- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ NGUYỄN NHỰT HÙNG

01 Tháng Chín 201512:51 SA(Xem: 32281)

NGUYEN NHUT HUNG
Nguyễn Nhựt Hùng -Vũng Tàu 2015




LTS: Cuối tháng 8, Hợp Lưu nhận được chùm thơ gởi từ  Nguyễn Nhựt Hùng, một người làm thơ hiện đang sinh sống tại Vũng Tàu. Mặc dầu còn rất trẻ, anh sinh năm 1989. Nhưng thơ anh mênh mang như sóng biển của thành phố anh đang ở. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí văn hữu và độc giả những thi phẩm của Nguyễn Nhựt Hùng

Tạp Chí Hợp Lưu




 

OUTRO MÙA THU

Bản concerto đi ra ngoài ô cửa
mùa Thu khép lại một hàm ý cuối cùng
về cơn mưa nhút nhát
đã mê man trong dị bản mùa màng

Đóa thược dược tỉ mẩn đọc màu đỏ
trên kí họa tháng Mười mẫn tuệ
những ý nghĩa phù phiếm của cơn mơ
mọc lên khắp mái đầu kỷ niệm
nơi đám mây nhễ nhại những thể nghiệm
bài thơ băng hoại, những dấu phẩy biến hình thành cơn bão

Em mở ra từng giọng nói trắng
được lưu cữu trong thỏa hiệp bóng tối
những người đi mua chuộc niềm tin
về giấu mặt nằm vạ trên cánh đồng
giai điệu cuối cùng bị ám sát, le lói sáng một dư vang

Hãy kết thúc mọi dung dưỡng sắc màu
đàn chim chết giữa bầu trời trong suốt
cơn mưa không thể biện minh
cuộc rơi không cú pháp
trong vòm cây phế tích những chiếc lá thèm lên cơn sốt

Cuối cùng còn một sự nao núng
tôi xòe tay cho giấc mơ quá cảnh
hương thơm trên ngực em đơn điệu
không thể nở trọn vẹn một lời hứa.

 

 

CÓ NHỮNG BUỔI CHIỀU EM

em biết chứ, những con chim mặt đầy vết thâm
rủ rê nhau tìm giọng hót trong tiếng chuông của một tu viện vắng
đó là mùa Đông của xứ sở
nơi chúng ta chảy đi như ánh sáng
những đốm cúc vàng vọt
và con mèo kêu đau trong hội chứng mất ý thức tạm thời

cơn bão nào cười nhễ nhại trong mưu toan

những mặt hồ tối đi một bức chân dung mực xám
hàng cây đầy vết thương chớp mắt chậm rãi
cơn tai biến của đám mây mềm như một sợi tóc
em biết chứ, một hàm ý về mùi hương
hành hạ anh nơi nóc nhà của căn nhà cuối phố
anh trở mình trong nỗi nhớ đầy hơn

sau tiếng nói mệt mỏi của một cái bóng đi vắng
cơn buồn ngủ của bài thơ được ân sủng 
nhắc nhở anh im lặng
vị cà phê nhiễu loạn ở yết hầu
buổi chiều là chiếc lưới trùm lên đôi mắt nhắm
những con cá vàng mang mật ngữ ngày
khóc trong cơn bất tỉnh của lời hứa

chúng ta về đậu như một loài chim lạ
tả tơi buồn vì chiều qua rất thực
bầu trời rụng bên ô cửa hình ô van
những hình dung được mổ xẻ kỹ càng
có những buổi chiều em là sợi chỉ
khâu lại anh một ám ảnh đã già.

