- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

BƯỚC QUA BUỒN THÁNG BA

21 Tháng Ba 20197:52 CH(Xem: 21124)



THANG 3- photo UL
Tháng Ba - photo UL

Mùa gọi nhớ

 

Bão đã qua rồi anh biết không

Trời bây giờ trời sắp sang đông

Lâu lắm không về thăm cố quận 

Nỗi nhớ nhung như cải lên ngồng

 

Chiếc áo năm nào em đã mua

Anh mặc cho ấm lúc giao mùa

Đông nay trời lạnh hơn năm ngoái

Nắng sớm cũng dường như gió trưa

 

Chẳng biết ngoài kia mưa có rơi

Giăng từng lớp trắng ở trên đồi

Em ở trong đây mà thấy lạnh

Hay là mưa khóc mướn vậy thôi...?

 

Nguyễn Thị Bạch Vân

 

 

Tự hỏi rồi lại tự buồn

 

Hỏi trời hỏi đất tiêu dao

Hỏi mây hỏi gió ta bao tuổi rồi

Hỏi da vừa trổ đồi mồi

Kia con sẻ hót mấy lời sang thu

 

Hỏi trong đêm tối tù mù

Đâu là ranh giới phạm trù yêu đương

Hỏi chân có nhớ con đường

Hỏi thăm chăn chiếu phấn hương nhạt dần

 

Hỏi trăm năm có duyên phần

Nay xanh đã bạc mấy lần qua sông

Biết rằng có đấy rồi không

Bàn tay đang nắm mà dường như buông

 

Tự hỏi rồi lại tự buồn

Tóc xơ mấy cọng vừa buông xuống đời

 

Nguyễn thị Bạch Vân

 

 

 

Bước qua buồn tháng ba

 

Tháng hai còn nằm trong ổ

Mà buồn tôi đã tháng ba

Xuân vừa mới qua một nửa

Sớm mai bỗng thấy mình già

 

Cái buồn là buồn cho có

Cái nhớ là nhớ cho xong

Tôi cười với tôi một tiếng

Đa đoan cũng thấy nhẹ lòng

 

Này vạt nắng vàng trước ngõ

Nghiêng về một phía đắn đo

Nỗi buồn tôi hong dạo nọ

In vào trang giấy thành thơ

 

Bước chân ra đường buổi sớm

Đi về nắng chỉ đường trưa

Gian nan nợ nần hai phía

Trần gian sống cũng như đùa

 

Nguyễn thị Bạch Vân  

         

 

 

Chiều đi ngang nhà thờ lớn

Chiều thấp đi về qua xóm đạo

Ngại ngùng sợ chúa hỏi vì sao

Lâu lắm rồi tôi không đi lễ

Kể từ ngày hai đứa xa nhau

 

Anh có trình bày với chúa chưa

Rằng mưa hay gió cũng theo mùa

Anh đã gặp cha và xưng tội?

Phục sinh này khác với phục sinh xưa

 

Cũng lâu rồi tôi không làm dấu thánh

Làm con chiên ngoan đạo giống như anh

Lòng hai ta là một trời hoa mộng

Ta bất minh, chúa cũng chẳng tán thành

 

Chân bước không đành qua xóm đạo

Nhà thờ tan lễ tự khi nào

Chúa vẫn đứng buồn hiu trên thập giá

Tôi đứng chờ... mà chúa chẳng hỏi vì sao...

 

Nguyễn thị Bạch Vân

 

Tôi thấy tôi ngoài kia

 

Tôi thấy tôi ngoài kia

Tôi chờ tôi ngoài kia

Bên bờ lau sậy gió

Thiên thu một cõi về

 

Thấy trăm năm là mộng

Sắc sắc với không không

Niềm tin và mơ ước

Bay về phía phù vân

 

Một tờ lịch vừa gỡ

Bao nhiêu sợi tóc rơi

Còn sợi thương sợi nhớ

Cũng bạc nửa cuộc đời

 

Tôi thấy tôi ngoài kia

Đứng giữa trời lộng gió

Lẫn vào mây trắng bay

Vương đầu cây ngọn cỏ

 

Hồn lơ lửng trên không

Rơi xuống bài thơ nhỏ

 

