- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ SỸ LIÊM

23 Tháng Ba 20163:10 CH(Xem: 36202)

 

 

sy liem 2016
Nhà thơ Sỹ Liêm - SG 2016

 



LTS: Sỹ Liêm là văn hữu của Hợp Lưu từ những năm đầu tiên của tạp chí vào thập niên 90.

Sỹ Liêm hiện sống tại Sài Gòn sau thời gian định cư ở Paris, Pháp quốc.

Anh đã có nhiều tác phẩm thơ văn được xuất bản trong nước và hải ngoại.

Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí độc giả và văn hữu những thi phẩm của Sỹ Liêm như những tặng vật của  mùa xuân 2016.

TẠP CHÍ HỢP LƯU

 

 

THÈM…

Tôi muốn nhiều khi bỏ cuộc chơi
Đi tìm tận chốn quạnh hiu đời
Một riêng nơi rất mình cô lẻ
Lẳng lặng con thuyền giữa biển khơi

Tôi thất lạc tôi mất bến bờ
Hành trang duy nhất một nàng thơ 
Gió mây trăng khuất ngàn năm tủi
Vần lệ sầu gieo điệu lững lờ

Tôi thèm trở lại phút đầu tiên
Cái thưở chưa nghe tiếng đã ghiền
Chưa nhìn đã thấy trong sâu thẳm
Đôi mắt mòn trông ánh khải huyền

Tôi thèm tha thiết cánh môi hôn
Đủ chữa dùm tôi dịu nỗi buồn
Chỉ cần khe khẻ theo làn gió
Cũng đã hồn run đến dại cuồng

Tôi thèm ghê gớm một bàn tay
Níu lại dùm tôi những tháng ngày
Yêu thương trong tứ tình vô lượng
Hỉ xả từ bi chốn Phật đài

Tôi thèm dữ dội một con tim
Vá lại vết thương những nổi niềm
Nhiều đêm gục đầu ôm hai gối
Gào nén vào trong huyết lệ kiềm

Tôi thèm khao khát một tình yêu
Hơn nửa đời hư chỉ một điều
Ngón tay trỏ thẳng lên thề thốt
Không bỏ rơi nhau tuổi xế chiều

Tôi thèm quá đỗi một mùi hương
Ngực áp tìm hơi hướm lạ thường
Lẫn trong chăn gối mùi ân ái
Trên mỗi đêm trường mỗi khắc thương

Tôi thèm ve vuốt đến vô biên
Từng thớ thịt da đến mọi miền
Lời yêu thỏ thẻ cong từng lóng
Hừng hực trên mười ngón lửa thiêng

Tôi thèm chừng ấy những chiêm bao
Những chuyện thần tiên, những nhiệm màu
Bởi tôi vĩnh viễn là con trẻ
Nên cứ thèm sao chuyện ngọt ngào

Cả đời truy đuổi tận giấc mơ
Chỉ thấy chung quanh lạnh hững hờ :
Nhiều khi nghĩ lại mình như giấy
Có viết gì lên cũng bụi mờ.

SỸ LIÊM

 

 

ĐÃ NGHE GAI NHỌN TRÊN TỪNG CUỐNG VUI

 

Tự thân lượm cái vỡ òa
Cô đơn cúi xuống lệ nhòe nhoẹt tay
Cây đời cong buốt lệch vai
Lá non nằm dưới đế giày mục đau

 

Chưa đầy nửa cõi chiêm bao
Đã nghe thú dữ xôn xao gọi rừng
Tỉnh dậy sau góc ngủ từng
Thấy trong mộng thực lưng chừng giấc nghiêng

 

Thác ngàn tặng suối oan khiên
Hạt gieo những nỗi niềm riêng phấn sầu
Đường người lạnh lẽo kinh cầu
Hư danh niệm chú nát nhàu tâm can

 

Núp sau cánh cổng thiên đàng
Dậy mùi địa phủ kinh hoàng hôi tanh
Giọng cười ác quỷ nhe nanh
Thiên thần ỉm tiếng trời xanh lặng nhìn

 

Cúi tìm dấu vết nhân sinh
Nhìn quanh lưng đất yêu tinh dậy mùa
Hoa đời nở đóa ganh đua
Yêu thương yểm mặt lá bùa dửng dưng

 

Chồi non chưa kịp hé mừng
Đã nghe gai nhọn trên từng cuống vui
Thơ ta nhức nhối ngậm ngùi
Trăm năm vần điệu ngủ vùi chênh chao.

SỸ LIÊM

 

THƠ TA LỤC BÁT LỤC NỒI

 

Thơ ta lục bát lục nồi

Lục xoong, lục chảo, lục đòi trăm năm

Vần bằng ta nấu hôi tanh

Vần T trắc ẩn uốn quanh cổng chùa

 

Sự đời tám món cay chua

Tình, tiền, tù, tội, thắng, thua, tử, tù

Thế gian trừng mắt giả mù

Lần tay chuỗi hạt miệng trù Nam Mô

 

Ta về cắt mãnh khăn sô

Đem dâng cửa Phật lau khô Chúa Trời

Thơ ta lục bát, lục đời

Lục tung thế sự rã rời Ba Căn

 

Bằng bằng, trắc trắc, bằng bằng

Bằng bằng, sắc sắc, bằng bằng, sắc không !

