- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

BUỔI SÁNG Ở TRANG TRẠI CHĂN NUÔI BÒ SỮA

11 Tháng Mười Hai 201712:35 SA(Xem: 25413)

 

 

sg mua -UL
SG Mưa - ảnh UL




Xin đừng đùa nữa, nhột lắm rồi!

người ta đưa một anh cán bộ trẻ

con vị quan chức chính phủ lên làm bí thư thành phố

sau một năm chính họ bãi nhiệm anh này

với số phiếu lên cũng như xuống

một trăm phần trăm

 

hahahahaha

 

giám đốc ngân hàng kể cả cán bộ

tham nhũng mỗi người vài ngàn tỷ

đấy là tiền của dân

đổ mồ hôi sôi nước mắt

đấy là tiền của doanh nghiệp

đêm mất ngủ ngày mất ăn

họ chuyển thành nợ xấu

buộc nhà nước mua lại không (0) đồng

 

hahahahaha

 

giáo viên mầm non

dùng thau, xô, chậu, ca, rỗ, dao... đánh các cháu như đập đầu con cá lóc

một thời gian khá dài

chi bộ

ủy ban

phụ nữ

thanh niên

văn hóa

giáo dục

không hề hay biết

 

hahahahaha

 

nay đến chữ viết

người ta muốn thay đổi hệ thống

Tiếq Việt Záo zụk mới

nhằm hất đỗ một nền tảng giáo dục cũ

một kho tàng lịch sử văn hóa dân gian

một quá khứ đấu tranh hào hùng của dân tộc

đi lên từ hình ảnh quê hương đậm đà da diết

thông ngôn ngữ tiếng việt

tượng thanh và tượng hình

mộc mạc dễ hiểu nhưng không kém phần hiện đại

 

hahahahaha

 

xin đừng đùa nữa

hởi các quan thầy giáo sư tiến sĩ

hởi các hiền nhân quân sư quân sĩ

sáng nay tôi đi làm

ăn mỗi đụm xôi năm ngàn

cô bán hàng đêm qua hình như mất ngủ

đôi mắt thâm quầng

khoét rãnh câu thơ

 

huhuhuhuhu

 

 

 

Tình yêu thời @

 

giờ có facebook rồi

em đi đâu làm gì

anh cũng biết

trừ nỗi buồn báu vật

giấu trong lòng đại dương

 

ngọn gió đêm ru cỏ ngủ

đếm từ xửa từ xưa

đến từ nảy từ nay

có cô bé khờ dại

chỉ biết yêu anh

dẫu thuê bao luôn ngoài vùng phủ sóng

 

giờ có facebook rồi

anh nói gì em nghe cũng phải

còn nằm trong chăn

đã lo chúc một ngày vui vẻ

còn ngồi trên xe

đã lo chúc buổi trưa ngon miệng

còn đứng ngoài hiên ngắm trăng

đã lo chúc giấc mơ ngọt ngào

 

chỉ có giọt nước mắt lăn trên gối

thì muôn đời vẫn nóng sôi sôi

bờ môi cắn tưa đêm chờ đợi

thì muôn đời vẫn lạnh căm căm

chén rượu nào cạn đêm trừ tịch

thì cơn say cũng chỉ mới bắt đầu

 

giờ có facebook rồi

mọi thứ đều công khai

xin đừng hỏi em

vì sao biển động

cành san hô tự tình thì mắc gì đàn cá

lội ngược dòng nhấn một nút like

 

 

Giả sử

 

khi nào đó

anh đi xa thiệt xa

không mang theo gì cả

ngoài ông mặt trời già nua

giấu sau giàn bếp

lúc đó em sẽ ngồi xuống đất

vẽ một vòng tròn

một tia chớp

một cơ giông

một bầu trời rằn ri

khi nào đó

anh biệt tăm biệt tích

hành trang trống rỗng

ngoài vầng trăng mười bốn thơ ngây

lãng đãng sau hè mỗi khi em hong tóc

em sẽ không nói gì

đợi gió chiều thổi qua

đón lại

vắt lên giàn mướp trước sân

từng sợi mỏng tan

từng sợi ướm vàng

từng sợi mơ màn

khi nào đó

anh chồn chân mỏi gối

muốn quay về với em nhưng sợ mắng

thì hãy vác ba lô quẳng xuống dòng nước dập dìu

biết đâu bên bờ sông dát nắng

em tình cờ giặt áo

vớt nỗi buồn anh lên

vớt tình yêu anh lên

vớt khóm lục bình cô đơn trôi về nơi xa ngái

chẳng có khi nào cả

bởi em đã theo anh dẫu chân trời góc bể

mặc hoàng hôn rệu rã

mặc bình minh tím tái

mặc cơn dông bất chợt

hất tóc em bay...

