- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

TÔI ĐI. ĐẾN. NẰM XUỐNG VÀ MÀU CỦA SẸO

02 Tháng Giêng 20162:40 SA(Xem: 27135)


NHU QUYNH 2

NHƯ QUỲNH de PRELLE




Màu của sẹo

 

tôi đã nhìn thấy một màu hạnh phúc

của đời thường sự thật

hạnh phúc thì thật mong manh

như một cánh hoa

một hương thơm

hạnh phúc hiện thực là con trẻ

là tình yêu vĩnh hằng

 

 

tôi nhận ra hạnh phúc là màu đỏ

của máu

màu tím của những vết thâm

hằn sâu của sẹo

sẹo của tình yêu

sẹo của thời gian

sẹo của bất hạnh

thịt da nào cũng như nhau

bầm dập nào cũng đớn đau

 

tôi còn tin hay không về hạnh phúc

khi con tim có lúc yếu mềm

có lúc chai sạn

nhưng tôi phải sống

không phải vì ngày mai

không phải vì tôi

mà vì những đứa trẻ

chúng hồn nhiên

trong sáng

 

tôi học lại về quyền con người

từ những trẻ thơ

để sống cho đúng mức độ của mình

của loài người

và sự thật là hạnh phúc luôn có máu thịt chia ra

không thể nào có hạnh phúc hư không

hạnh phúc trong màu lạnh của nước mắt

của đớn đau

chia cắt

của màu hận tím thâm sì

 

 

Tôi đi. đến. nằm xuống

 

và tôi đến với bầu trời

bằng chiếc cầu vồng

như một mặt trăng mỏng

đầu tháng

trôi đi trôi lại

cho đến ngày rằm

tròn trăng

 

và tôi chia tay mặt đất

để đến với những vì sao

của buổi sáng

lấp lánh trong ánh sáng bát ngàn ngut ngát

tôi không biết định vị nơi nào

ở đâu

trong tốc độ của nó

và tôi yên lặng

 

và tôi đi tìm cái chết của tôi

trong sự sống

trong những tái sinh

nảy mầm

trong mảnh vườn

trên ban công

bốn mùa nắng mưa

baõ táp

 

và tôi bắt đầu nhìn thấy

màu xanh của thẳm sâu

ký ức

của hiện tại

của cả những tương lai gần và xa xôi

như thì của ngôn ngữ

chia đi chia lại

thật là khó khăn cho trí nhớ suy tàn

 

và tôi bắt đầu nhắm mắt

không phải để ngủ

mà để vui cười

trong bóng đêm mịt mùng

của những tinh trùng

 

và tôi nằm xuống

trong hầm mộ

chả còn ai biết đến tên

trên mảnh bia mòn

 

 

 

