- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

VỀ SỰ RA ĐI CỦA MỘT NHÀ THƠ

04 Tháng Tư 20162:15 SA(Xem: 26544)

Hoài Khanh-bw
Nhà thơ Hoài Khanh (1934-2016)



Sáng 24-3 tình cờ đọc Tuổi trẻ online bỗng sững sờ  trước tin  nhà thơ Hoài 

Khanh đã mất ngày 23-3-2016. Tôi gọi điện cho Võ nguyên Lâm{con trai anh}

được biết anh đã mất, mất hồi 2g 30

Cách đây mấy năm, khoảng 2013 Hoài Khanh có làm một chuyến về đồng bằng

sông Cửu Long thăm Linh Phương , Tâm Nhiên ở Rạch giá lúc về có ghé thăm tôi

Anh cho biết ra tới Phú quốc găp mưa to gió lớn.Sau lần ghé thăm tôi ,anh có gửi

tặng một số sách như Krishnamurti, Heidegger, tập thơ “Trẻ nhỏ ,đóa hồng và dế”

tập thơ”Lục bát Hoài Khanh “tập thơ “Hương sắc mong manh”  do Thư ấn quán

xuất bản{2006}riêng tập thơ “Thân phận”anh cho biết sẽ gửi sau khi nhà xuất bản

Cảo thơm in xong..Vốn bị cao huyết áp,và hình như bị viêm phổi, tôi nghĩ rằng

anh sẽ về quê vui hưởng cảnh già, sẽ không còn đủ can đảm để  nghĩ thêmchuyến

đi nào nữa.Thế nhưng sau đó lại nghe tin anh ra thăm anh em văn nghệ Đà nẵng

tiếp theo là tin dữ: anh bị tai biến mạch máu não phải vào điều trị tại bệnh viện

Hoàn Mỹ Đà nẵng .Sau đó anh được  đưa về nhà ở 26/5 khu phố 6 p Thống nhất

Biên hòa cho đến khi qua đời Trong thời gian điều trị tại nhà  anh nằm mà vẫn

sáng tác ,Sự ra đi của anh khôn làm tôi ngạc nhiên nhưng  vừa thương lại vừa

buồn. Tôi viết những dòng này để tỏ lòng cảm phục một nhà thơ đã sống hết

mình vì đời đã cháy hết mình vì thơ.

Cầu mong anh tìm được nguồn cảm hứng mới trong cõi vĩnh hằng 

 

HẠC THÀNH HOA

27-3-2016

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 33288)
V ừa qua trên các phương tiện thông tin đại chúng xôn xao các vấn đề liên quan đến giải thưởng Nhà nước, Hồ Chí Minh… Trò chuyện về ảnh hưởng tích cực của các giải thưởng, Nhà văn Vũ Đảm – Phó tổng Biên tập Tạp chí Nhà văn có đưa ra một vài ý tưởng rất đáng quan tâm. Ý tưởng này cách đây sáu năm đã được Nhà văn Vũ Đảm nêu lên trong một bản luận văn tốt nghiệp Thạc sĩ văn hóa của mình. Sau đây là cuộc phỏng vấn với nhà văn Vũ Đảm do Thủy Hướng Dương thực hiện.
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 34506)
L ần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu. Vũ Khuê là bút danh. Sinh sống và làm việc tại Khánh Hòa. Như một món quà gặp mặt người viết xin gởi đến quí độc giả và văn hữu của tạp chí Hợp Lưu một "ức ký" về những ngày cuối của chiến tranh Việt Nam. Chúng tôi hân hạnh giới thiệu bài viết "Anh Đã Biết Gì về Cuộc Chiến?" của Vũ Khuê. (TCHL)
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 33381)
b ên triền đời trượt chân chạm thời gian không giọt âm thanh nào vang trong tịch lặng chỉ có lửa cháy bùng huyễn hoặc ta ngơ ngẩn nhìn thơ bay lượn khắp cùng
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 31521)
N hư Cần Thơ có ngày thơ rụng Xuống dấu chân bầy con gái Cà Mau Còi phà hụ trong tim Nhức nhối vết thương dậy thì máu rướm
13 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 30501)
C ó những dòng sông trôi đi mãi Em của ta hề! như mây bay Và những bài thơ không chép lại Chỉ còn hương tóc ngát trên vai.
10 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 34146)
K hông xin cơm Không xin nước Không xin áo Không xin tiền
10 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 36335)
L TS: Lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Nguyễn Như Thảo sinh sống và làm việc tại thành phố Đà Nẵng, chúng tôi hân hạnh giới thiệu những sáng tác của Nguyễn Như Thảo đến với quí độc giả và văn hữu như những ly “J.W. Black ươm vàng như nắng” trên con đường thơ đầy màu sắc của sự sống… (Tạp Chí Hợp Lưu)
09 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 35091)
Đ iều anh muốn nói sáng nay Trong chiếc eo thon còn đầy đặn bí mật kia Là cái tổ con tò vò Hay ổ kén tằm Thiên thần xinh xắn nào mượn ngủ hôm qua
09 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 35646)
L TS: Nguyễn Đăng Khoa, một người làm thơ trẻ, sinh năm 1987. Hiện sinh sống và làm việc tại Sài Gòn. Thơ của Khoa êm đềm, hiền lành, trong veo như nắng và nhẹ nhàng như gió sớm. Xin hân hạnh giới thiệu dòng thơ của Nguyễn Đăng Khoa đến quí độc giả và văn hữu khắp nơi. (Tạp Chí Hợp Lưu)
09 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 33071)
Ô ng quay ánh mắt nhìn về phía cô, ông nhớ mình đã nhìn cô như thế nào đêm hôm đó nhưng không muốn lặp lại. Thời điểm đó đâu chừng 5 g sáng. Ông thức dậy đã khoảng 30 phút ngồi nhìn cô và chìm đắm trong ý nghĩ lạ lùng bởi chẳng biết giải thích vì sao lại có sự kết hợp điên cuồng giữa cô và ông… Ông nghĩ về cô con gái duy nhất của mình giờ đã ra đi với mẹ nó...