- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

ĐÓN TỪNG BUỒNG TRĂNG

03 Tháng Giêng 201910:42 CH(Xem: 27400)


ảnh UL
Miền cao - ảnh UL

LỜI THỀ

 

Không chạm mùi cỏ
nó mượt không ăn được
nó in người con gái
sức mạnh hữu hình sinh sôi

 

không nghĩ tuổi tên
tiếng con chim gì hót trên đỉnh đầu
biến lại ngân

 

không lưu gương
hiện ra rừng người ngụp ngụa

ăn mừng chiến thắng 
mất đầu

 

không viếng
cho người sống hơn là người đã mất
tổng dợt một lộ trình
bên dưới

 

không nghe tiếng nàng
đám đàn ông bực mình
đi chết sướng hơn

 

tiết chế tay mình
không sờ vào
dù nó là cỏ…

 

 

BÃO DỮ

 

Miên vọng bằm dập vụn nát nằm đâu
bi kịch cấy lại không kịp
hoang tan sương

 

vùng gần tham tâm đi qua vận tốc không đo được
bàn cãi mãi ngang mặt bàn 


đàn bà biến đàn ông làm quản gia
đàn ông thành đàn bà biết dịu dàng nghe lời sai khiến
trần gian đến ngày tiễn nhau

 

phật ẩn náu phương bắc
quỷ trốn chạy vào nam


bay khỏi mươi mét đốn từng buồng trăng
sờ được nỗi sợ hãi
rơi xuống dội lên

 

ghế bắt thêm ghế bện chặt
hậu duệ căn nhà cháy
mệnh lệnh lửa đưa xuống

 

mỗi tay búa hạ mình
nhựa tuôn cấp cấp cấp
không tiêu diệc nổi
chất liệu polime

 

nắng bản thể êm ã tan chảy đầu năm.

 

 

RỄ TRANH

 

Trôi lồng lộn lùm bụi ngời xanh
cắt từng đám một
sa đọa xót xa vong tính
loa phát ngôn mục khô

cuốc đám mây thứ nhất tôi nhặt về giọng hát
chui thật sâu vào ngàn năm
chém gió hung hăng ăn đồng loại càng ngày càng hun hãn
không thể chưng cất thành cái gì cả
vứt bỏ để tồn tại mình mất tính nhân như chúng

cuốc đám mây thứ hai cũng nhặt về như thế
cuốc…
cuốc…
cuốc…

như thế 
như thế
tôi chết
rễ tranh vẫn sống.

 

VÌ SAO TA KHÔNG THÍCH LÀM ĐẤT HƠN LÀ CẤY
Tặng xưa đồng cánh tâm hồn

 

Có lẽ vì ta giơ cuốc không qua khỏi đầu gối
hay đất đai chết hết
xương khớp ta đã hỏng
không cần gì ngoài ngồi yên lặng

 

có lẽ vì ta không cần mùa thu sau
để chúng họ cành hông
chết vì trúng thực
không vì một lần no

có lẽ vì mây máu bay lượn lờ
ta sợ màu đỏ ấy
gai óc

quả chuông đất vang rền
âm thanh quái dị

 

có lẽ vì ta sa đọa vong trận mùa tâm hồn
bị lưỡi cuốc sai khiển
bổ vào đầu mình
nát vụn

 

nên ta thích màu xanh tương ứng 
mang nhan sắc lịm tắc
chôn xuống trần gian.

 