 

 

Đấu giá

 

Em bán em một đồng

Anh mua về giúp việc

 

Em bán em hai đồng

Anh mua về làm vợ

 

Em bán em ba đồng

Anh mua về hoàng hậu

 

Em bán em bốn đồng

Anh kì kèo trả giá

 

Cuộc thương lượng bất thành

Em cô đơn trăm tuổi

 

Ngày mai mừng sinh nhật

Lại bắt đầu loa loa

 

Lần này xin hạ giá

Em bán em không đồng

 

Cả ngôi làng chết lặng

Như tàn cuộc binh đao

 

Anh ngày xưa tóc bạc

Giờ lẫn lộn thuê bao

 

Cước làm tình trả trước

Cước làm vợ trả sau

 

Buổi sáng ở trang trại chăn nuôi bò sữa

 

sự thật trang trại năm nghìn mét vuông thuộc dự án cấp quốc gia khá hoành tráng hiễn hiện

sự thật đàn bò giống mười nghìn con nhập từ Australia qua đường chính ngạch đạt chất lượng cao

sự thật ba trăm công nhân thu nhập bình quân mười triệu đồng một tháng ổn định, có khi dư chút đỉnh 

buổi sáng người ta cung cấp thức ăn hỗn hợp cỏ, cám, men bia, thân cây chuối xuát ra từ kho nguyên liệu

cố vấn kỹ thuật chăn nuôi lên lịch pha chế, công nhân phụ trách chuồng trại thực hiện việc cho bò ăn

bò ăn xong tổ sản phẩm tiến hành công đoạn tắm cho bò và chuẩn bị vắt sữa

đàn bò đứng im để người ta bóp vú lấy sữa, sữa đựng trong chiếc xô năm lít màu trắng sạch sẽ

lấy sữa xong những con bò trống rỗng quay đầu lại máng uống nước nhằm tái tạo năng lượng

công đoạn cuối cùng là thả rông bò ra ngoài thảo nguyên bát ngát, xanh cỏ lẫn màu xanh da trời hòa quyện

hương cỏ lẫn sương mù lãng đãng phả vào không gian tĩnh mịch một mùi thơm dịu dàng

đàn bò thản nhiên hít thở không khí trong lành của một vùng núi, đung đưa cái đuôi có chòm lông mướt rượt

sự thật phỏng theo trí tưởng tượng của một nhà thơ chưa hoặc không bao giờ nổi tiếng

bởi đàn bò đã vào lò mổ, biến thành thịt hộp, xúc xích giúp con người tăng thêm lượng đạm vốn quá ít sau ngày giải phóng

 

 

