- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ SỸ LIÊM

23 Tháng Ba 20163:10 CH(Xem: 27397)

 

 

sy liem 2016
Nhà thơ Sỹ Liêm - SG 2016

 



LTS: Sỹ Liêm là văn hữu của Hợp Lưu từ những năm đầu tiên của tạp chí vào thập niên 90.

Sỹ Liêm hiện sống tại Sài Gòn sau thời gian định cư ở Paris, Pháp quốc.

Anh đã có nhiều tác phẩm thơ văn được xuất bản trong nước và hải ngoại.

Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí độc giả và văn hữu những thi phẩm của Sỹ Liêm như những tặng vật của  mùa xuân 2016.

TẠP CHÍ HỢP LƯU

 

 

THÈM…

Tôi muốn nhiều khi bỏ cuộc chơi
Đi tìm tận chốn quạnh hiu đời
Một riêng nơi rất mình cô lẻ
Lẳng lặng con thuyền giữa biển khơi

Tôi thất lạc tôi mất bến bờ
Hành trang duy nhất một nàng thơ 
Gió mây trăng khuất ngàn năm tủi
Vần lệ sầu gieo điệu lững lờ

Tôi thèm trở lại phút đầu tiên
Cái thưở chưa nghe tiếng đã ghiền
Chưa nhìn đã thấy trong sâu thẳm
Đôi mắt mòn trông ánh khải huyền

Tôi thèm tha thiết cánh môi hôn
Đủ chữa dùm tôi dịu nỗi buồn
Chỉ cần khe khẻ theo làn gió
Cũng đã hồn run đến dại cuồng

Tôi thèm ghê gớm một bàn tay
Níu lại dùm tôi những tháng ngày
Yêu thương trong tứ tình vô lượng
Hỉ xả từ bi chốn Phật đài

Tôi thèm dữ dội một con tim
Vá lại vết thương những nổi niềm
Nhiều đêm gục đầu ôm hai gối
Gào nén vào trong huyết lệ kiềm

Tôi thèm khao khát một tình yêu
Hơn nửa đời hư chỉ một điều
Ngón tay trỏ thẳng lên thề thốt
Không bỏ rơi nhau tuổi xế chiều

Tôi thèm quá đỗi một mùi hương
Ngực áp tìm hơi hướm lạ thường
Lẫn trong chăn gối mùi ân ái
Trên mỗi đêm trường mỗi khắc thương

Tôi thèm ve vuốt đến vô biên
Từng thớ thịt da đến mọi miền
Lời yêu thỏ thẻ cong từng lóng
Hừng hực trên mười ngón lửa thiêng

Tôi thèm chừng ấy những chiêm bao
Những chuyện thần tiên, những nhiệm màu
Bởi tôi vĩnh viễn là con trẻ
Nên cứ thèm sao chuyện ngọt ngào

Cả đời truy đuổi tận giấc mơ
Chỉ thấy chung quanh lạnh hững hờ :
Nhiều khi nghĩ lại mình như giấy
Có viết gì lên cũng bụi mờ.

SỸ LIÊM

 

 

ĐÃ NGHE GAI NHỌN TRÊN TỪNG CUỐNG VUI

 

Tự thân lượm cái vỡ òa
Cô đơn cúi xuống lệ nhòe nhoẹt tay
Cây đời cong buốt lệch vai
Lá non nằm dưới đế giày mục đau

 

Chưa đầy nửa cõi chiêm bao
Đã nghe thú dữ xôn xao gọi rừng
Tỉnh dậy sau góc ngủ từng
Thấy trong mộng thực lưng chừng giấc nghiêng

 

Thác ngàn tặng suối oan khiên
Hạt gieo những nỗi niềm riêng phấn sầu
Đường người lạnh lẽo kinh cầu
Hư danh niệm chú nát nhàu tâm can

 

