- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

CON TIM KHÔNG THEO LUẬT

07 Tháng Giêng 20194:48 CH(Xem: 21253)
CON TIM KO THEO LUAT
Buổi Mai - photo UL

 

 

 

thơ Nguyễn Đăng Khương
KHOẢNG KHÔNG

 

Tất cả lùi xa
những người từng nhiều lần với anh chén thù chén tạc
chỉ nỗi đau tồn tại vĩnh viễn
may ra còn lòng trời buổi mai nắng nhạt
lấy trái tim băng cuộc đời dập nát

 

Có thể đây lần cuối anh hoài nghi về lời ngà ngọc từng thốt ra
trên đôi môi tình bạn tình yêu
trên mặt gương bóng tượng đài sừng sững
trên đỉnh của mọi đỉnh cao
dưới vực thẳm của những cơn say

 

Bao nhiêu ân ái đi hoang như mũi tên trên chiếc giường tháo rã
bao nhiêu ngọt ngào của một thời tình tự
bao nhiêu đắm mê quyết liệt đất trời
có thể đây là lần đầu anh nghiệm ra
bấy nhiêu tan biến bời bời

 

Tất cả đến gần
khoảng trống tươm ra từ đường gân bị đứt…

 

 

 

GẶP

 

Giọt có vô số bầu trời 
hạnh phúc cái nhìn giao nhau 
bốc cháy không hát thêm

 

tiết chế năng lượng cuộc vui 
yêu nhau cãi nhau rồi yêu nhau 


cánh rừng âu lo
cõi nhân gian ẩn tàng trong người nàng tiếp diễn

ý nghĩ long lanh mắt ướt
ném mật khẩu thẻ

tán loạn hương sắc

cuối đời kiệt tác dời qua kiếp khác.

 

 

NGÒ BÔNG TRỔ GAI
Tình yêu trông từ xa giống như giọt mật nhưng khi đến gần thì lại là một giọt nước mắt long lanh.(danh ngôn)

 

Ước vọng ẩn vào hỗn mang
mưa về nàng
con tim không theo luật


sự vang động bàn chân đặt trên nhịp sống
đến 
nhưng tuyệt nhiên không tiếng người
điện thoại 
chỉ hoàng hôn đổ cánh


ký tự mòn
hơi thở mỏng
rời rã

 

vườn nhỏ được trang hoàng bởi nàng
cây lá nhón chân theo
hồn hoa mỏng mảnh
hân hoan

 

đất trời ngó lơ mặc cho nếp nhăn chạy qua nhan sắc
không thấy ai ruột đứt vì thương
trật tự mới từ ca dao

 

dày và sắc
các chiều thời gian
con tim bật máu
nếu đưa tay ra ngắt.

 

ỨC

 

Cây lá ưu tư theo đất trời
ứ đọng tham vọng
loài du cư bay vào lưới hư vô
ẩn náo


ta con cò đứng một chân co ro đưa cái cổ dài
mọi bàn tay muốn chộp rồi bóp

con đường ngụp ngụa vươn mình ra
nâng chuẩn mới cho cuộc đời cố lũy


lão gánh tuổi xuân ra chợ lộ
rau quặt quẹo nhiễm phóng xạ

 

ta lại phải vươn cái cổ ra cho tổ chức
giết chóc trong lò sát sinh
quen không còn đau mà chỉ còn u mê

 

ta lại mang phận mưa vút qua đáy vực
úa phèn trong ký ức
bên cổng rào nhà nàng đêm ấy.

 

 

 

CHÌM

 

Triết gia bay ngang ném xuống cho tôi
cú cú cú hay cứu cứu cứu

dây võng hiểu lực căng 
hai cây biết mình an toàn bị cột

 

họ bình tâm về cái nàn
như con vật cưng dành ve vuốt

 

nhà toán học bay ngang ném xuống hình thức đề thi đẹp
sẽ tính được khoảng cách bước ra khỏi cái chết
bằng thứ thuốc chống thối rữa

 

nhà thơ trên đường rơi xuống vực
khóc than thơ kẻ khác là nghe vẻ nghe ve
âm thanh chạm đáy cuồng ngông đại bại

 

nhà sử học lo trồng cây gây rừng
chết khô trên gốc đại thụ
miệng hộc ra máu xanh

 

nhà tình dục học nói mình liệt dương biến thái
chỉ thích những thằng trai tơ

 

nhà giáo dục học đốn bỏ ngôn ngữ
đánh vần bắt đầu từ chữ T

 

hỗn mang diễn tiếp
chờ đi 
bay đầu lúc bái mai hoa.

