- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

CHƯA KỊP, TIN, NGÀY CUỐI THÁNG TƯ

06 Tháng Năm 20186:12 CH(Xem: 23384)

 

 

 

PhamQuyen Chi - chuakiptinngaycuoithangtu
Chờ đến buổi chiều -ảnh fb PQC



CHƯA KỊP

 

Chưa kịp gì hết mà sao em giải thích bằng một giọng nói đều đều "em muốn chia tay"

Chưa kịp gì hết,

Anh còn phải tìm thêm vài thanh gỗ, đóng cho xong kệ sách

Anh còn chưa kịp biết mặt bọn trẻ nhà mình

Câu chuyện em kể còn đang dở khi nhân vật Ricky đã nhớ lại được một phần hai quá khứ

 

Mới hôm qua chiếc radio mới hỏng, nó đã phát  10 năm qua, nhưng vài giây sau đã hoạt động

Anh chỉ mới quên ngày sinh nhật em trong lúc chớp mắt lúc nãy

Còn chưa hết tiền ăn, anh đã mang về thêm bó cải xanh, hũ sữa bò

Bên xóm trọ họ đánh giá thấp em,  anh đã bỏ lại bằng nụ hôn ít ai có thể

 

Em à!

Anh không thể nào chạy trước mặt một chiếc xe đua

Có thể nó nhanh thời gian về nhà

Nhưng không ai nhắc em cẩn thận trên đường đi

Hay "em có cần thêm chút sữa vào ổ bánh mì không? "

 

Em à!

Một người đàn ông bắt đầu đến chỗ em

Và nói : anh khát nước

Thế là họ bỏ đi rồi đó?

Đó không phải câu đố  vui

Một người bỏ mặc một người đi mua chai dầu gội về  gội một mình cũng thấy đau lòng rồi

 

Anh chưa kịp gì hết?

Anh không giải thích được gì hết ?

Anh có đôi chút sợ hãi ?

 

Em à!

Anh bối rối quá

Như hồi anh kể,  anh đã rất bối rối trước sấp tiền boa

Có những việc anh không kịp nữa?  Em biết đúng không?

Nhưng thành thực sau này nó mới đến mà

Em!!!

 

PHẠM QUYÊN CHI

Quy Nhơn, ngày 02/05/2018

 

 

TIN

 

Nụ cười bắt người ta tin tưởng vào điều gì?

Làm ơn,  chả ai muốn cười mà phải cận thận tin vào điều gì!

Xin lỗi!  Tôi chỉ muốn nói chuyện một mình

Đừng sống theo kiểu nhìn chằm chằm ra phía sau để chờ một gói ưu đãi từ hãng bột giặc

 

Trong bản nhạc buồn

Ông tôi đã chờ bà tôi trở về

Ông đã xoay người đi đến các vị trí tưởng tượng đến 900 năm

Và rơi nước mắt khi thấy tấm ảnh bà hôn người đàn ông khác

Tôi thành thực xin lỗi

Ông tôi đã chết trong một lần không sống nổi

Giá như bà tôi đừng hôn người mình không yêu

Đừng thề không nói gì nữa!

 

 

Người đàn đà chúc người đàn bà ngủ ngon sau vài giây rồi ngủ

Nhưng đâu biết sau vài giây người kia đã không ngủ ngon

Nhưng đâu biết cuộc điện thoại rung lên với người nào cho đến khi họ gặp được nhau

Đáng buồn làm sao! Ko cũng chết hết rồi!

 

Tôi hiểu được tiếng cười của một người trong

Một lần duy nhất tôi đã tin tưởng người

Phải!

Nước Mỹ

Nụ cười đó thật đáng tin làm sao

Tôi không nói cũng không ai nói

Nó chỉ qua một bức ảnh

Tôi nghĩ bạn nên tin tưởng một chút về đời tôi

 

 

Ông tôi còn sống

Bà tôi còn sống

 

Nhưng tôi không còn sống!

 

 PHẠM QUYÊN CHI

 

 

NGÀY CUỐI THÁNG TƯ

 

Ngủ mê trong chén rượu trưa

Nỗi nhớ cuối cùng là nỗi nhớ vô cùng

Tất thảy mọi điều đang chờ đến buổi chiều

Và nhiều cơn mưa tháng năm bắt đầu rơi xuống tháng sáu chẳng giải thích

Chiếc bàn không cần tiếc chiếc ghế gãy chân

Công lý chưa từng mang lại miếng thịt cho con ong bầu

Một mai đây

Cơn say trở về

Đôi khi chỉ lệch nhau vài ban trưa

Không ai nghĩ một ai đã chuyển động bay

 

Ngủ mê trong tiếng guitar

Mơ về bài thơ có con điểm 4 trên đầu

Nghe có mùi rầy la là lạ

"Ê con bé kia, coi trễ tiền phòng"

 

Đó là ngày cuối tháng tư!

 

Ngủ mê vui hơn ngủ say

Cũng là ngủ cho mát trưa hè

Thả trôi chiếc kẹp tóc trong lòng tay

 

Tỉnh dậy ở đâu?

Ồ, ta đã tỉnh dậy và biết mình ở đâu rồi?

