- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

VẮNG

02 Tháng Tư 201910:19 CH(Xem: 20688)


PHUONG UY
Chân dung nhà thơ PHƯƠNG UY

Vắng 8

 

Không có nỗi đau nào dịu đi
Không có nỗi đau nào là kết thúc.
Cuộc ngày thì cứ kéo dài
Thế nên chúng ta chồng chất.

 

Không có yêu thương nào là bắt đầu
Không có yêu thương là vĩnh cửu
Chúng ta dối lòng nhau
Để rồi tự dối mình thành thật.

 

Hôm qua em về bằng nước mắt
trong cơn mê của tôi
những giấc mơ đã rời rụng
trong một buổi sáng nắng ngời.

 

Nơi giấc mơ vừa rụng xuống
Là chỗ phơi nắng của mèo lười
mùa thay tóc lòng đã cạn
xiêm y nào đã lơi.

 

nắng quái qua ngày kí ức
hồ ly thẳng tắp trăng xanh
có giọt máu vừa lăn khỏi
khóe mắt- và rơi tan tành.


PHƯƠNG UY

 

ly 14

 

Khi mùi hương tường vi đã khánh kiệt trong những giấc mơ
con hồ ly đơn độc trên sa mạc ngừng lại những cuộc tìm kiếm
những mũi tên sẵn sàng bật ra khỏi chiếc cung lần lượt gãy nát
tro cốt hoa hồng lại được niêm kín vào trong những ngôi mộ
người lữ hành trở về trong những chiếc hôn mệt mỏi
vòng ôm siết hoang vu
có thể nào để dừng lại một cơn bão?


tôi nói với tôi trong những giây phút cuối cùng
nỗi buồn đã lật lọng khi phủ đắp mọi thứ không thương tiếc trong tấm nhung đen tối ám

những buổi tối với mùi thơm của hương nhu cũng không còn nữa
chỉ còn cuồn cuộn mùi người hôi hám trào trong cách mạch phố
lúc này em ở đâu?


trong đặc quánh đầy thô bạo của cô độc
con hồ ly trở mình nhỏ những giọt nước mắt xanh biếc
ngôn từ là thứ trí trá không thể hồi đáp
những dòng tin nhắn tưởng tượng cũng không được hồi đáp
tôi nhặt lên sự câm lặng của mình giữa những tối tăm
" hãy vặn nhỏ lại mọi thứ: âm thanh của những tiếng nấc hụt hẫng giữa đêm , tiếng chim trong bụi mận gai của một cuốn tiểu thuyết xa xưa nào nào đó đó..."


em có còn trả lời tiếng tôi gọi em từ giữa đêm thâu?

 

PHƯƠNG UY

26.2.19

 

 

Xưng tội 2

 

Nhiều ngày qua mình đã chuốt nhẵn đầu lưỡi mình

Đâu còn lời chi gai nhọn

Mình mài mòn những giọt nước mắt

Có còn chi phải xót xa

Mình đâu thể khóc trước đôi bàn chân mẹ già

Suốt ngày ngâm nước ăn chân từng vết hà lỗ chỗ

Người cha đã chết đuối vẫn còn cố

giữ chặt tay đôi dép nhựa trắng để dành cho con

 

Từng ngày qua mình đã chuốt nhẵn đầu lưỡi mình

Hát lời dễ nghe nói lời dễ nuốt

Mình bày trẻ con mỗi ngày đi học

Nói những nghĩa nhân bằng câu chữ nhập nhằng

Mình cứ tưởng rằng

Vậy là đã khôn đã là thời cuộc

Mình tập nhắm mắt

Khi bước ra đường

 

Nhiều ngày qua mình tự chuốt nhẵn đôi mắt mình

hoá thành trong suốt

không còn tâm tư không còn phản chiếu

day dứt cõi đời mình để lặng câm

mình từng làm ngơ trước những trăm năm

trước những bơ vơ bao bàn tay nhỏ

trước bọt nước đen tuôn ở đầu ngọn sóng

sóng biển quê hương mình

 

Nhiều ngày qua mình vẫn cứ cố ngẩng cao đầu

trước bao điều vũ nhục

vì mình sợ rơi đi vương miện

vòng triều thiên không có thật bao giờ

mình quên mất mỗi sớm mai ra mình vẫn đang ngồi chờ

ngày diệt vong kề cận đến

 
PHƯƠNG UY

 

Vắng 5

 