 

 

CHO NHỮNG NGÀY TRỐNG RỖNG ĐÃ QUAY VỀ

1. em vớt cùng tôi một cái bóng đã già nua, đem về ép dưới những trang sách đã ngả màu xưa cũ. nơi những người mặc áo choàng đen, mang bộ mặt của phù thủy đau ốm với những cơn ho kéo dài, mùa xuân họ thức dậy từng chùm trên từng chồi non chứa đầy độc tố của gió chướng. chúng ta bắt đầu im lặng sau hồi chuông đánh thức cơn mộng mị của bầu trời, những đám mây phù phiếm cứ thay hình đổi dạng liên tục, khiến chúng ta đau khổ và nhầm lẫn giữa những nỗi buồn của chính mình. thật chậm rãi, bắt đầu từ dòng sông thứ chín trên ngón tay, màu vàng của mặt nước và phù du của rong rêu tỏa ra khắp. làm sao để những thanh xuân quay về, tro tàn của ngọn núi đã ám đen khắp thân thể chúng ta, và âm thanh về điều bí mật của thời gian giờ ảm đạm như màu xám phía trước, những con đường đổ đốn, cỏ dại u buồn, cứ thế mọc đầy trong bọng mắt của cánh cửa đã khép lại.

2. chỉ còn lời tiên đoán về cơn mưa mang bầy cá gieo trứng vào lòng đất, những ngọn mầm của trí tưởng lưu cữu suốt nhiều tháng năm mỏi mệt. giữa căn phòng lang thang ấy, những đồ vật mê sảng đã không còn nói với nhau về buổi ẩm mốc bị khước từ. những vết ố còn nằm mơ trong tuyết, sự giá lạnh của bông hoa chảy tràn lên cuống, và những màu sắc hồi hộp nở ra làm đau nhức nhiều những câu chữ bị ẩn dụ khéo léo. cứ thế, những ngày trống rỗng quay về, trên phiêu bạt của mùi hương đã không còn gần gũi, điều thân thuộc nào đó nhắc nhở về đau đớn bị lãng quên, người đánh mất sự tồn đọng ký ức quay mặt xuống định đoạt bóng tối. tôi đã nín thở thật nhiều trong mụ mị về chỗ ngồi bị xâm lấn, gió và cát ở lại trong túi áo, đại dương đã khô dần bong ra từng lớp vỏ đầy gân xanh. tôi đã thấy những người nằm dưới tàn cây, mùa quả chín với dư hương mục nát từ thân rễ, lá cành, vuốt ve nhau và không một lời an ủi. những buổi chiều đùn lên từ nếp gấp rèm vải, tôi về đậu và hót lên thầm thì, cho những lần mất dấu của chúng ta.

 