Núp sau cánh cổng thiên đàng
Dậy mùi địa phủ kinh hoàng hôi tanh
Giọng cười ác quỷ nhe nanh
Thiên thần ỉm tiếng trời xanh lặng nhìn

 

Cúi tìm dấu vết nhân sinh
Nhìn quanh lưng đất yêu tinh dậy mùa
Hoa đời nở đóa ganh đua
Yêu thương yểm mặt lá bùa dửng dưng

 

Chồi non chưa kịp hé mừng
Đã nghe gai nhọn trên từng cuống vui
Thơ ta nhức nhối ngậm ngùi
Trăm năm vần điệu ngủ vùi chênh chao.

SỸ LIÊM

 

THƠ TA LỤC BÁT LỤC NỒI

 

Thơ ta lục bát lục nồi

Lục xoong, lục chảo, lục đòi trăm năm

Vần bằng ta nấu hôi tanh

Vần T trắc ẩn uốn quanh cổng chùa

 

Sự đời tám món cay chua

Tình, tiền, tù, tội, thắng, thua, tử, tù

Thế gian trừng mắt giả mù

Lần tay chuỗi hạt miệng trù Nam Mô

 

Ta về cắt mãnh khăn sô

Đem dâng cửa Phật lau khô Chúa Trời

Thơ ta lục bát, lục đời

Lục tung thế sự rã rời Ba Căn

 

Bằng bằng, trắc trắc, bằng bằng

Bằng bằng, sắc sắc, bằng bằng, sắc không !

 

SỸ LIÊM

 

 

