

nghiêng đầu im lặng lắng nghe

 

"cỏ hồng vì mặt trời hồng"

bướng bỉnh cãi hoài như thế

anh cười - đáy mắt mênh mông

mùa xuân ngập ngừng tới trễ

 

có lần em đòi cỏ tím

pha màu anh vẽ được không

mặt trời lim dim đôi mắt

tặng em bảy sắc cầu vồng

 

chuyện của tụi mình như vậy

mai này anh nhớ em không

khi qua lưng đồi kỷ niệm

bao la một sắc cỏ hồng

 

Nguyễn Dạ Quỳnh

30.3.17

 

 

ĐẠI CA VÀ TIỂU MUỘI

 

thì chỉ là giấc mơ

đại ca và tiểu muội

chết sặc mùi tiểu thuyết võ hiệp kỳ tình kỳ cục

làm anh mắc cười với những lần con nhóc đòi giơ chân đá ai đó lên mặt trăng

ngồi mơ tưởng chú cuội với chị hằng

 

anh nói nếu em là phi hành gia thiệt sự có lần bay vào vũ trụ

sẽ thấy chị hằng mặt rỗ chằng rỗ chịt

sẽ chẳng có chàng si tình nào mang tên chú cuội

chỉ là lời nói dối

huyền thoại xưa con nít bị lừa

 

đại ca là một bài hát vui cho một ngày mùa

lúa chín vàng đồng bầy sẻ bay về nhặt dùm hạt thóc

cô Tấm xưa đi cột võng xoan đào

 

tiểu muội chỉ là đoá hoa thẹn thùng không dám chạm mặt trời

nở vào đêm

để làm gì

chẳng biết

thiệt vô duyên ...

 

chỉ là em cũng muốn có một lần

tụi mình như đại ca và tiểu muội

hát khúc tiếu ca và phiêu lãng giang hồ

đừng như đêm lạnh chùa hoang chứa đầy nước mắt

 

chỉ là em muốn có một lần

đòi hết nợ của một người lỡ hứa

để mang về

cất đó

để mang về

mà chẳng để làm chi...

 

Nguyễn Dạ Quỳnh

16.01.17

 

 

VẼ MỘT MÙA THU

 

em vẽ mùa thu như trong thơ

Hội An qua cửa Đợi mà chờ

anh về biết có còn gặp lại

trắng áo ngày em vẫn học trò

 

em xõa tóc dài qua phố Hội

bất chợt con đường thơm hoa chanh

lung liêng mắt bỗng dường như nói

mắt nhớ anh mà ... không nhớ anh

 

áo bay mát một trời thu cổ

vạt trắng mành trăng thả xuống đêm

ai thắp lồng đèn giăng khắp phố

ai thả sao trời trong mắt em

 

Hội An dường cứ ở trong thơ

mùa thu em vẽ bến sông chờ

vẽ mưa trắng phố ngày em đến

vẽ một ai về trong giấc mơ

 

Nguyễn Dạ Quỳnh

 




nNguyetQuynh 1
Ground Zero-NY 5-2019- Nguyễn Dạ Quỳnh





DƯỚI TÁN HOA TỬ KÍNH

 

một nơi nhìn qua toà tháp đôi đã từng vươn mình ngạo nghễ

vòm trời xanh

xanh ngắt

chùm mây trắng

trắng như mây

 

em vói tay chạm vào tím

tím rất xa

em vói tay chạm vào hoa

hoa rớt nhẹ

trái tim non

và tình bỗng rất già

 

cách một biển xa có người ngồi nghe gió hát

cách một biển xa nỗi nhớ bỗng vỡ oà

 

