- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

SÓNG, VỌNG ÂM

20 Tháng Mười Hai 201711:12 CH(Xem: 21987)


MAY NUI NUOC -photoUL
photo UL
 

sóng

bẽ bàng một cuộc tồn vong

sắc màu phân rã, long đong phận người

mai này gió lộng trùng khơi

cũng xin con sóng mở lời từ tâm

 

                             NP phan

 


cuộc mộng an nhiên

1.
nỗi đau còn nấn ná
ở đâu đó
trong một ngày tuỳ nghi
níu lấy bình yên giả vờ
con đường xa thẳm trước mặt
không có lấy một chỗ
cho niềm tin dừng chân
chỉ có nỗi cô đơn là hiện hữu

2.
lời tiên tri giả trá
ráo hoảnh
bỗng một ngày vỗ cánh bay đi
sánh đôi cùng lời hứa hẹn vu vơ
như một cặp bài trùng
không hẹn gặp

3.
tiếng cười khan lạnh lẽo
trên tầng cao vô định
minh chứng
cho sự vô can
sau khi tạo nghiệp oan khiên

4.
cơn gió tình cờ
thầm thì với vô cùng
và mặt trời gầy
rằng một ngày cơn mưa sẽ tới
hồn hậu như giấc mơ xanh
xoá đi những nếp nhăn u ám
của cuộc mộng an nhiên

                         NP phan

 


bất chợt mùa

gió đã mềm như lụa
nắng đã mỏng như tơ
bỗng nhiên ngày gửi lại
một chút hương đợi chờ

dang tay mùa bất chợt
lặng lẽ giọt sầu đông
hàng cây hong nỗi nhớ
khăn áo hề mênh mông

bất chợt mùa xanh thẫm
xao nhãng bước chân về
lắng nghe lời mời gọi
một điệu buồn sơn khê

                   NP phan

dang tay níu gọi

đã vàng cả lối thu xưa
bờ sông đã vắng cơn mưa cuối mùa
triền đồi đã tím hoa mua
chiều hoang vẳng tiếng chuông chùa đa đoan
đã vương chút nắng ngại ngần
đã im lặng tiếng dương cầm xanh xao
đã mong manh tự thuở nào
dang tay níu gọi, chênh chao giọng buồn

                             NP phan

 

 

vọng âm

1.

đâu đó

trong giấc mơ đỏng đảnh

có tiếng thủy tinh vỡ giòn giã

âm thanh sắc nhọn cắm vào nỗi buồn

nỗi buồn đã âm thầm dịch chuyển

theo một trật tự khác

 

2.                         

những bức tranh tường

chếnh choáng một màu vang đỏ

trên cành cây hoang tưởng

giăng mắc tiếng ca não nề

trong ám ảnh phù du

 

3.

ráng chiều rực rỡ

rướn cong

bờ dốc đứng

chặn đường về

một mùa hoa oải hương

 

4.

đêm vô tình

trôi trên một dòng sông đen

bình minh bất ngờ

đón dòng dung nham tuôn trào từ nỗi nhớ

của đóa hoa tình phai

 

5.

ngày ta về với biển

những con sóng lừng lững

xô nghiêng đại dương

sự cuồng nộ vỡ ra thành tiếng khóc

bờ cát quặn đau

con còng gió không còn nơi ẩn náu

 

