sóng
bẽ bàng một cuộc tồn vong
sắc màu phân rã, long đong phận người
mai này gió lộng trùng khơi
cũng xin con sóng mở lời từ tâm
NP phan
cuộc mộng an nhiên
1.
nỗi đau còn nấn ná
ở đâu đó
trong một ngày tuỳ nghi
níu lấy bình yên giả vờ
con đường xa thẳm trước mặt
không có lấy một chỗ
cho niềm tin dừng chân
chỉ có nỗi cô đơn là hiện hữu
2.
lời tiên tri giả trá
ráo hoảnh
bỗng một ngày vỗ cánh bay đi
sánh đôi cùng lời hứa hẹn vu vơ
như một cặp bài trùng
không hẹn gặp
3.
tiếng cười khan lạnh lẽo
trên tầng cao vô định
minh chứng
cho sự vô can
sau khi tạo nghiệp oan khiên
4.
cơn gió tình cờ
thầm thì với vô cùng
và mặt trời gầy
rằng một ngày cơn mưa sẽ tới
hồn hậu như giấc mơ xanh
xoá đi những nếp nhăn u ám
của cuộc mộng an nhiên
NP phan
bất chợt mùa
gió đã mềm như lụa
nắng đã mỏng như tơ
bỗng nhiên ngày gửi lại
một chút hương đợi chờ
dang tay mùa bất chợt
lặng lẽ giọt sầu đông
hàng cây hong nỗi nhớ
khăn áo hề mênh mông
bất chợt mùa xanh thẫm
xao nhãng bước chân về
lắng nghe lời mời gọi
một điệu buồn sơn khê
NP phan
dang tay níu gọi
đã vàng cả lối thu xưa
bờ sông đã vắng cơn mưa cuối mùa
triền đồi đã tím hoa mua
chiều hoang vẳng tiếng chuông chùa đa đoan
đã vương chút nắng ngại ngần
đã im lặng tiếng dương cầm xanh xao
đã mong manh tự thuở nào
dang tay níu gọi, chênh chao giọng buồn
NP phan
vọng âm
1.
đâu đó
trong giấc mơ đỏng đảnh
có tiếng thủy tinh vỡ giòn giã
âm thanh sắc nhọn cắm vào nỗi buồn
nỗi buồn đã âm thầm dịch chuyển
theo một trật tự khác
2.
những bức tranh tường
chếnh choáng một màu vang đỏ
trên cành cây hoang tưởng
giăng mắc tiếng ca não nề
trong ám ảnh phù du
3.
ráng chiều rực rỡ
rướn cong
bờ dốc đứng
chặn đường về
một mùa hoa oải hương
4.
đêm vô tình
trôi trên một dòng sông đen
bình minh bất ngờ
đón dòng dung nham tuôn trào từ nỗi nhớ
của đóa hoa tình phai
5.
ngày ta về với biển
những con sóng lừng lững
xô nghiêng đại dương
sự cuồng nộ vỡ ra thành tiếng khóc
bờ cát quặn đau
con còng gió không còn nơi ẩn náu
NP phan