 

TRẢ LẠI

 

Họ phải làm cho có tình
xớ rớ lờ mờ đi chơi chỗ khác

 

anh chỉ là con tốt
chết bất đắc kỳ tử
đừng mong qua sông

 

ư ử rên trong mê
ích gì
dao chậu cắt tiết chực sẵn

 

đóng mọi cửa
ai bay cứ bay
thời gian ngồi lại
ai diệt mầm cỏ
nó lại xanh rì
ai bảo em nhu mì
em tự nhận em hơn quỷ dữ

 

bỏ đi lữ thứ
đóng mọi cửa
từ đầu…

 

 

BỜ KIA

 

Sự va đập vật dụng trong nhà
phát ra từ tay quỷ 


nước biển màu gì hửng hai mươi năm đầu
thế kỷ quái gở

nó không cho chữ y anh dài ra
biến anh thành chữ v


con người phổ quát chỉ uống nước lã lý tưởng
chiêm tinh gia thắt cổ bầu trời
giải mã dây thòng lọng

 

hoen ố trên gương 
biến thành mặt heo
cơ cười kéo căng đâu mất

với đôi mắt mù


chỉ nghe họ kháo nhau đi
xe khách đấu đầu
biểu hiện sáu mươi cảm xúc...

 

ĐỨT

 

Khi ấy nhát cuốc đầu tiên giáng xuống
những hạt cỏ reo cười
nhốn nháo chạy không khỏi tạp loạn
quét cái đầu mình trên đất

 

căn thẳng mảnh trăng ngấm men đau
gió quát tháo dọc theo số kiếp
chỉ học một ông thầy thế gian rộng lớn
hoàn mĩ mình nguyên thủy
kẻ hiền lành có hại cho thiên hạ

 

hư hỏng quay lại có mùi thơm
ngang qua
thịt không cần gọi kiến

 

thôi sông quê mình làm cá mình tự do uốn lượn 
bị bắt mất dòng sông vẫn sống
buộc tóc râu theo ý sóng tăn lăn
mặc người nghĩ bằng lỗ tai hay mắt

 

sợi dây câu
giáng xuống nhát cuốc đầu tiên
bóng đêm chìm trong mắt cú.

 

 

 

 

TRÊN MẶT

 

Lần cuối cùng dòng sông thoi thóp thở
bóng chim dắt tay gây sóng 
dập mình

tư duy bằng lỗ tay
mặc tử cấm ca hát
qua đám ấy
chìm cùng cái ác 
nhát lưỡi thật sắc

lần cuối trước khi băm nát
trộn mọi thứ làm dồi
còn tiếng rên ư ử
chó

đùn đẩy phải nhắm mắt
bước
hết năm
mảnh trăng lá lúa
cắt cổ

lần cuối
mặt 
còn máu đủ biến sắc.

 

 

SỢI LÔNG HỒNG NGANG QUA TRÁI ĐẤT

 

Thế cuộc ngắn dài là mấy
thất bại vô ích vỡ tan
hạnh phúc tên em
loài người khao khát nắm lấy
sau khi tuột hết thịt da
lực nặng trái đất tai họa
ngỏ ngách trốn tránh đừng mong
đường tắt mọi người tiến bước
đường vòng một mình em bay.

 

 

 

VÕ ĐÀI

 

Mê say đấu thật hơn diễn

ánh sáng mạnh mẽ rọi từ trời

hơn là đèn chớp

cho dù ghê tởm chết chóc không nguyên vẹn

tài nghệ sức mạnh cống hiến

căng thẳng chiến bại trong mình

 

giả dối phi nghĩa

gạt lừa kỹ xảo

bản chất ghê tởm mất đi

trừng mắt không cần nghĩ

giây phút ấy dành bắp cơ bốc lửa

 

cho dù đánh bốc hay đấu vật

không bạo lực

cơn kích động nhất thời

chung cuộc chẳng cần đến

lưng chạm xuống lỗi lầm

 

người trẻ tuổi nhúng mình cường điệu

người trong mê bay nhảy như chim

người của đất chưa ở yên dưới đó

người trời cao sống ở hư vô

 

giữa hai nắm tay mọi biểu đạt thất bại

không hạ gục một cơn choáng ngất.

 

 

KẾT

 

Bao năng lượng từ đoạn đầu hoạn lộ
lưu đày bài thơ trong mơ
miền đời ra sao một ai biết được

 

người liệt tê 
buốt nhức
nó là bộ xương khô

 

mê man trong sóng ban giao
suy toán ma mị 
nó dao động phía trước

 

rạn nức 
đầu dây chui mất 
nó bùng nhùng
cháy sau lưng

 

thần thánh nhiễu vọng
chuyển lưu
nó trên cao trừng trừng nhìn xuống

 

thực thể rực rỡ kiêu sa như nàng
tưởng tượng không bao giờ bước tới.