NHƯ QUỲNH de PRELLE

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
14 Tháng Hai 20241:15 SA(Xem: 2609)
Này anh bạn – anh thấy không / Sự lộng lẫy không nhường chỗ cho điều gì hài hước / Chỉ tiếng nấc thanh xuân mềm yếu / Trên quảng trường nơi vũ hội đàn ông / Vỡ thành cơn địa chấn.
13 Tháng Hai 202411:57 CH(Xem: 3797)
Ngô Thế Vinh là một tên tuổi đã thành danh ngay từ trước năm 1975 tại miền Nam Việt Nam. Ông đoạt Giải Văn Học Nghệ Thuật VNCH năm 1971 với tác phẩm Vòng Đai Xanh. Sau này ông có thêm hai giải thưởng: 1) Giải Văn Học Montréal 2002 Hội Quốc Tế Y Sĩ Việt Nam Tự Do với Cửu Long Cạn Dòng, Biển Đông Dậy Sóng và 2) Giải Văn Việt Đặc Biệt 2017 với Cửu Long Cạn Dòng, Biển Đông Dậy Sóng và Mekong Dòng Sông Nghẽn Mạch. Một trùng hợp thật ngẫu nhiên khi tạp chí văn học nghệ thuật Ngôn Ngữ phát hành vào tháng 2-2024 cũng vào dịp Tết Giáp Thìn 2024 ra số đặc biệt giới thiệu Bác sĩ / Nhà văn / Nhà hoạt động môi sinh Ngô Thế Vinh. Năm Rồng, giới thiệu người kết nghĩa với Cửu Long, tưởng không còn gì thích hợp hơn.
13 Tháng Hai 202411:21 CH(Xem: 2610)
Tôi còn nhớ một cái Tết năm xưa, tôi lái xe đưa gia đình từ Seattle xuống Tacoma một thành phố lân cận để đến lễ đầu năm tại một ngôi chùa và chọn cho đúng hướng xuất hành năm mới. Ngôi chùa này và nhà sư trụ trì còn trẻ, lại là một nhà thơ mà tôi đã nghe một người bạn nhắc đến và đây là lần đầu chúng tôi đến lễ. Tên chùa là Phước Huệ, nhà sư trụ trì có pháp danh là Thích Phước Toàn, hai cái tên thật là chân phương. Danh vị của nhà sư là Tỳ Kheo, khác với nhiều chùa các vị trụ trì đều là Hòa Thượng hay Thượng Tọa, điều đó không có gì khác biệt đối với sự hâm mộ của tôi với nhà sư.
13 Tháng Hai 202411:02 CH(Xem: 3168)
Đã gần đến Tết. Trời vẫn rét căm căm nhưng có lẽ mùa đông năm nay Seattle không có tuyết. Nhiều năm giờ này băng giá đã phủ kín các cành cây khẳng khiu trụi lá. Toàn cảnh như một cánh rừng bằng pha lê lóng lánh, trông đẹp như trong cảnh thần tiên, nhưng bước ra ngoài trên mặt đất giá băng lại rất nguy hiểm. Trượt té gẫy xương là chuyện thường.
13 Tháng Hai 202410:58 CH(Xem: 2573)
Từ California khi trở lại thăm Saigon trong một dịp tết, điều thú vị nhất là tôi được một mình rong ruổi trên những chuyến xe bus, tôi đi khắp Saigon, Chợ Lớn, Phú Lâm. Chẳng cần biết trạm sẽ dừng nơi đâu, tôi đi hết đường hết sá, ngắm nhìn mọi thứ xe lớn xe nhỏ, phố bé xíu hay đường rộng thênh thang. Và để tôi thấy hết mọi người, cùng nhìn luôn mọi thứ… Hôm nay tôi cũng bước đại xuống một trạm dừng, chẳng cần biết tên gọi. Loanh quanh rồi tôi định ngồi ăn trưa ở lề đường nào đó. Nắng và bụi sẽ là gia vị cho những dĩa cơm đường chợ, ly nước mía sẽ làm dịu bớt ồn ào của những tiếng còi xe không bao giờ dứt, khiến thiên hạ chỉ muốn điên đầu. Saigon, những ngày giáp tết, mọi sự vội vàng như đã được nhân lên qua đủ thứ màu trang trí nóng nảy, kiểu xanh vàng và tím đỏ.
13 Tháng Hai 202410:35 CH(Xem: 2557)
Chuyện Huân có nhiều người yêu thì cả thị xã, quần chúng nhân dân các giới đều biết chứ chẳng cứ gì đám con gái trẻ. Bọn này thực ra cũng đang mắt liên mày láo tia lấy một anh chàng nào đó làm chồng cho xứng đáng cái tấm thân ngà ngọc bố mẹ ban cho. “Lấy chồng cho xứng tấm chồng/ bõ công trang điểm má hồng răng đen”, lời các cụ dạy cấm có sai. Xưa không sai đã đành, nay cũng vẫn đúng nguyên. Nên nói một cách sòng phẳng, hình như Huân bị đám con gái ấy nó chủ động đưa vào lưới tình...
08 Tháng Hai 20243:27 CH(Xem: 2851)
Con đường thủy chung bụi đỏ / Cánh đồng gian nan chữ nghĩa / Râm ran dế gáy cội nguồn / Những đứa trẻ chuồn chuồn / Đuổi bắt / Những hạt mầm bùn lầy ẩn nấp / Đất bao dung / Nơi bắt đầu những yêu thương /
08 Tháng Hai 20242:20 CH(Xem: 2796)
một hôm nào bỗng nhớ / mơ hồ tiếng hát xưa / vọng dài trên sông vắng / giọng buồn vang âm mưa
08 Tháng Hai 20242:08 CH(Xem: 2583)
Niềm hư ảo / Cõi thực mơ hồ bảng lảng bâng khuâng / Ngôi sao mai / Đọng ở đôi mắt em lóng lánh giữa đời
08 Tháng Hai 20242:52 SA(Xem: 1916)
Bên hoa / e ấp…bóng hồng / Vai mềm dáng liễu / hương nồng nàn bay Mượt mềm / dải lụa tóc mây...