Không phải được lựa chọn
Sự im lặng
và tịch nhiên vô bờ
Mà cứ tù từ mà chìm xuống
rất sâu
rất tối
ở đấy
không kể nói được gì
là bị bắt buộc
phải im lặng
hoặc
Cũng không phải được lựa chọn
có thể tung hô theo ngôn ngữ của những chiếc búp trên cành
ưỡn ẹo
vỡ ra những ngoa dụ
là những khúc ( không phải đồng dao) mà miệng đã thuộc lòng
hoặc là
ở đấy là im tiếng
vô biên

 
PHƯƠNG UY

Vắng 4

 

Nằm xuống
Và nhắm mắt
Bao lời tuyệt vọng cũng không ngăn nỗi buồn cứ đến
Bỏ và đi

Nằm xuống
Và khép miệng
Những lời hi vọng chẳng nên nói ra
Vết rình rập còn xanh trên rêu đá
Sự dọa dẫm lũng sâu cây rừng
Rưng rưng gió núi mù sa

Nằm xuống
Và lịm đi
Đừng nói
Cũng đừng khóc
Chúng ta đã mất nhau lâu rồi
Câu thơ xanh đỏ tràn kín cựa
Tóc bạc da mồi
Nỗi bi ai còn kín trên môi

Đừng nói
Đừng hỏi
Đừng thắc mắc

PHƯƠNG UY

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
24 Tháng Mười 20146:36 CH(Xem: 34174)
có sự im lặng bên bậc cửa nỗi buồn đang bị tru di ở đó giấc ngủ thiếu chừng vừa kịp thở em nghĩ gì xa xôi
24 Tháng Mười 20146:29 CH(Xem: 30316)
tròn trăng hết một phương buồn rồi dần khuất tịch màu chuông nẫu vàng chiều ngồi đọ bóng thu sang mà mình với lá cùng han rỉ mùa
23 Tháng Mười 20143:56 SA(Xem: 31802)
Đây chính là câu chuyện của tôi. Tôi là sói. Là kết quả của cuộc yêu dữ dội suốt mùa đông, mùa "yêu" giữa cha tôi, chú chó rừng màu xám tro hung hãn và mẹ tôi, con chó nhà lông vàng nâu óng ánh tuyệt đẹp, thuộc chũng loại chó Phú quốc hiếm hoi tồn tại được trên vùng núi đồi núi Trung du.
23 Tháng Mười 20143:37 SA(Xem: 32193)
Một người viết trẻ, lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Anh tự giới thiệu như sau: “LÊ MINH PHONG, sinh năm 1985. Đã viết với các thể loại như tiểu thuyết, truyện ngắn, thơ, phê bình văn học, phê bình hội họa... Cộng tác với nhiều nơi với nhiều bút danh khác nhau. Hiện làm báo và vẽ tranh ở Huế.”
23 Tháng Mười 20143:30 SA(Xem: 31971)
Và em như thể là bông huệ Nở giữa đồi nương giữa đất trời Và ta như thể con trăng xế Trôi giữa mù sương giữa ngậm ngùi
23 Tháng Mười 20143:23 SA(Xem: 33227)
cái đài thủng nghe rè rè như hàng rao chợ ế họp hành đã lâu sao đong toàn gióng gật quang. thì ờ bóng như kền mạ
21 Tháng Mười 201411:27 SA(Xem: 27021)
LOS ANGELES (VB) -- Đêm Thứ Ba 21-10-2014, nhà hoạt động Điếu Cày Nguyễn Văn Hải đã tới phi trường Los Angeles khoảng hơn 9:30pm.
19 Tháng Mười 20141:36 SA(Xem: 33001)
- những giấc mơ hiền ngoan miên man lòng tôi cổ tích - những giấc mơ rực ngời dòng sông đêm tĩnh mịch Tôi ôm hết vào người, lặng lẽ chất nỗi buồn vác cuộc-ra-đi (HDP)
19 Tháng Mười 20141:12 SA(Xem: 34929)
Không phải em đói chỉ là giấc mơ chưa đi hết chặng đã ngủ quên bên mương suối ừ, đã bảo em cứ mơ đi mơ cho đến khi hoàng hôn nhỏ ròng vào mắt
16 Tháng Mười 20144:36 CH(Xem: 34099)
Tôi đến New York vào một ngày đầu tháng 10, với mục đích viếng thăm Đài Tưởng Niệm Quốc Gia và Viện Bảo Tàng 9/11. Công viên 9/11 Memorial thì đã mở cho công chúng từ hồi kỷ niệm 10 năm Biến cố 9/11. Riêng Viện Bảo Tàng 9/11 thì mới mở cửa cho công chúng vào xem hồi tháng 5 vừa rồi.