 

SỸ LIÊM

 

 

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 96433)
Không ai biết cuộc sống của ai đang xáo trộn. Không ai biết ai đang nghĩ gì. Người chồng không bao giờ biết người vợ vừa gối đầu lên tay mình vừa dâm hoan với sếp của ả trong giấc mơ. Gã sếp đô con, bụng cuộn lên những bó cơ và làm tình thì miễn bàn. Người chồng không bao giờ biết âm hộ của ả nóng bừng như muốn nổ tung ra. Mà biết cũng chẳng thể chết ai vì ả là vợ của anh ta.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 120050)
(Gởi anh Huy & chị Minh) Câu thơ còn trong trí nhớ Như mùa thu mỗi năm lại về Theo tuần hoàn trời đất Như đôi mắt em buồn giấu kín Chịu đựng An phận Cuộc đời mình mùa xuân đi qua Rất xa, rất xa...
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 98066)
Thành phố nằm bên một rẻo biển miền Trung yên bình và tĩnh lặng. Những ngày gầ n đây bổng nhiên được khuấy động bởi mấy chú cá mập, không hiểu vì sao lại lang thang vào bờ, chúng lượn lờ nơi bãi tắm trước khuôn viên trường, là bãi du lịch của thành phố. Thỉnh thoảng chúng lại ruỗi theo sóng nước cợt nhã với con người. Có hôm một chú cá mập con nhá vào mông ai đó, có hôm lại ngoạm vào giò của kẻ nào bơi đến gần. Bạn tôi phán: đất này “linh kiệt”. Tôi cười vui: Đất lành chim đậu, biển lành cá mập làm tổ .
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 98004)
Trong tình bằng hữu nhiều năm với Huy, được sự đồng ý của chị Cao Xuân Huy và hai cháu Chúc Dung & Xuân Dung, bài viết thiên về khía cạnh y khoa này, nói về một Cao Xuân Huy khác, người bệnh Cao Xuân Huy chênh vênh trên con dốc của tử sinh, đã can trường chống chỏi với bệnh tật cho tới những ngày và giờ phút cuối cùng và đã ra đi với tất cả “phẩm giá”. NGÔ THẾ VINH
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 88382)
Cao Xuân Huy có người cha đi kháng chiến, để lại vợ con trong thành. Rồi, 1954, ông ngoại bị đấu tố, người cậu cấp bách đem cháu, 7 tuổi, vào Nam. Mẹ ở lại Hà Nội đợi bố. Về, nhưng người cha kháng chiến, gốc tư sản, địa chủ, không thể "can thiệp" cho người mẹ khỏi diện "tự lực cánh sinh" (như đi "kinh tế mới"). Rồi họ chia nhau con cái: mẹ để lại con gái cho bố, vào Nam với con trai. Xa cách, mỗi người lập một gia đình khác, có các con khác. Huy được cậu và bà ngoại nuôi. Như một định mệnh, chuyện nhà Huy trùng hợp với chuyện đất nước, với truyền thuyết Sơn tinh Thủy tinh, với bao gia đình thời chia đôi Nam-Bắc.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 92887)
Thường, khi viết về một nhà văn, trong vai trò của một người làm phê bình, tôi chỉ quan tâm đến tác phẩm, đến văn bản. Đúng hơn là tôi quan tâm đến văn bản văn học, và cái cách mà tác giả của nó đã, cùng với các độc giả của mình, biến nó thành một tác phẩm văn chương. Tôi không quan tâm lắm đến tác giả.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 94044)
Cánh đồng trải rộng mênh mông ngút ngàn, nhìn xa xa chỉ thấy sương mờ tựa mây lãng đãng bay thấp, lòa xòa bôi xóa nhạt nhòa đường viền chân trời. Thời xưa Cao Biền đã nhiều lần cỡi diều bay tới, tay cầm quạt giấy phất bằng lụa bạch, nan cánh quạt đúc bằng vàng khối tinh ròng, toan tính yểm đất.
09 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 84310)
Cuối cùng rồi tôi cũng đọc quyển hồi ký ấy, quyển hồi ký gắn liền với một cái tên suốt 25 năm dài. Làm như người ấy tái sinh với tên cũ dài hơn: Cao Xuân Huy Tháng Ba Gãy Súng.
07 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 107339)
Đọc truyện ngắn “ Trả lại tiền ” in trong tập truyện “ Vài mẩu chuyện ” của nhà văn Cao Xuân Huy (tạp chí Văn Học xuất bản, 2010), tôi không khỏi mỉm cười bởi cái phong cách khôi hài đen của câu chuyện—truyện của Cao Xuân Huy đa phần đều như thế...
12 Tháng Mười Một 201012:00 SA(Xem: 87190)
LTS: Bài phỏng vấn nhà thơ Đặng Hiền được thực hiện bởi nhà thơ Go Hyeong Ryeol Tổng biên tập tạp chí Thi Bình (The poet society of Asia ) trong số mùa Đông 2009. Phần chuyển ngữ do Giáo sư Tiến sĩ Yang Soo Bae thuộc đại học Pusan University of Foreign Studies tại Hàn Quốc biên dịch. Chúng tôi hân hạnh giới thiệu đến quí văn hữu và độc giả Tạp Chí Hợp Lưu.