- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Du Tử Lê Và Những Bài Thơ Mới 2018

29 Tháng Năm 20185:18 CH(Xem: 30741)
fullsizerender-6-
Du Tử Lê tự họa (Nov. 2017)




bài h.t. tháng giêng 2018.

 

gió-tôi thổi ngược chiều quay trái đất,

về môi người: ngọn nến thuở lên năm.

tay thương-quá những ngày mơn tóc, lá

em lên mười, tôi nhớ thuở mưa, xanh.

 

chiều-tôi ngược dốc đời thơm kỷ niệm.

người hiện ra, thay mẹ bón tôi, vui.

vai thiên sứ, gánh đời ai vụn, nát (?)

tôi trong thơ, thổn thức những đêm, ngời.  

 

mưa-tôi lạnh, rúc áo người ấm áp

vết thương buồn, em đắp bột trăm năm.

tôi già khốc vẫn đợi, chờ chăm sóc.

người không quên tôi bé dại vô cùng.

 

như truyền-thuyết-tôi-riêng: em huyền thoại:

dĩ vãng nào thành di sản gom chung (?)

nghìn năm nữa tôi vẫn còn muốn nói:

- cảm ơn người tâm-thượng-đế bao dung.  

DTL

(Garden Grove, 1st Jan. 2018)

 

 

thấy lưng buồn như dòng sông tuổi nhỏ.

 

tôi từng nhốt, giam em trong những khuy áo

mặc vào / cởi ra

ngày / đêm đổi thay thời tiết bốn mùa, bất trắc.

(không loại trừ những lần cởi ra

đạp xuống sàn)

và, mồ hôi là tiền lời,

chia đều cho những phút, giây lao động cực lực.

những giọt lệ thơm hương ngày gặp lại.

thành phố xa lạ. gắt gỏng tiếng còi!.!

chỉ những hạt mưa,

vẫn chứa trong nó cả một đại dương thất lạc.

tội nghiệp những ngón tay sóng sượt,

không đủ sức chùi sạch nước mắt

(hân hoan / bất hạnh? ngày trở lại)

.

tôi từng giam, nhốt em trong những tán lá vườn sau,

vô tình chao nghiêng, rình rập ngoài cửa sổ.

gió không quên hỏi chúng ta:

-nhớ một thời? góc kín, khuất nào? thân thể?

khi những tấc thịt, da nổi gai thiên đàng / địa ngục.

thuở tai ương chia tay ta.

như những cây khuynh diệp phát quang. bị thương!

khiến bày quạ đen

ầm ĩ réo tên mùa hạ cũ:

ký ức. sầu đông,

thở bằng tim-kỷ-niệm.

tôi ôm và, hôn em từ phía sau.

thấy lưng buồn như dòng sông tuổi nhỏ,

bị đánh cắp,

khi chúng chưa kịp tượng hình,

vôi vữa cho đời khác!.!

 

DTL

(Feb. 14. 2018)



nuôi người: trang sách thơm,

 

và, ht. và, nv. nguyên

 

một nửa tôi /đã khuya/

vẫn trông ngày nắng, cũ

tuổi thơ khoen sương, mù

mẹ khóc ngày nước, lũ.

 

tôi đi từ đời sau

gánh lạc loài /kiếp trước/

tìm ai nơi biển sâu?

mẹ ngó mông. /ngạch cửa/

 

ngọn lửa lấm /cơn dông/

trong nỗi buồn khuất tất.

người về giữa rạng đông

hút theo chiều /dị tật/

 

bàn tay tôi /tháng ba/

rụng theo ngày liệt kháng.

nghe trong mỗi nấm mồ

tiếng cười khô /không-táng/  

 

nuôi người: trang sách thơm,

trái tim từng con chữ. 

vết răng gửi trên lưng,

sang sông cùng cổ tích.

Du Tử Lê,

(Mar. 2018)

 

 

đêm, vẩy những thìa cháo trắng trên hè phố.

 

dutule,

và, bạn tôi td.từ; nb. bại.

 

1.

buổi sáng, như niagara falls chọn cố định nơi để trút cơn giận dữ của nó

tôi chọn đi quanh nỗi buồn-siêu-thị-ngổn-ngang không lối thoát của đời mình.

gió che dù chạy lúp xúp dưới thấp

vẫn không thể tránh khỏi cơn mưa chưa dứt hạt.

nắng mang theo những con đường không có trong cựu ước.

tôi thấy mình là Adam cần một Eva!

