- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ TRIỆU MINH

11 Tháng Mười Hai 20161:36 CH(Xem: 29609)
TRIEU MINH 2
ành Triệu Minh 2016


LTS: Triệu Minh là bút hiệu, lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí độc giả và văn hữu những thi phẩm rất thú vị của người viết nữ nầy.
TCHL


BỜ ĐÔNG BỜ TÂY

 

Ngày bắt đầu khi mặt trời thức dậy

Em bắt đầu nhớ thì anh đã sắp quên

Ở bờ đông gởi về anh xa cách

Con chim chuyền cành hót tiếng gọi trời xanh

 

 

Bên bờ tây chắc là anh vui lắm

Chổ đông người đâu cần nhớ đến em

Thương cho lắm có lúc cũng cũ mèm

Tình nhiêu đủ cho hai bờ gần lại

 

Em ra đi mới biết mình thừa thải

Chốn không anh em trống hoác tâm hồn

Mỗi bình minh rượt đuổi hoàng hôn

Lòng em lạnh theo nhịp ngày rất vội

 

Em không nói là anh có lỗi

Ai thương nhiều thì trả giá vậy thôi

Canh bạc yêu đương thắng thua, ai thắng

Có đắm say mới thấm tình sầu

 

Nếu vĩnh viễn mà em không thể

Về bên anh xây lại giấc mơ đời

Hãy tin rằng tình có thật anh ơi

Dẫu biết yêu là cả nụ cười và nước mắt

 

Ngày bắt đầu khi mặt trời thức dậy

Chỉ riêng em với nỗi buồn có thật

Và  nửa mảnh đời chật vật niềm tin

Em sẽ học cách tự tha thứ cho mình

 

TRIỆU MINH

DEC 10-1016

 

 

 

SAO EM CHƯA CHỊU BỎ CHỒNG THEO TÔI

 

Sáng nay anh hỏi nụ hồng

Sao em chưa chịu bỏ chồng theo tôi ?

 

Tóc em mái chẻ đường ngôi

Tim tôi nín thở đôi môi nàng cười

 

Mắt em buồn nát khung trời

Gieo lòng tôi những rối bời muôn muôn

 

Bước đi em chung một đường

Có tôi che chở ngọn nguồn cô đơn

 

Bên tôi em sẽ vui hơn

Bù đắp xưa cũ tủi hờn em mang

 

Tình tôi bày dọn sẵn sàng

Van em mở lối rẻ ngang cuộc đời .

 

TRIỆU MINH

June 2 , 2016

 

 

 

NGÀY SAU SẼ RA SAO ?

 

Tôi đi vào đám đông

Tìm manh mối để đặt tên cho nỗi cô đơn của mình

Nó khởi sinh và nên vóc tượng hình

Theo năm tháng tôi dò dẫm trong cuộc đời với đôi mắt bão

 

Tôi nuôi lớn nó bằng những khát khao nóng vội

Chưa kịp hiểu mình nên làm tội người ta

Một đứa con nít mang lòng hiếu thắng muốn được chạy xa 

Dửng dưng để những câu hỏi mập mờ cho thời gian giải thích

 

Một cách thực thà , xin cho được làm lại những gì đã qua

Nhìn thấu mình qua lăng kính hội tụ xót xa và những điều giấu kín

Mà đâu phải quay ngược kim giờ là bình minh ở lại

Đâu phải hoàn trả yêu thương thì cay đắng không còn

 

Một lời hối lỗi tứơc lẫn nhau 14 năm tuổi trẻ vàng son

Tôi thiệt biết trêu đùa với số phận

Tôi bắt gặp cô đơn trên con đường chạy trốn những niềm tin

Những niềm tin sắt đá rằng mình đã sai ngay từ khi bắt đầu

 

Âm thầm khoanh tay cho cô đơn dày xéo mỗi đêm thâu

Từng sợi tóc trên đầu nằm im nghe thân phận đổi màu

Hỏi rằng ngày sau sẽ ra sao ?

 

TRIỆU MINH
(2016)

 