NGUYỄN ĐĂNG KHƯƠNG

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
31 Tháng Tám 202411:01 CH(Xem: 4097)
Những bài thơ dưới đây được dịch ra tiếng Việt từ cuốn ”100 Poems from the Japanese” của thi sĩ/dịch giả Mỹ Kenneth Rexroth. Trong cuốn này, dịch giả Rexroth đã nắm bắt được rất nhiều bản chất tinh tế của thi ca cổ điển Nhật Bản: chiều sâu của niềm đam mê chừng mực, văn phong sang trọng khắc khổ, và hình tượng phong phú nhưng cô đọng.
31 Tháng Tám 202410:09 CH(Xem: 2605)
Tôi bán đồ trang sức si mạ ở chợ lớn QuI Nhơn gồm kẹp tóc, nơ cài và cả vòng đeo tay cho con gái. Có một thời tôi bán rất đắt hàng kể cả bán sỉ và lẻ. / Trong chợ có một chị làm công cho các quầy hàng bún phở. Chi tên Xíu, chuyên đi bưng bê các tô bún, tô cháo, hoặc là trà đá chanh, sinh tố cho bạn hàng buôn bán trong chợ. Ngày nào chị cũng ngang qua hàng của tôi mà ngắm nhin. Một buổi chiều sau khi xong việc, chị dừng lại hàng tôi và chỉ chiếc vòng mã não Mỹ mà tôi chưng bày trong tủ kính ( hồi thời đó vòng mã não rất quý).
31 Tháng Tám 20249:48 CH(Xem: 4803)
-Phim “Mai” chiếu từ dịp Tết, tôi được nghe đủ lời khen chê - khen nhiều hơn chê, và được cô con gái sinh viên năm thứ hai sau khi rủ bạn xem về bảo: “Phim xúc động ạ. Nhưng ồn ào quá, khiến con đau đầu”. / "Cu li không bao giờ khóc" của đạo diễn Phạm Ngọc Lân, biên kịch Nghiêm Quỳnh Trang đã thắng giải "Phim đầu tay xuất sắc" LHP Berlin vào sáng 25/2, và hiện tham dự giải cánh Diều Vàng 2024 của Hội Điện ảnh VN./ “Đóa hoa mong manh” đương tham dự Giải Cánh Diều Vàng của Hội ĐAVN với tâm lý hồi hộp, mong đợi, có phần lo lắng cho bạn đồng nghiệp… / và có hai bộ phim gây ấn tượng mạnh nhất đối với tôi - một khán giả đang làm nghề - hai bộ phim mang “vị muối” đích thực của Đời có khả năng chạm vào đáy sâu cảm xúc của hàng triệu khán giả, đó là HAI MUỐI và SÁNG ĐÈN!
31 Tháng Tám 20249:17 CH(Xem: 3822)
tháng chín trời như trở lạnh / vào hồn em chút hoang liêu / anh đi thương mùa thu chớm / dù tình xưa đã xanh rêu
18 Tháng Tám 20244:40 SA(Xem: 2931)
Bằng những ngón tay thơ / Đêm ru em ngủ / Nhẹ từng bàn chân mỏi / Đêm theo nhau qua những bãi đồi
18 Tháng Tám 20243:37 SA(Xem: 2837)
Tôi không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ là cô giáo. Nhưng có lẽ là duyên trời nên tôi đã từng đứng trên bục giảng, dưới kia là những đôi mắt thơ ngây của các em thơ ngày ấy- học trò nhỏ của tôi và tôi đã là cô giáo.
18 Tháng Tám 20243:26 SA(Xem: 3548)
Lần đầu đôi ta hò hẹn …/ Anh hái đoá hồng dành tặng em / Bồi hồi… / Thời gian như ngừng trôi / Em lỗi hẹn, không tới / Những cánh hồng tả tơi
18 Tháng Tám 20242:40 SA(Xem: 3363)
Thu Yến sinh ra trong một gia đình công chức bình thường ở nông thôn thuộc một xã miền Tây Nam Bộ. Ba má Yến là nhân viên văn phòng tại một đợn vị sản xuất và phân phối vật tư nông nghiệp vùng ven Tây Đô. Nhà có ba chị em. Chị Hai là Thu Miên hơn Thu Yến ba tuổi nhưng bị khiếm khuyết, chậm phát triển bẩm sinh nên không đi học được chỉ quanh quẩn ở nhà với em. Đứa em trai út cũng bị khiếm khuyết về thể trạng, thường xuyên bị động kinh nên cũng chậm lớn không đi học được. Như vậy trong ba đứa con, chỉ có Thu Yến là xinh xắn, thông minh. Vì thế Yến là niềm kỳ vọng duy nhất của ba mẹ có thể ăn học nên người sau này phụ giúp ba mẹ nuôi chị và em, chăm lo gia đình.
15 Tháng Tám 202412:35 SA(Xem: 3475)
Những khối gạch đá đen trùi trũi trong ánh trăng lu chìm giữa những đám mây nặng trĩu đè lên thành Kim Lăng (Nam Kinh). Tiếng quạ kêu thảng thốt. Trong Viện Thái y, hơn chục viên Ngự y chắp tay cúi đầu vẻ ăn năn biết lỗi, xếp hàng trước viên Tổng quản của Hồng Vũ đế đang cao giọng: - Các vị Ngự y! Hoàng đế rất tức giận, và hoàn toàn thất vọng về các vị! Được hưởng ân huệ của triều đình không ít, nhưng đã mấy tuần trăng rồi, tính mạng vàng ngọc của Vương phi trao cho các vị, các vị đã làm được gì? Hơi thở của Vương phi ngày một mỏng manh như sợi cước…
10 Tháng Tám 20241:22 SA(Xem: 4743)
Sẽ thổi tắt ngọn nến / Của những ngày tháng Tư / Cửa mùa Xuân vừa khép / Mây rồi bay thật xa