để chết.

(hầu biết thế nào là cái chết).

một người không rõ giới tính đi ngang

ăn mặc chải chuốt, đúng mốt,

đứng lại nhìn tôi. cười. bảo:

“đã trên bốn mươi năm chết rữa,

còn làm bộ hỏi về cái chết làm chi nữa?

thôi về đi cha!”

2.

buổi tối, khi con mèo động dục sớm, tru tréo

không thể đợi tới khuya, trèo lên mái nhà:

nơi thi sĩ và, một họa sĩ gìa (hai bạn-tôi) đang trò chuyện

bằng cách tự đốt cháy những ngón tay họ…

như mặt trời nằm ngoài mọi viễn vọng kính hiện đại nhất

(những mặt trời nhân loại chưa từng được hân hạnh biết tới),

là giấc mơ bốc khói,

thành những con chim mang hình hài cá;

bỏ biển đông.

tôi nào biết nói gì?!?

khi lòng bỗng không rưng rưng!

quá đỗi!

3.

đêm, vẩy những thìa cháo trắng trên hè phố.

hàng đèn thưa,

mang theo mùi rơm, rạ ẩm, khét tử-sinh-quê-nhà.

tôi ngồi bên chậu cây T. mới đem về:

có đôi, ba dòng sông chảy trên những chiếc lá.

chúng mang lại hơi hướm mẹ và, H.C. cho tôi,

lúc mấy nén nhang nơi trái nhà vườn sau

đã lâu. cháy hết.

chúng tôi còn hỏi nhau

cây gì vậy?

(cây gì?

chính T. cũng không biết nữa!?.)

Du Tử Lê,

(Garden Grove, Apr. 2018)

 

 


Những Giọt Lệ Ngoại Hôn

Và, NV. Nguyên


không phải ai cũng nghe được tiếng thở dài

của vầng trăng cuối tháng.

như những cánh-buồm-dạy-thì,

nhớ lồng ngực thở căng gió biển.

và, con cá chép miệng,

thương chiếc bóng tật nguyền của nó.

 

không phải ai cũng cảm được nỗi ngậm ngùi của mặt trời,

khi mưa, những giọt lệ ngoại hôn trở lại 

tìm bàn tay chạy trốn nỗi buồn,

từ một bàn tay tội nghiệp, khác.

và, sớm mai hớn hở

mở thêm nhiều cánh cửa bất trắc…

.

không phải ai cũng hiểu được nụ cười của những người

chọn im lặng làm thẻ nhận dạng,

trước mọi tai ương…  

.

tôi nghe buổi trưa

thả xuống đường phố,  

một điều gì giống như tiếng nói tịch, lặng,

của những người chọn sống đời lương hảo.

dù cuối cùng,

họ cũng chỉ nghe được

tiếng tàn, phai gõ dọc lộ trình nhân thế.

như hầu hết chúng ta,

mấy ai có được cho mình

một chọn lựa khác!?!

.

mùa hè, bạn-tôi,

nhóm lửa sớm trên mái tóc mướt xanh phượng vĩ.

những con ve hăm hở dìu dòng sông trôi  ngang không trung,  

mang phù sa tro, than

rải khắp cùng ký ức, tôi.

xám. 
 

DU TỬ LÊ

(May. 27th - 2018)

 

 

 