Nguyễn Dạ Quỳnh

12.5.19

Ý kiến bạn đọc
12 Tháng Bảy 20197:42 SA
Khách
Con cảm ơn chú Levanluc và cô Thuy Tran đã ghé đọc thơ và gởi lời động viên con ạ. Love you all
13 Tháng Sáu 20198:17 SA
Khách
Cháu chỉ hơn con gái nhỏ của cô 1 tuổi , thơ cháu nhẹ nhàng ,trong sáng và cũng không thiếu tâm tư của thế hệ các cháu . Thơ hay quá cháu ạ .
04 Tháng Sáu 20192:27 SA
Khách
Cháu làm Thơ rất hay ,không cầu kỳ dễ hiểu ,Chúc Cháu có thêm Thơ mới ./
26 Tháng Năm 20192:45 CH
Khách
Em cảm ơn Dien Tran đã ghé đọc thơ và để lại lời khen làm em ...thích quá chừng, hihi <3
24 Tháng Năm 20191:58 SA
Khách
Thơ hồn nhiên, tươi mới, thanh tân, diễm tình! Được đọc những bài thơ của em giống như đang đi ngoài trời nắng hạ bỗng gặp được một tán bóng cây che mát...
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Tư 20244:07 CH(Xem: 9327)
On the evening of December 21, 1946, the Bach Mai radio resumed its operations somewhere in the province of Ha Dong after a day of silence. One of its broadcasts was Ho Chi Minh’s appeal to the Viets for a war of resistance. He reportedly said: The gang of French colonialists is aiming to reconquer our country. The hour is grave. Let us stand up and unify ourselves, regardless of ideologies, ethnicities [or] religions. You should fight by all means at your disposal. You have to fight with your guns, your pickaxes, your shovels [or] your sticks. You have to save the independence and territorial integrity of our country. The final victory will be ours. Long live independent and indivisible Viet Nam. Long live democracy.
09 Tháng Giêng 202511:36 SA(Xem: 968)
Tháng 5 năm 1990, chúng tôi sang Quận Cam, nhà văn Mai Thảo dẫn đến thăm và giới thiệu với một họa sĩ, mà chúng tôi chưa quen: Khánh Trường. Mai Thảo cho biết Khánh Trường dự định ra một tập san văn học, đăng những tác phẩm ở trong và ngoài nước, và cần được giúp đỡ. Đó chính là Mai Thảo: ông ghét cộng sản, vì cái chết của Vũ Hoàng Chương và bản thân ông bị truy lùng trong gần hai năm, trước khi vượt biển, thoát. Ông không đọc tác phẩm trong nước, nhưng «đứa nào» làm chuyện hòa giải, giao lưu, ông ủng hộ; «đứa nào» bị đánh, ông tận tình bênh vực và giúp đỡ. Ở Mai Thảo là hai chữ Tự do đúng nghiã mà nhiều người Việt không hiểu, dù họ sang Mỹ để tìm «tự do». Bên cạnh Mai Thảo, Nhật Tiến cũng công khai ủng hộ Khánh Trường. Lập trường giao lưu của Nhật Tiến ai cũng rõ. Đó là hai nhà văn đàn anh, đứng đằng sau Hợp Lưu, trụ đỡ Khánh Trường trong những ngày sóng gió. Phía chống Hợp Lưu, cũng không thiếu những cây đa cây đề. Mai Thảo sang Paris cùng với Khánh Trường, để ra mắt Hợp Lưu số 1.
07 Tháng Giêng 202510:28 CH(Xem: 743)
Anh với tình quên cả rừng thơ / Dỗ trái tim trở chứng dại khờ / Tập ảnh cũ nụ cười ở lại / Con đường về xốc nổi lời ca
07 Tháng Giêng 20259:23 CH(Xem: 880)
đưa em qua ngõ phù vân / kịp mùa xuân chạm đến gần nở hoa / anh đi mang nặng tính nhà / gởi theo hương tóc phồn hoa giữa trời /
07 Tháng Giêng 20259:15 CH(Xem: 877)
không hẳn là nhớ, không hẳn thương / chỉ một chút vấn vương / những mảnh rời rạc của giấc mơ rất ngắn / không phải Hồ Gươm hay cầu Thê Húc / nhưng là con đường dốc đưa lên đỉnh Phượng Hoàng / mây trắng và cơm lam / tiếng cười cao và trăng hoa đáy mắt /
07 Tháng Giêng 20258:42 CH(Xem: 509)
Nắng ươm cánh mai vàng lên mùa tươi mới / những cánh én mang tới niềm vui mùa Xuân / vườn xanh muôn hoa đơm mật ngọt / mê mẩn bướm, ong lơi lả hương ngần /
06 Tháng Giêng 202510:10 CH(Xem: 760)
Mười lăm năm trước, vào cuối mùa thu, tôi có chuyến đi đến sa mạc Sahara ở Maroc. Tôi đã mang trong mình "cảm giác sa mạc" trước và trong khi viết tập thơ SA MAC (1975). Sau khi lấy bằng Tiến Sĩ Kỹ Sư Dr.-Ing. tại Viện Đại học Kỹ Thuật Stuttgart, tôi đã có một chuyến đi dài ngày xuyên nước Mỹ vào năm 1977 để xem liệu mình có thể định cư, làm việc và sinh sống ở đó hay không. Trong suốt hành trình dài xuyên Bắc Mỹ, cảm giác về cuộc sống sa mạc dần dần mạnh mẽ hơn trong tôi.Tôi trở về Đức, nơi tôi sống và học tập từ năm 1967. Tôi sống từ đó cho đến ngày nay (2025). Tôi bắt đầu làm quen với triết học và âm nhạc Đức từ rất sớm, khi mới 16-17 tuổi. Trên thực tế, Heidegger và Bach là lý do khiến tôi học ở Đức chứ không phải ở Pháp, Anh hay Mỹ...
06 Tháng Giêng 20252:41 SA(Xem: 822)
Nhớ anh đi lạc trong Thung Mây / Làm sao ra thoát khỏi anh đây / Sương mù dày đặc trong tâm thức / Rượu cần không uống mà em say
03 Tháng Giêng 20256:27 CH(Xem: 520)
Yosano Akiko (1878-1942) là nhà thơ, nhà cải cách xã hội và nhà nữ quyền tiên phong Nhật Bản. Bà được ngưỡng mộ như là nữ thi sĩ lớn nhất nhưng gây tranh cãi nhất của Nhật Bản thời hiện đại. Bà đóng góp một phần lớn trong việc cải cách thể thơ tanka phổ biến với lịch sử trên 12 thế kỷ thành một thể thơ hiện đại. Những bài thơ dưới đây là từ tuyển tập thơ “Tóc Rối” (Midaregami) qua bản dịch tiếng Anh của Roger Pulvers. Đây là tập thơ đầu tiên và cũng nổi tiếng nhất của bà được xuất bản năm 1901 khi bà mới 23 tuổi và nó gây một chấn động văn hóa lớn.
03 Tháng Giêng 20253:32 CH(Xem: 923)
Hoang vu rất mực áo dài / Lên núi ngồi thở tóc mai bệt hồng / Nàng chưa từng thấy sương không / Hồn tôi mộ địa đã thông suốt trời / Chuông đồng lệch tiếng kinh rơi /