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Bảy 201511:10 CH(Xem: 27060)
Ruben là một danh họa bậc nhất ở Mexico, ông lại yêu say đắm Isabel, cô người mẫu của mình. Ấy vậy mà ngược lại, cô nàng lại tỏ ra tình tứ với tình địch của ông, gã này chẳng tiếng tăm gì cả. Isabel vẫn hay gọi ông Ruben là “Churro” bé nhỏ của nàng. “Churro” vốn là tên một loại bánh ngọt, mà cũng là tên thường gọi của người Mễ cho những chú chó con nuôi trong nhà. Ruben lại cho đó là một cái tên gọi tuyệt vời. Bởi thế cho nên hễ có ai đến thăm nơi ông vẽ, ông lại hí hửng khoe: “Ấy, nàng lại sắp gọi tôi “Churro” đấy”. Mỗi khi ông cười, chiếc áo lót như muốn bật tung ra, bởi lẽ ông càng ngày càng béo ra.
07 Tháng Bảy 20153:38 SA(Xem: 31790)
LTS: Đông Duy là bút hiệu của Hoàng Kiếm Nam. Ông là nhà thơ, nhà văn, bên những sáng tác văn chương , ông còn có nhiều tác phẩm về hội họa và ca khúc, đồng thời cũng là nhà báo kỳ cựu trong làng báo Việt Nam ở hải ngoại. Chúng tôi xin hân hạnh gởi đến quí bạn đọc và văn hữu những thi phẩm của thi sĩ Đông Duy Hoàng Kiếm Nam.
07 Tháng Bảy 20152:08 SA(Xem: 28524)
“ Bản quyền cho những công trình trí tuệ đã tự động có hiệu lực ngay từ phút đầu khi được sáng tạo mà không cần phải được xác nhận hay công bố. Tác giả không cần phải đăng ký, hoặc xin biên lai bản quyền (copy right) ở những quốc gia sở tại .
06 Tháng Bảy 20153:00 SA(Xem: 18316)
Ngày 4/7/1407, tại Kim Lăng, kinh đô đầu tiên của Đại Minh từ 1368 tới khoảng năm 1421, Chu Lệ hay Đệ [Zhou Li] miếu hiệu Thành Tổ (Ming Zhengzu, 17/7/1402-22/8/1424) họp triều thần, chấp thuận lời xin của “1120” kỳ lão xứ Giao Châu [An Nam] hơn hai tháng trước là “con cháu nhà Trần đă chết hết không người thừa kế…. Giao Châu là đất cũ của Trung Hoa xin đặt quan cai trị, để sớm được thánh giáo gột rửa thói tật man di.” (1) Hôm sau, 5/7/1407, Chu Lệ ban chiếu thành lập “Giao Chỉ Đô Thống sứ ti” [Jiaozhi dutong tusi], một đơn vị quân chính cấp phủ hay tỉnh [Provincial Commandery]. (2) Và, như thế, sau gần 500 năm tái lập quốc thống dưới tên Đại Việt—hay An Nam, từ 1164/1175—nước Việt trung cổ tạm thời bị xóa tên.
05 Tháng Bảy 20152:32 SA(Xem: 31374)
LTS_ Người Quân Tử là truyện ngắn trích từ Tầu Ngựa Cũ, tác phẩm văn học được trao giải thưởng văn chương 1961. Người Quân Tử và Áo Mới của Linh Bảo đã được Trung tâm Văn Bút Quốc tế / PEN International tuyển chọn là hai trong số 26 truyện ngắn hay nhất thế giới năm đó.
05 Tháng Bảy 20151:57 SA(Xem: 29766)
Linh Bảo là một tên tuổi văn học của Miền Nam từ những năm 1950s. Các tác phẩm của Linh Bảo được lần lượt xuất bản tại Miền Nam từ 1953 tới 1975. Chỉ có Mây Tần là tuyển tập đoản văn duy nhất được xuất bản ở hải ngoại (1981). Sau 1975, không có một tác phẩm nào của Linh Bảo được in ở trong nước.
02 Tháng Bảy 20153:15 SA(Xem: 33189)
Lửa cháy cao, kêu lốp bốp. Lão nhìn ngọn lửa hồi lâu và định sẽ đếm số tiền lần cuối cùng. Đây là ngọn lửa lớn nhất, cũng là thứ ánh sáng rực rỡ nhất từng ấy năm ở căn nhà này. Lưỡi lửa ăn vào gỗ, và cao lớn thêm. Cánh cửa ngập trong lửa, khói bốc nghi ngút. Ngọn lửa nuốt lấy ngôi nhà, cái miệng nó thật rộng, ăn cũng thật nhanh. “….” – Bất chợt lão gào lên. Giọng lão khàn đặc, mấy con chữ như bị tắc và gãy từ trong họng. Và khi lão gào thêm một tiếng nữa, chúng văng ra thành những cục máu. Mồ hôi lão nhễ nhại nhưng không phải vì nóng. Những giọt mồ hôi lạnh như nước đá. “Cướp…Ối giời ơi…Cướp…”
21 Tháng Sáu 20151:37 SA(Xem: 31207)
Mặc Đỗ nhà văn, nhà báo, dịch giả là một trong những tên tuổi của văn học Miền Nam trước 1975. Sau 1975, sang Mỹ tỵ nạn ở cái tuổi 58 còn tràn đầy sức sáng tạo nhưng anh đã chọn một cuộc sống quy ẩn, chữ của Mai Thảo. Mặc Đỗ gần như dứt khoát không xuất hiện hay có tham dự nào trong sinh hoạt cộng đồng văn chương ở hải ngoại -- [biển ngoài, chữ của Mặc Đỗ], thái độ chọn lựa đó khiến tên tuổi anh hầu như rơi vào quên lãng.
07 Tháng Sáu 20152:55 SA(Xem: 31250)
Lẩn thẩn với màu Sắc Bây giờ quá nửa đêm Có thể giữa ngày- và Lại đi trên đường dài
06 Tháng Sáu 201511:54 SA(Xem: 34008)
em và mùa hoa ngọc lan sót lại chỉ vài cánh mỏng so le thành phố bây giờ không còn những mái mây che những góc xưa bộn bừa