- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

HUẾ THẢ BUỒN VÀO TRÁI TIM EM

22 Tháng Mười 20185:05 CH(Xem: 21811)
Mua -internet
Mưa - ảnh Internet


thơ Huy Uyên

MƯA Ở QUẢNG TRỊ

 

Những cơn mưa bên ngoài nhà thờ

Cuối mùa thu vội về cùng phố

Em còn đó hay đã đi

Guốc mộc hè người nhịp gõ

 

Đầu sông đôi tình nhân lặng lẽ

Mắt nhìn ai buồn hiu

Môi hôn xa giọt mưa sao buồn thế

Quảng Trị nhớ ai trời chiều

 

Mây ngủ lại bên kia Nhan Biều

Từ La Vang ầm ào lời gió

Cuối phố không còn người quay về

Thương ai Long Hưng rưng mắt lệ

 

Liêu xiêu đổ hàng cây xuống thấp

Giá chiều nay có em

Hóa trang tôi người khách lạ

Cầm giữ trong tay một chút tình

 

Phải mưa làm Quảng Trị dịu dàng

Giữ lại trong người nỗi nhớ

Con đường Thạch Hãn sang sông

Tôi một đời hoang mê giấc ngủ

 

Còn đâu bàn tay em vẫy

Mông lung dãy phố mù sương

Quanh đây sông hồ và núi

Níu lại trong tôi một Quảng Trị buồn ...

 

Huy Uyên

(11-9-2018)

 

 

 

 

HUẾ THẢ BUỒN VÀO TRÁI TIM EM

 

Đã về lâu rồi mùa trở gió

Quán cà phê từng giọt mưa buồn

Vườn ai lao xao từng cánh lá

Hình như trời đất Huế xa hơn.

 

Bây giờ em  nhớ Huế hay không

Đã lâu rồi đền đài rêu mọc

Lối chợ Đông Ba nép bóng dòng Hương

Về cồn Hến sao sầu muốn khóc.

 

Bao nhiêu năm rồi xa chân bước

Cầm trên tay ký ức ngày vui

Ngỡ người cùng lửa đêm ấm cháy

Hong đời nhau khuya sớm đi về

 

Chờ Huế lên mai giọt nắng hiên nhà

Em quay lại dỗ dành hương phấn

Ngày xưa ta đợi bến Vân Lâu

Đò qua rồi ta hoài mãi đứng

 

Hương hoa lài trong vườn thơm ngát

Từng giọt mưa mái ngói dịu dàng

Từng đóa trà mi, hải đường chớm nụ

Để lòng ai ngơ ngẩn nhớ cùng thương

 

Cuối vườn xưa mẹ còn hái nhãn lồng

Bên giếng khế còn đầy trái ngọt

Mới ngày nào cầm duyên mới qua sông

Để tôi làm loài chim tắt giọng hót

 

Đêm Huế bên này cầu Gia Hội

Thả đò trăng Vĩ Dạ bóng người xưa

Mùi cốm non, ngát thơm tình duyên mới

Đường thôn ai còn hong mái tóc thề

 

Huế thả buồn vào trái tim em

Cả đời ôm mối tình tuyệt vọng

Ngày đứng bên cầu ta trao nụ hôn

Mãi đến giờ vẫn còn cháy bỏng

 

Vừa đi vừa nhìn trời đất Huế…

 

Huy Uyên

(2017)

 

 

 

ĐÊM UỐNG RƯỢU VỚI NGƯỜI XƯA

 

Thôi em về đi ta chén cuối

Bao năm huyền thoại đã xa rồi

Ngồi Đập Đá sầu trôi Vĩ Dạ

Đoạn cuối cùng ta chia tay thôi

 

Hình như trong mắt em cười

Sao lệ nhỏ làm hồng thêm đôi má

Nước dưới chân cầu mãi vờ trôi

Tình đã bỏ đi xuôi theo biển cả

 

Ta rượu say giọt buồn cố xứ

Bạn bè ra đi nào có quay về

Giọt  sầu trôi hoang ngày tháng cũ

Mặt đăm buồn cạn chén ly bôi

 

Đêm trôi nghiêng em đứng nhìn sông

Hồ em dấu chuyện tình mà lệ nhỏ

Những cặp tình nhân hôn nhau cuối đường

Quên hết cả đất trời của Huế

 

Em gởi về Thuận An nỗi nhớ

Bên đồi Tuần trời tím vàng thu

Đã lâu chôn tình sâu nấm mộ

Để đêm say biết mấy cho vừa

 

Giá đừng gặp nhau ở Huế khi về

Trên bàn còn sót ly rượu độc

Tuổi thanh xuân ngày tháng qua đi

Cuối cuộc say hình như muốn khóc

 

Gởi lại em nữa đời với Huế

Đêm nay ngồi uống rượu với người xưa.