nguồn:  trang nhà Du Tử Lê

https://dutule.com

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
13 Tháng Năm 20154:18 SA(Xem: 31534)
Mấy tay bạn trai của Nga nhiều lúc cũng âm mưu, đưa Nga vào những chỗ nhạy cảm, rồi đòi hỏi này nọ, nhưng Nga cương quyết từ chối. Không phải là Nga không thèm muốn. Thì thịt da ai chả là người. Nhiều lúc ở bên các chàng chuyện trò tâm sự. Rồi chân tay đụng chạm, ôm ấp hôn hít, cũng rực hết người lên. Những muốn mặc kệ cái sự đời…
13 Tháng Năm 20154:12 SA(Xem: 31971)
Tin nhắn chú Tư e không qua khỏi đêm nay làm Nhiên đờ đẫn. Nhiên đóng cửa phòng mạch, chạy chẳng kịp chào ai. Đường vào nhà chú ngoằn nghèo rắc rối tựa ma trận. Sau rốt Nhiên vẫn đến được theo quán tính. Sự âm u lạnh lẽo cô buồn bàng bạc khắp nhà. Một vùng cấm mấy chục năm nay không hề có bóng đàn bà. Chú cấm tiệt. Cấm luôn thằng con trai duy nhất, không được có bạn gái.
13 Tháng Năm 20154:03 SA(Xem: 33270)
Không ngủ được. là khi không được ngủ Mở hai mắt ngó chằm chặm quanh mình Ngủ không được có vì tờ mộng rách Dạ thưa nường đồi núi chợt rung rinh
13 Tháng Năm 20153:58 SA(Xem: 30141)
Tháng tư đá dựng mờ sương khói Những chiến trường xưa đất bạc màu Anh hùng rót mật tràn gan phổi Đồng đội dồn lên đỏ chiến hào
13 Tháng Năm 20153:53 SA(Xem: 30879)
Đám đông đã chia thành hai phe và tranh cãi rất quyết liệt. Cuộc tranh cãi có khi đổ máu đã kéo dài suốt 40 năm. Sự tranh cãi ấy bắt đầu từ những thứ tài sản cướp được của những người chạy trốn. Đôi lúc, qua những khe cửa rất nhỏ từ xa, có những ánh mắt nhìn về phía họ mà sợ hãi. “Lạy trời, lạy thánh, cho chúng ôm hết về mà im tiếng ngay đi”. Đó là bọn đĩ điếm và quân ăn cướp.
13 Tháng Năm 20153:43 SA(Xem: 31715)
Từ nhà tạm cư ở Merang, Trăng-ga-nu, đúng chữ là Terrenganu, Cao Ủy đã đưa 38 người của tàu SS0682 nhập trại Bidong, chỉ riêng anh Huân bị đứt một lóng tay và Bố ói ra máu đòi vào nhà thương nên Cao ủy bảo ở lại đất liền. Chớp mắt Ngà thành thông dịch viên đi theo vì dường như đó là điều hợp lý (!) và làm cho người đi kẻ ở được an tâm.
26 Tháng Tư 20151:48 SA(Xem: 31105)
Trước và sau thời 1954-75 ở Miền Nam, không thấy ở nơi nào khác trên đất nước ta, văn học được phát triển trong tinh thần tự do và cởi mở như vậy. [Võ Phiến nói chuyện với Đặng Tiến 28-10-1998] Có thể nói Võ Phiến là một trong số các tác giả được viết và nhắc tới nhiều nhất. Trước khi quen biết nhà văn Võ Phiến, tôi đã rất thân quen với những nhân vật tiểu thuyết của ông như anh Ba Thê đồng thời, anh Bốn thôi, ông Năm tản, ông tú Từ lâm, chị Bốn chìa vôi từ các tác phẩm Giã từ, Lại Thư nhà, Một mình...
20 Tháng Tư 201512:22 SA(Xem: 31339)
Ngày 30-4, ngày nếu có một triệu người vui, cũng là ngày có một triệu người buồn. Câu nói trong quá khứ của ông Võ Văn Kiệt, nguyên Thủ Tướng chủ trương chính sách Đổi Mới, được lập đi nhắc lại nhưng liệu có còn chính xác với tình thế hiện tại của đất nước ? Ngày nay, kinh tế tụt hậu, hàng xuất là lao động giá bèo, cái đinh vít cũng không làm được mà nhập hàng ngoại tuốt tuột, nợ chồng chất. Rồi tham nhũng lên đỉnh cao, đạo đức xã hội xuống cấp...
13 Tháng Tư 20154:11 CH(Xem: 33427)
Cho tôi quá giang qua mùa nắng hạ Bỏ mặc phố trôi về phía thật xa Cho tôi quá giang về nỗi buồn hôm bữa Có còn người với góc phố chậm đưa?
12 Tháng Tư 20154:32 SA(Xem: 33216)
Bất ngờ, chị đến gần la lớn. Chào, ông thiếu úy đồn trưởng. Người xe thồ giựt mình sém phun cọng mì, mắt nhìn lấm la lấm lét xung quanh. Tám năm trong tù ra, giờ mới có người gọi ông là thiếu úy. Lạy chị, đừng gọi tôi như rứa. Tôi mới được…từ trại cải tạo về…trả quyền công dân thôi.