NGUYỄN NHỰT HÙNG

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
25 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 104649)
Lời giới thiệu: Bài “Giã Từ Trung Quốc” được dịch từ bản Anh ngữ tựa là “Walking Out on China”(do Wen Huang dịch từ tiếng Trung Hoa) của nhà văn đối kháng Trung Hoa, Liao Yiwu, xuất bản trên The New York Times số ra ngày 15 tháng 9, 2011. Ông Liao, tên Hán Việt là Liêu Diệc Vũ, cũng còn được biết tới dưới tên Lao Wei, sinh năm 1958 tại tỉnh Sichuan, đúng vào năm Mao trạch Động phát động chiến dịch Một Bước Nhẩy Vọt đã đưa cả nước vào nạn đói trầm trọng...
22 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 95176)
C ơn mưa bất chợt ập xuống phi trường vào chủ nhật của tuần lễ thứ ba trong tháng sáu. Tôi là người hành khách cuối cùng ra khỏi chuyến bay từ Paris trở về trong đêm hôm ấy. Không biết là mình đã ngủ vùi đến mấy ngày. Nhưng khi tỉnh dậy nhìn kim đồng hồ đã ba giờ sáng.
22 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 113256)
L ần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Thi sĩ Nguyễn Thị Khánh Minh quê ở Nha Trang, sinh ở Hà Nội. Tốt nghiệp Cử Nhân Luật, khóa cuối cùng của Đại học Luật Khoa Sài Gòn, tháng 12-1974. Có nhiều thi phẩm đã xuất bản từ 1991 đến 2009 tại Việt Nam. Hiện sống và làm việc tại Hoa Kỳ. Chúng tôi hân hạnh gởi đến quí độc giả và văn hữu những bài thơ của Nguyễn Thị Khánh Minh. TCHL
17 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 96255)
C ái Tôi nội cảm cộng hưởng với cảnh đời riêng, tâm thế sáng tạo riêng đã hình thành kiểu tư duy kỳ lạ của thơ Loạn. Thơ Loạn ra đời dựa trên sự thăng hoa nghệ thuật của những nỗi đau, sự bung phá những giới hạn, sự phân ly và hòa hợp những đối cực, sự hợp lưu của nghệ thuật, tôn giáo và cuộc đời. Thế giới nghệ thuật trường thơ Loạn là ánh xạ đầy biến ảo của những cái Tôi trữ tình đau thương và khát vọng.
17 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 115533)
X a không chỉ từ thân xác Cái tổ nhỏ nhoi kết bằng ý nghĩ về nhau cũng quá đỗi xa xôi Dải sương mù cuối năm kéo ngôi đền lùi lại Nấp sau bao lí lẽ tỏ mờ
09 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 95521)
K hi ta nói chuyện một con sông, thì chủ yếu là nói đến một khúc sông, như khúc sông Hương chảy qua thành phố Huế. Nói về một tác giả cũng vậy, thường ưu đãi ấn tượng về một tác phẩm nào đó. Với một sự nghiệp văn học đã trải qua nhiều ghềnh nhiều thác như của Thảo Trường, đánh giá toàn bộ là một việc khó.
28 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 93886)
Đ êm qua tôi thấy Mèo con trong giấc mơ. Vẫn nét mặt bầu bầu, vành môi cong lên cười tươi thắm. Trong mơ tôi thấy 2 đứa vẫn trẻ như một ngày năm cũ, nhưng lại có một thoáng ngại ngần, rồi Mèo con lên tiếng như giữa chúng tôi chưa hề có khoảng cách 15 năm. Mười lăm năm, mười lăm năm ấy biết bao tình[...]Chả biết là phòng hội hay phòng ăn, tôi vào lấy thức ăn như khi xưa từng lấy cho nhau.
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 80671)
B ao nhiêu năm qua ở xứ ngưới, anh vẫn còn nhớ lại có những chiều trên đảo, anh đứng một mình trên đồi, nhìn biển rộng mênh mông, nhìn những đám mây bay lang thang trên nền trời xanh, nhìn những đám cỏ may theo gió thổi chạy vờn về cuối đảo, tự nhiên làm cho anh thấy mong nhớ một cái gì xa xôi. Mây và cỏ may thường làm gợi nhớ đến dĩ vãng...
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 95072)
C huyện này chắc ít ai biết. Nhạc sĩ Thu Hồ ngày xưa vốn là ca sĩ. Lần đầu tiên ông xuất hiện hát ở Huế vào năm 1936, ông đã trình bày bài “La Chanson du Gondolier” và được công chúng hoan nghênh nhiệt liệt. Lúc đó tôi chưa ra đời. Nhưng bài hát anh chèo thuyền gondola thì chúng ta hầu như ai cũng biết.
21 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 95119)
S huhun mang ánh mắt của một lời nguyền, thứ ánh mắt in trên một thỏi sắt. Nhìn hắn như một lưỡi kiếm bén mang linh hồn của Musashi Miyamoto. Tôi biết đến Musashi khi nào tôi không thể xác định, tên của võ sĩ vang danh trên khắp lục địa Bắc Á. Musashi trao cho Nhật Bản sức mạnh của kẻ yếm thế: Go rin no sho. Thuật xâm chiếm của vũ trụ như hai giải ngân hà nhập một, như hai lưỡi kiếm của hai mắt phải nhập một.