 

Nơi có tiếng chân bước tới thật im lặng

Nơi có bài hát đổi nốt mấy lần

Nơi có thể

Hạ mang vác

 

Ồ, ta đã tỉnh dậy và biết mình ở đây rồi!

 

Không còn đàn ve trời

Không còn khoảng thời gian 12 giờ 00 phút

 

Ta nghe được tiếng gọi của người ta yêu

Mà trước giờ ta bất lực thông dịch

Phải, phải rồi, ta đã sai khi mơ về hình bóng khác trong trái tim

Ta đâu có thể biết, hình ảnh mơ trong giấc ngủ mê là không có thật

 

Những nụ hoa hãy mở mắt ra mau đừng lạc lối

Đôi khi nhắm mắt lại cũng được

Ta thực sự xin lỗi

Nhớ nhau quá

Ta không biết làm gì ngoài việc mượn đỡ sự cử động

Từ mắt!

 

PHẠM QUYÊN CHI

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
09 Tháng Sáu 20234:24 CH(Xem: 7345)
đã có một thời xanh mắt trong / buồn vui cơn gió thoảng qua lòng / sớm mai thức dậy tươi màu nắng / thơm một mùi hương trên tóc mây
09 Tháng Sáu 20234:17 CH(Xem: 6617)
Thằng anh ngồi trên bậc thềm ngó mông lung về ngọn núi phía bên kia cánh đồng. Mặt trời dần sụp xuống, những ngọn cỏ chuyển sang màu tím thẩm, gió nồm Nam thổi về lồng lộng. Thằng em khe khẽ ngồi xuống bên cạnh, cả hai cùng lắng nghe tiếng bò hụ từng hồi trên con đường trở về chuồng. Ba, mẹ nó đã từng ngồi như thế…
24 Tháng Năm 20234:35 CH(Xem: 7143)
Và rồi vẫn vậy những tầng không / Gối lên nhau những khoảng chất chồng / Có khi đặc quánh khi trống vắng / Những mùa hè lạnh lắm mùa đông
24 Tháng Năm 20234:02 CH(Xem: 6240)
Trong số những nhà thơ lớn Việt Nam các thời Cổ - Trung - Cận đại, tình cảm đặc biệt nhất của tôi với tư cách một người làm phim truyện, là dành cho Thi sĩ-Nhà giáo-Thầy thuốc Nguyễn Đình Chiểu. Bởi theo tôi, giá trị lớn nhất, sức hấp dẫn kỳ lạ nhất trong văn chương Nguyễn Đình Chiểu, chính là trái tim thương cảm của ông đối với Dân, đối với những nghĩa sĩ đã xả thân cho Tổ quốc, và đặc biệt với phụ nữ, trẻ em - những nhóm người yếu thế nhất trong xã hội, nạn nhân đầu tiên của chiến tranh, loạn lạc…
19 Tháng Năm 20234:11 CH(Xem: 5824)
Ngày chị Tư gặp tôi ở San Jose, chị mừng ứa nước mắt hai hàng. Vừa lấy tay quẹt ngang mắt, cái điệu quen thuộc i như ngày xưa, chị vừa cười: - Gặp cô ba tui mừng quá à. Lâu lắm rồi tui mới khóc được. Vừa khóc mà vừa cười. Tôi nhìn chị trân trân. Chị Tư Trợn da đen nhẻm ẳm tôi ngang hông ngày xưa bây giờ trắng da dài tóc, không hẹn nhau trước chắc tôi không thể nhận ra. Lúc chia tay chị, tôi hỏi: - Em kể chuyện của chị được không? - Chuyện đời tui có chi đâu mà kể, dị òm. - Em kể chuyện mộ gió nha. - Ờ, cô ba còn nhớ chuyện mộ gió hả- mắt chị chợt buồn xa xăm- tui thì quên lâu rồi. Sao mà tôi quên chuyện mộ gió được.
17 Tháng Năm 20234:19 CH(Xem: 6757)
“anh không phải là con chim / cánh mõi đường bay … / nhưng giọt lệ người đã chảy thành đại dương / mà tiếng sóng không nguôi vỗ buồn trong trí nhớ … “**
30 Tháng Tư 20233:45 SA(Xem: 6843)
Con gái hắn, ở tuổi 17 đã hỏi sau một giờ học môn lịch sử: “Bố ơi, thế điều gì có tính quyết định khiến ông Nguyễn Thái Học đứng ra thành lập tổ chức Việt Nam Quốc dân Đảng ạ? Sao còn trẻ thế mà ông ấy lôi cuốn được nhiều người vậy? Bí mật gì, hở bố?”.
30 Tháng Tư 20233:23 SA(Xem: 5981)
Những suy nghĩ trong veo [ trong sạch} đã xẹt qua trong mớ hỗn lộn của cảm xúc{ thấy} hàng ngày. Chúng ta, ai cũng sẽ rời bỏ thế giới này vào một ngày nào đó.
30 Tháng Tư 20233:08 SA(Xem: 6706)
khi rừng xưa đã gió / bờ vai tóc phủ dày / người về thu dáng thỏ / góc đời che bóng mây
30 Tháng Tư 20232:51 SA(Xem: 6342)
Một chiều.cánh lá trôi rất chậm / bắt đầu trở về trên bến than / hồn li ti đi tìm gân mạch / chiếc áo xông pha đã lấm tàn