Nguyễn thị Bạch Vân

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
28 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 99189)
LTS: "Nhà Có Cửa Khoá Trái" là truyện ngắn nổi tiếng của nhà văn Trần Thị Ngh. trước 1975 của nền văn học Miền Nam. Sau mấy thập niên, đọc lại, truyện vẫn rất mới, gần gũi như khí hậu của Việt Nam. Hợp Lưu trân trọng mời quí độc giả và văn hữu vào thăm "Nhà Có Cửa Khoá Trái" của Trần Thi Ngh.
26 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 113601)
Và thuở ấy chuyện lũ gà cổ tích Trò ú tim thú vị đến không ngờ Ai có biết về sau viên ngói vỡ Mây lỡ thì vẫn sấp ngửa trong thơ.
22 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 89692)
...Câu nói đó là một định mệnh. Tôi gọi định mệnh là hệ quả của một chuỗi liên tục những điều bất ngờ nhỏ dẫn đến một thay đổi đột ngột thật lớn. Chuỗi liên tục bắt đầu từ việc nhóm Hợp Lưu chọn chủ đề Yêu, bắt sang việc họ rủ rê tôi khá muộn màng, kéo theo việc tôi nhận lời tham dự trong khi tôi có toàn quyền từ chối. Chuỗi liên tục lại tiếp nối với chuyện tôi và anh cùng có mặt ở Coffee Factory sáng nay, rồi tình cờ anh ngồi cạnh tôi...
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 108727)
sau những đụn cát những làng mạc sát biển gió muối đang đánh phới trắng biển rộng rãi xanh muối chát đậm và những lượn sóng thăm thẳm kỳ cùng đang sắp bay lên trên đầu những chiếc mái lá, những căn nhà rông, những vạch chữ đã vạch bằng que ổi những hạt cát cắt rát
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 108709)
những đợt sóng xô đẩy khi gần tới bờ liền nắm tay nhau không có giá trị nào theo phép đo lường biển choàng ôm một thực thể trinh nguyên thể hiện tình yêu tuyệt đối với đất không cần phải xác tín về điều thiêng liêng và huyền thoại
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 83141)
“Giấc” là tập thơ đầu tay của tác giả Lữ thị Mai. Nó - tập thơ đã nhắc với tôi rằng: Cuộc sống quanh chúng ta được bao bọc bởi hình ảnh. Chúng ta cần nó như cần ánh sáng để nhìn, không khí để thở. Hình ảnh chính là sự sống phản ánh vào trong con mắt ta, đó là một nguồn thông tin quý báu và cần thiết trong cuộc sống.
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 92697)
Thử hình dung một con tàu đang rẽ sóng…Du khách tụ họp trên boong ngắm biển ngắm trời, thay phiên chụp những pô hình solo hay tập thể trên cái nền lô nhô đảo nhỏ đảo to dưới bầu trời đang bừng sáng vì vầng dương vừa lấn được mấy lớp mây mù để phết nhanh lên mặt nước từng mảng rộng đủ các cung bậc của màu lam.
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 94075)
...Người khách đầu tiên tìm đến là một gã đàn ông lùn tè lùn tẹt, gã hỏi mẹ chị đi ”tàu nhanh” giá bao nhiêu? Mẹ chị ngớ người không hiểu, hỏi lại gã tàu nhanh là gì? Gã văng tục:” Đ... mẹ, làm đĩ mà không biết tàu nhanh!”. Mẹ chị nói với gã lần đầu tiên đi bán mình nên chưa biết, gã giảng giải cho mẹ chị, đi tàu nhanh nghĩa là “làm” một cái thôi, giống như ăn bánh trả tiền, còn đi” tàu chậm” là qua đêm, “làm” bao nhiêu cái thì “làm”...
20 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 113326)
đêm phố cổ tạ ơn một nàng thơ cuối cùng vẫn còn biết giật mình trước mắt đêm chai lì như mắt loài chuột cống
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 87349)
“Theo Trần Trọng Kim nhận rằng thơ là của Lý Thường Kiệt. Nhưng nói chắc là Thường Kiệt làm được thơ thì không có gì làm bằng cứ”[15]. Sau này, Bùi Văn Nguyên phân tích các cứ liệu và đoán định rằng: “Như vậy tác giả bài thơ “thần” này là khuyết danh”[16]. Bùi Duy Tân tiếp tục hướng này và chủ trương rằng “bài thơ này nên để khuyết danh tác giả”[17]...