Sài gòn, 12.2017

Bình Địa Mộc

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
24 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 87537)
N gay sau khi tỉnh dậy, Aisawa đã đi tìm bố mẹ và những người thân của mình. Mỗi ngày cậu bé đều để lại lời nhắn trên giấy: “Con sẽ đến vào 11h ngày mai, xin hãy đợi con. Con sẽ đến vào ngày mai”. Những dòng chữ nhắn nhủ của cậu bé này đã khiến cho bất kỳ ai dù là cứng rắn nhất cũng phải rơi lệ.
23 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 84130)
B ắt chước nhà văn Song Thao, tôi dùng vỏn vẹn chỉ một chữ, làm tựa đề cho cuộc trao đồi này. Nhà văn Song Thao cư ngụ cùng thành phố với tôi, mặc dầu chẳng “cách hai đoạn đường dài”, mặc dù không “cách nhau một dậu mồng tơi”… nhưng gạt bỏ vấn đề địa hình nhiêu khê nọ, chúng tôi luôn gần kề trong gang tấc, bởi giản dị, chúng tôi cùng táy máy “vọc chữ” dưới ngôi nhà chung: Văn chương. Lần chuyện trò này, hình thành do hai điều: Thứ nhất, những người bạn phương xa của tôi vẫn thường dọ hỏi: Song Thao là ai? Thứ hai, cách đây mấy hôm, nhà văn chung “phường khóm” với tôi đã vừa in xong cuốn Phiếm số 9. Để câu chuyện đi gần với tinh thần “vui thôi mà” của cố thi sĩ Bùi Giáng, tôi tránh hỏi tới những vấn đề nặng nề, nghiêm trọng của tình hình đất nước. Hy vọng những người từng tủm tỉm cười khi đọc Phiếm, sẽ hay biết đôi điều về tác giả, vốn kín tiếng nhưng rất sung (hiểu ở nghĩa viết mạnh). Hồ Đình Nghiêm
22 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 117022)
H ình như tôi bắt đầu yêu anh. Rất mơ hồ, nhẹ nhàng. Thật lạ lùng khi tôi không muốn ngăn chặn sự phát triển của tình cảm âm thầm đó, mà như còn muốn vun đắp cho nồng nàn thêm. Tưởng vô tâm mà lại như cố tình. Tưởng đùa vui mà hóa ra lại đau đớn. Mà, đau đớn thật. Và vô duyên nữa. Cuộc đời đang bình thản êm đềm bên Matt tự nhiên bị xáo trộn, bị đảo tung mọi trật tự.
22 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 107414)
H ọ đã lặn ở một chiều sâu nhất mà họ có thể làm được. Họ không nói gì được với nhau. Người cha bao giờ cũng bám sát cạnh con, cái khoảng cách giữa hai người trước sau chỉ dài bằng đúng một chiều dài của người cha. Ông vừa lặn vừa nghĩ, một là cả hai cha con cùng thoát, hai là một mình nó thoát. Nhất định không phải chỉ một mình ta. Nó còn trẻ, nó cần sống hơn mình.
21 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 107954)
d ấu vết bàn chân trên lối đi không màu nhiều nỗi buồn trong anh đã nhập viện không có chỗ nằm sao nỗi buồn không chết ngay trên đường nhập viện mà đòi theo cái chết khốn nạn đời anh
21 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 112007)
B iển tràn vào thành phố dải Phù Tang mặn chát lệ mùa khô ... Họ đã chết nhưng những nhành hoa Anh Đào vẫn thăng hoa nỗi khốn khó trước ngọn Phú Sĩ
20 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 99701)
T ôi trở về ngôi nhà của gia đình sau hơn hai mươi năm xa cách. Ngôi nhà chừng như không thay đổi mấy ở mặt tiền. Vẫn ba gian tường quét vôi trắng, điểm một vài khung cửa khép hờ, một chái bếp ở hiên sau và mảnh sân con vuông vức nơi lối ra vào. Dấu tích của thời gian chỉ ẩn hiện lờ mờ từng đốm ố trên vách tường cũ, đã ngả màu cháo lòng và loang lổ đây đó như những vệt mụt nhọt thâm sâu...
19 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 89956)
. . Với tôi, thơ không rao truyền một ngôn ngữ nào to tát: thơ chỉ là tâm sự, là “một chút riêng tư”trao gởi người thân, bạn bè, những kẻ đồng hành biết, và sẽ quen.” . . .
17 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 72094)
C húng tôi tiếp đón những người khách đầu tiên của chương trình 500 lịch sử phỏng vấn, với niềm hân hoan xen lẫn xúc động. Tưởng rằng sẽ rất bỡ ngỡ và khó khăn khi phỏng vấn một người lạ về những gì rất riêng tư, thế nhưng mọi việc đã trôi qua thật êm đềm, nỗi thương đau cũng như niềm hạnh phúc của từng người đã được chia sớt trong ân cần và thương cảm.
15 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 71633)
.. . M ắt thuyền của Nguyễn Xuân Tường Vy là một minh chứng về kiếm tìm và kiến tạo bản sắc của một cây bút. Mười hai tác phẩm của chị đã cho tôi những trải nghiệm thú vị. Khi dấn bước vào con đường văn chương chữ nghĩa, có lẽ ai cũng mong cho mình sẽ có được bước khởi đầu thuận lợi. Song con đường đến thành công thường luôn chứa đựng nhiều thử thách. Một khi được tôi luyện qua thử thách, mỗi cây bút sẽ trưởng thành hơn, vững vàng hơn: “ Có thể vượt qua thế giới lớn lao của loài người, không phải bằng cách tự xóa bỏ mình đi mà bằng cách mở rộng bản sắc của chính mình ” (R. Tagor)