 

 

NGUYỄN ĐĂNG KHƯƠNG

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 107688)
H ọ đã lặn ở một chiều sâu nhất mà họ có thể làm được. Họ không nói gì được với nhau. Người cha bao giờ cũng bám sát cạnh con, cái khoảng cách giữa hai người trước sau chỉ dài bằng đúng một chiều dài của người cha. Ông vừa lặn vừa nghĩ, một là cả hai cha con cùng thoát, hai là một mình nó thoát. Nhất định không phải chỉ một mình ta. Nó còn trẻ, nó cần sống hơn mình.
21 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 108253)
d ấu vết bàn chân trên lối đi không màu nhiều nỗi buồn trong anh đã nhập viện không có chỗ nằm sao nỗi buồn không chết ngay trên đường nhập viện mà đòi theo cái chết khốn nạn đời anh
21 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 112125)
B iển tràn vào thành phố dải Phù Tang mặn chát lệ mùa khô ... Họ đã chết nhưng những nhành hoa Anh Đào vẫn thăng hoa nỗi khốn khó trước ngọn Phú Sĩ
20 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 99737)
T ôi trở về ngôi nhà của gia đình sau hơn hai mươi năm xa cách. Ngôi nhà chừng như không thay đổi mấy ở mặt tiền. Vẫn ba gian tường quét vôi trắng, điểm một vài khung cửa khép hờ, một chái bếp ở hiên sau và mảnh sân con vuông vức nơi lối ra vào. Dấu tích của thời gian chỉ ẩn hiện lờ mờ từng đốm ố trên vách tường cũ, đã ngả màu cháo lòng và loang lổ đây đó như những vệt mụt nhọt thâm sâu...
19 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 90016)
. . Với tôi, thơ không rao truyền một ngôn ngữ nào to tát: thơ chỉ là tâm sự, là “một chút riêng tư”trao gởi người thân, bạn bè, những kẻ đồng hành biết, và sẽ quen.” . . .
17 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 72126)
C húng tôi tiếp đón những người khách đầu tiên của chương trình 500 lịch sử phỏng vấn, với niềm hân hoan xen lẫn xúc động. Tưởng rằng sẽ rất bỡ ngỡ và khó khăn khi phỏng vấn một người lạ về những gì rất riêng tư, thế nhưng mọi việc đã trôi qua thật êm đềm, nỗi thương đau cũng như niềm hạnh phúc của từng người đã được chia sớt trong ân cần và thương cảm.
15 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 71741)
.. . M ắt thuyền của Nguyễn Xuân Tường Vy là một minh chứng về kiếm tìm và kiến tạo bản sắc của một cây bút. Mười hai tác phẩm của chị đã cho tôi những trải nghiệm thú vị. Khi dấn bước vào con đường văn chương chữ nghĩa, có lẽ ai cũng mong cho mình sẽ có được bước khởi đầu thuận lợi. Song con đường đến thành công thường luôn chứa đựng nhiều thử thách. Một khi được tôi luyện qua thử thách, mỗi cây bút sẽ trưởng thành hơn, vững vàng hơn: “ Có thể vượt qua thế giới lớn lao của loài người, không phải bằng cách tự xóa bỏ mình đi mà bằng cách mở rộng bản sắc của chính mình ” (R. Tagor)
15 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 86274)
N hư nhiều người, khi đọc bài “Tìm Thăm Nguyễn Hữu Đang” của Phùng Quán, chúng tôi rất xúc động. Cụ là một người xuất sắc về đủ mọi lãnh vực: văn chương, khoa học, chính trị, thông thạo nhiều thứ tiếng, mà suốt hơn 50 năm qua đã bị đọa đầy đến cùng cực...
11 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 113668)
Ơ i Hoài Khanh đang còn ở Biên Hoà tóc bạc phơ nhớ đêm giáng sinh nào lên Đà Lạt thăm Thiện Ơi Hoàng trúc Ly khuất mặt những câu thơ Thiện ngợi ca bởi Thiện là thi sĩ là hoạ sĩ lạ lùng kia đã đi qua rồi đi cho hết một đêm hoang vu trên mặt đất (7) Thiện đã về Thiện đã tới.
11 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 95557)
N hà văn, nhà thơ, nhà tư tưởng, dịch giả, giáo sư, cư sĩ Phật giáo Phạm Công Thiện vừa qua đời vào ngày 8 tháng 3 tức thứ ba vừa qua tại Houston Texas, hưởng thọ 71 tuổi, theo Cáo bạch của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hoa Kỳ cũng như sự xác nhận của gia đình.