Ý kiến bạn đọc
12 Tháng Mười Hai 201712:56 SA
Khách
Sáng nay anh hỏi nụ hồng,
Sao em chưa chịu bỏ chồng theo tôi
Mộc mạc, chơn chất, nói thẳng .....tuyệt
16 Tháng Mười Hai 20161:19 CH
Khách
Hí hí!
Hay hay hay...
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
21 Tháng Năm 20151:56 SA(Xem: 34904)
"Nếu dưới góc độ tình nghĩa , sự phủ nhận những gì đã nuôi dưỡng mình thời trẻ là điều đáng trách thì nhìn từ góc độ khác - góc độ nhận thức chẳng hạn - sự từ bỏ những gì có thời mình đã ngoan ngoãn tiếp nhận đôi khi lại là điều đáng mong đợi. Lấy ví dụ như những người từng học ở Trường Plekhanov chuyên dậy quản lý kinh tế theo phương pháp kế hoạch hóa - tập trung bao cấp thì đạt điểm càng cao sau này càng dễ gây tác hại (!) khi làm việc trên thực tế. Họ chỉ có thể ăn nên làm ra khi “phản tỉnh”, ngộ ra một điều đơn giản : kinh tế thị trường là thành quả lớn lao của trí tuệ loài người."(Phan Hồng Giang)
21 Tháng Năm 201512:52 SA(Xem: 31133)
Em thật thà,hay cố tình không biết Thơ anh làm,đâu phải chỉ cho em Thơ không tội,tình yêu không có lổi Chỉ có lòng tin,em vội đặt nhầm
17 Tháng Năm 20155:10 SA(Xem: 31360)
…Tôi bước lên những bậc thềm mịn rêu, bước chậm, sợ mình sẽ bị trượt ra sau, cái ngã ngửa chẳng khác nào cái rớt xuống trần gian đầy ngỡ ngàng của hai chàng Lưu Nguyễn. Tôi chưa muốn thế, tôi đang muốn sống cõi phi thực kia với từng rung động e dè chậm chậm, để nghe chạm vào cánh cổng đã hoen rỉ tháng năm, và dù nhẹ nhàng đến thế nào cũng sẽ ghê răng bởi tiếng rít của một cánh cửa lâu ngày không mở.
14 Tháng Năm 201511:28 CH(Xem: 31228)
Trăng đang vỡ trên ngọn đồi ký ức Bóng tim tôi vướng nhánh giao mùa Tiếng hát ai vỡ tràn đêm đắng Tôi vỡ vô vàn trong ánh trăng xanh
14 Tháng Năm 201510:01 CH(Xem: 30384)
Lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, Nguyễn Việt Thanh với lối viết nhẹ nhàng và sâu lắng sẽ đưa chúng ta trở về nông thôn Việt Nam bằng những “Ao làng”, “Nắm lá ngày Đoan ngọ”, và lối đánh bắt cá độc đáo của rất ít người và bây giờ cũng không còn ai sử dụng nữa đó là “Bơi dể”. Chúng tôi trân trọng gởi đến quí văn hữu và độc giả những tản văn của Nguyễn Việt Thanh.
14 Tháng Năm 20159:40 CH(Xem: 34290)
Chúng tôi lên Thăng Long Tết Ất Mùi, mặt hồ Dâm Đàm mỏng như ý nghĩ khoa cử trong đầu Kiệt. Kinh sư đầu triều Lý mang sắc đẹp bán khai dữ dội của những cánh rừng bàng chưa phát quang. Kiệt hay đứng ở bờ nước, mắt dõi theo những cuống sen già trôi quả quyết về hướng Cấm Đình. - Nay mai đỗ đầu tiến sĩ thì ngồi nhà mát ăn bát vàng.
14 Tháng Năm 20159:34 CH(Xem: 30463)
Trong số mười người chúng tôi bị bắt bởi chiến dịch khủng bố mùa thu tháng 9 năm 2008 thì Ông Nguyễn Kim Nhàn là người duy nhất hiện vẫn đang còn bị tù đày. Tôi thường gọi những người dân oan như ông, như chị Trần Ngọc Anh, chị Phạm Thị Lộc, vợ chồng chị Cấn Thị Thêu... là “dân oan hóa dân chủ” vì họ đã không chỉ dừng lại ở việc đòi quyền lợi chính đáng cho bản thân và gia đình mình, mà đã tham gia vào các công việc, các phong trào đấu tranh vì Nhân quyền, Tự do và Dân chủ.
14 Tháng Năm 20155:55 CH(Xem: 33319)
Là những người viết văn đã nhiều năm tham gia Hội Nhà Văn Việt Nam (HNVVN), đã góp sức xây dựng Hội qua thời chiến cũng như thời bình, đã đau xót trước sự xuống cấp ngày càng nghiêm trọng của Hội trong những năm gần đây và tích cực góp ý với Hội để khắc phục tình trạng ấy; đến hôm nay, nhận thấy tình trạng suy thoái của Hội đã trở nên không thể cứu vãn nếu không có sự thay đổi nhiều điều căn bản trong điều lệ và tổ chức của Hội để Hội thực sự là một tổ chức nghề nghiệp tập hợp những người viết muốn xây dựng một nền văn học Việt Nam đích thực, tự do, nhân bản;
14 Tháng Năm 20155:36 CH(Xem: 33715)
Ngày 05.05.2015 nhà văn Võ Thị Hảo đã tuyên bố từ bỏ hội Nhà văn Việt Nam, cùng ngày tổ chức này gạch tên 9 nhà văn khác đang sinh sống tại TP Hồ Chí Minh trong phiên họp bầu đại biểu đi dự đại hội toàn quốc. Dân Luận (DL) đã trao đổi với nhà văn Võ Thị Hảo (VTH) về vấn đề mà chị coi là một vụ Nhân Văn Giai Phẩm mới...
14 Tháng Năm 20153:44 CH(Xem: 36497)
Trong phiên bỏ phiếu bầu đại biểu đi dự Đại hội toàn quốc diễn ra ở TP. HCM ngày 5/5, lãnh đạo Hội Nhà văn Việt Nam (HNVVN) đề nghị những người tham dự gạch tên chín người sinh sống ở TP. HCM và tham gia Văn đoàn độc lập. Những tưởng hành động này là "đòn giáng mạnh" vào các hội viên của Văn đoàn độc lập, tuy nhiên nó đã gây một hiệu ứng ngược khi hàng loạt những nhà văn, nhà thơ nổi tiếng khác Tuyên bố từ bỏ Hội nhà văn VN (DL)