                             NP phan

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
08 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 117617)
Thiên nhiên vừa khe khẽ đặt xuống con như viên sỏi trắng tinh khôi trên bãi cát bình an ấm áp viên sỏi cười với ánh mặt trời
05 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 89361)
Hư cấu trên năm, bẩy mảnh đời cóp nhặt tạo ra những nhân vật của truyện ngắn này. Chúng không là những người bằng xương bằng thịt, tức có thật, hoặc tưởng là mình có thật, kể cả (và nhất là) nhân vật mang danh xưng Tôi trong truyện. Tôi, phần não phải, nơi điều hành tâm và tình, trong truyện này mâu thuẫn với phần não trái, nhân vật tên Th, mang chức năng sai khiến lý tính. Khi mâu thuẫn biện chứng - lý và tình - bế tắc, thực tại mang tính định mệnh, một loại tổng hợp mang nét ngẫu nhiên, có người cho đó chính là chữ Duyên trong Phật pháp. Tác giả nói quanh, xin lỗi bạn. Có lẽ bạn muốn xem hắn kể chuyện thế nào cho thành truyện, thời giờ đâu mà viển vông.
05 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 96234)
Ở Trung Quốc, màu đỏ có thể được nhìn như màu trắng. Hoặc không màu? Khi mà tất thảy đều mang sắc đỏ, con người ta bị mù màu tạm thời. Nhìn cái gì cũng thấy xanh biếc. Trong veo. Chẳng biết vì sao trâu bò thường rất căm ghét màu đỏ? Trăn cũng vậy? Nó có thấy trong veo và xanh biếc? Không giống với môi trường mà nó đang sống? Phải liều chết tranh đấu với con người để tìm lại chỗ của mình? Đấu bò? Có lẽ vì thế Trung Quốc không thể chơi môn thể thao này? Nhưng mặc áo đỏ ở Trung Quốc? Chẳng làm ai bận tâm. Chỉ như quả ớt chín ném thêm vào hũ tương ớt.
05 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 111473)
Sáng sớm qua sông hái bông điên điển Áo sẽ thơm mùi cỏ dại hoa đồng Khi đêm về lòng nhớ mênh mông Tâm xanh biếc cả khung trời cao rộng.
05 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 112547)
Lần đầu tiên đến Hà Nội, hẳn bất kỳ ai, nhìn thấy điều gì cũng dễ dàng xúc động, cũng làm gợi nhớ đến những hình ảnh bàng bạc trong ký ức đã gặp gỡ ở tiểu thuyết, thơ ca... Nhưng với tôi, đáng nhớ hơn cả, đó là những cô thiếu nữ Hà Nội.
05 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 116416)
Đêm qua anh mơ thấy biển Sóng êm đềm liếm gót chân em Gió lao xao rụng nhành dương liễu Em nhặt vội vàng xõa mớ tóc xanh Giá như mặt trời đứng yên trên biển Chắc kịp buổi anh về.
26 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 118428)
Hãy ra chỗ Thúy Tân Định lấy chai Chivas về quán Đò Đưa trên đường Trịnh Công Sơn rửa bảng tên sơn còn ướt cụng ly nhau mừng con đường mới ngồi quanh bàn có Phạm văn Đỉnh Toulouse Đinh Cường Virginia, Bửu Ý Huế cả Đặng Tiến vừa mổ tim Lê Khắc Cầm, Ngụy Ngữ…Sài gòn
25 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 93545)
Trên trang văn hóa báo Le Monde hôm nay có bài giới thiệu về một cuộc triển lãm ảnh của phóng viên ảnh chiến trường người Pháp Henri Huet về cuộc chiến tranh Việt Nam với Mỹ qua bài viết: "Chiến tranh Việt Nam : Những hình ảnh, bạn hữu và cái chết".
24 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 86754)
C húng tôi hãy còn rất trẻ. Tuổi trẻ không trông thấy trên khuôn mặt, trong đôi mắt, nhưng ở những giấc mơ không bao giờ tắt. Tết Giáp Tuất. Tôi về sống ngôi nhà của Quý, phía nam phần lục địa. Trái đất xoay như thỏi đá cứng, những cạnh gai góc cắt vào chốn vô hình. Mỗi trưa, tôi với Quý và Chiến - cũng một người bạn ở nhờ - bầy những tiệc rượu đón bắt những vô hình mà cả ba đều linh cảm rất rõ, theo sóng của cây rừng tràn đến tận thềm. Cả một triền núi lươn lướt tắp đến bàn rượu. Cơ ngơi của Quý to lớn sừng sững.
24 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 85924)
H ồ Đình Nghiêm, sinh ở Huế. Làm thuyền nhân trôi giạt qua Hồng-kông năm 1979. Định cư ở Montréal từ 1980. Viết lai rai cho hầu hết các tạp chí xuất bản tại hải ngoại, cộng tác với Hợp Lưu ngày từ số ra mắt. Đã in bốn tập truyện ngắn...Chưa hề trở lại cố quận đìu hiu.