 

Huy Uyên

(2017)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 74280)
Hắn tỉnh lại đột ngột. Bốn năm người thanh niên đang kéo hắn ra từ dưới lườn xe. Hắn nếm được vị mặn và máu, một đầu gối bị đau, và khi bị nhấc bổng, hắn phát rên, không chịu nổi sự đụng chạm trên cánh tay mặt. Những tiếng nói như không thuộc về những khuôn mặt treo ở trên hắn đang bông đùa vỗ về và bảo hắn yên tâm.
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 82672)
Khi tòa báo đề nghị tôi tham gia viết về các nhà văn mà giá trị được cường điệu cao hơn giá trị thật của chính họ, tôi đã nghĩ sẽ từ chối. Tại sao phải tự mình tạo thêm kẻ thù một cách miễn phí? Rồi Robbe-Grillet xuất hiện trong đầu.
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 90949)
Sư thày trụ trì ngôi chùa làng là người có học. Chẳng bao lâu hắn đã có thể trò chuyện như một người bạn tâm giao. Giáo lí nhà phật trong nhiều năm đã trở nên mờ nhạt với tuyệt đại đa số những con người tất bật với cuộc sống hôm nay. Cái hiểu biết về đền chùa miếu mạo của hắn cũng chỉ dừng ở mức không nhầm lẫn giữa nơi này với nơi khác. Bởi thế được trò chuyện với sư thày mỗi tháng vài lần là điều làm hắn vô cùng thích thú.
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 110174)
Một cái chức nhỏ nhẹ Một cái chức lăn như cỏ lông chông Mơ đeo vào tay xòe ra giữa nắng Mơ đeo vào gót chân mỗi bước mỗi khua vang rổn rảng
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 99792)
Hoa ôm cứng lấy tôi. Hoa bảo: Hãy yêu Hoa đi. Nắng buổi chiều chiếu rọi xuyên qua bản vẽ làm rách nát từng đường trên cơ thể Hoa. Tôi nằm dát người trên chiếu, nghe tiếng súng nổ và hiểu Đà-nẵng đang cơn hấp hối.
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 108671)
một con thuyền dính bùa ngải của sông ý nghĩ găm đầy tháng năm mắc cạn em cố quên làm gì! khi ngay cả cánh tay anh cũng ảo
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 86251)
Đầu thập niên 60 của thế kỷ trước, Ngô Thế Vinh còn là một sinh viên y khoa, đảm nhiệm chức vụ chủ bút cho tạp chí Tình Thương, tờ báo của những người sinh viên áo trắng. Trong thời gian này tôi là một sĩ quan rất trẻ của QLVNCH. Cả Ngô Thế Vinh và tôi bị cuốn vào một biến động làm rung chuyển rừng núi Tây Nguyên: vụ nổi loạn đòi tự trị của những sắc tộc thiểu số, mà báo chí thời đó gọi là FULRO.
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 89126)
...Chết tuy biết vì sao mình chết, do đâu mình chết mà không làm gì được. Chết một lần dưới làn đạn Tây dương. Chết thêm một lần về tinh thần bởi lòng trung bị khủng hoảng, bị phản bội, ấy là thời đại của những con người như Hoàng Diệu, ấy là những anh hùng cứu nước như Hoàng Diệu...
15 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 74937)
Hợp Lưu 112 Xuân Tân Mão 2011 , đến với bạn đọc và văn hữu khắp nơi trong tiết trời lạnh hơn mọi năm. Một năm đã trôi qua với bao biến động trên thế giới ngày nay, và cũng là một năm có nhiều đổi thay nơi quê nhà. Dù đang ở nơi nào, tâm hồn người Việt vẫn luôn hướng về; mong mỏi đổi mới, cải thiện cho một xã hội tốt đẹp hơn. Mùa Xuân là biểu hiệu của khởi đầu và hy vọng, cũng là dịp cho chúng ta suy gẫm và nhìn lại một năm đã qua.
15 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 102947)
...Tôi đến Trường Chu Văn An trên đường Thụy Khuê, vào phía sau sân trường tìm bãi cỏ nhìn qua Hồ Tây để nhớ đến nụ hôn đầu tiên Kiên bỡ ngỡ đặt lên môi Phương trong Nỗi buồn chiến tranh của Bảo Ninh. Bãi cỏ xanh mướt ngập đầu lưu giữ tình yêu đầu tiên của Kiên không còn nữa. Nếu giờ đây, Phương cũng đã đi nước ngoài và lấy chồng ngoại quốc, nụ hôn của Kiên trao cho Phương, chính tôi nhận và giữ hộ...