- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

TIN NHẮN

13 Tháng Năm 20154:18 SA(Xem: 31526)
tinnhan1-BW

 

          Nga có ba bạn trai.

          Không phải Nga lăng nhăng như mọi người hay nghĩ. Nói không ai tin, nhưng đến giờ Nga vẫn là gái trinh. Một ca rất lạ ở cái thành phố mà bọn trẻ thành thạo dắt nhau vào nhà nghỉ từ khi mới nứt mắt.

         Mấy tay bạn trai của Nga nhiều lúc cũng âm mưu, đưa Nga vào những chỗ nhạy cảm, rồi đòi hỏi này nọ, nhưng Nga cương quyết từ chối. Không phải là Nga không thèm muốn. Thì thịt da ai chả là người. Nhiều lúc ở bên các chàng chuyện trò tâm sự. Rồi chân tay đụng chạm, ôm ấp hôn hít, cũng rực hết người lên. Những muốn mặc kệ cái sự đời… Nhưng mà những lúc như thế, Nga hay thấy hiện lên đôi mắt đanh thép của bố, một ông giáo nghiêm khắc, thủ cựu. Ông dạy Nga từ bé là chuyện nam nữ nay không còn như xưa, thụ thụ bất thân. Nhưng cũng không thể có cái lối, sáng ra phòng cưới, tối vào phòng đẻ được. Loại con gái như vậy vẫn phải như các cụ ngày xưa, đóng bè đem trôi sông.

        Nga rất sợ bố. Bình thường thì ông rất cưng chiều cô gái út. Nhưng hễ có vấn đề gì mảy may liên quan đến chuyện tình ái của Nga là ông soi xét kỹ. Nào là tư thế tác phong. Nào là trình độ học vấn. Nào là xuất thân gia đình…vân vân và vân vân. Nhiều tay trai định đến mon men, ngồi uống nước chè một buổi, nói chuyện với ông một thôi là một đi không trở lại. Bố bảo Nga, những cái thằng thanh niên ba lăng nhăng, đừng có mời về nhà làm gì cho tốn thời gian và mất giá trị của mình đi. Khổ, Nga đâu có mời. Mấy tay trai ấy là bạn học phổ thông, bạn đại học, bạn cao học, bạn đồng nghiệp, bạn xã hội…thấy Nga xinh thì cứ lao tới thôi. Cần gì ai mời. Xưa nay đi tán gái thì ai mà lại đợi mời mới tới bao giờ.

        Chuyện tình duyên của Nga đâm ra khá lan man.

Người mà Nga thích thì bố không đồng ý. Người mà bố chọn, thì Nga lại không ưng. Cứ nhùng nhằng mâý năm. Dịp gần đây, xuất hiện nhân vật nữa, có vẻ như là hội tụ được cả yêu cầu của cả nhà. Bố vừa lòng mà Nga cũng thấy xiêu xiêu. Chàng này cao to đẹp trai, học Thạc sĩ quản trị kinh doanh ở Pháp quốc về. Nhà trên Kim Mã. Hiện đang làm ở ngân hàng ngoại thương. Chàng theo đúng phong cách Tây, sau một tháng làm quen, tỏ tình với Nga bằng bó hồng to, một trăm linh một bông đỏ thắm.

       Thỉnh thoảng Nga vẫn đi uống nước, giao lưu chuyện gẫu với một chàng. Nga tự cho mình cái quyền như vậy. Vì chưa “chung kết” anh nào.

        Cũng may cho Nga ba chàng ấy ở ba quận khác nhau, nên cũng chưa có dịp va chạm. Hà Nội bây giờ quá đông, vẩn lên những người là người. Ra ngoài đường, chỉ mươi mét là ai nấy cứ như tàng hình vào dòng sông phố cuồn cuộn, lúc nhúc, gầm gào, rú rít của xe máy, ô tô vậy.

        Chàng mối tình đầu của Nga, nhà bên Long Biên quận. Hiện chàng là giảng viên Trường Dược. Chàng đang nghiên cứu một đề tài, về cái cây thuốc có rất nhiều tiềm năng, có thể trị bách bệnh như chàng nói. Chàng dong dỏng, hào hoa phong nhã, kiểu như Kim Lang (trong Kiều) nên Nga thích từ lâu. Nga là giáo viên văn ở trường phổ thông trong Bách Khoa. Ngặt một nỗi, ông bố Nga biết một chút tử vi tướng số lại bảo là thằng này tướng mạo thế, không làm nên tích sự gì. Đàn ông con trai gì mà ẻo lả xanh mướt. Đã thế lại còn nói giỏi. Nói như đài. Trên thông thiên văn dưới tường địa lý, thao thao bất tuyệt. Lấy nó thì chỉ có làm con ở không công, khổ suốt đời. Bố Nga nói chắc như thánh phán. Ông còn đem âm dương ngũ hành, kim mộc thuỷ hoả thổ, tương sinh tương khắc ra dẫn giải. Làm cho Nga hết sức rối trí, không quyết được.

         Chàng thứ ba thì do gia đình giới thiệu.

         Nhưng thành ngay fan của Nga. Có thể gọi là fan cuồng. Chàng làm ở công ty bên cạnh trường Nga dạy. Đồng hương với ông anh rể. Từ hôm quen cô giáo dạy văn trường TL, lập tức theo mê mải. Nhưng mà tay này không được xinh trai cho lắm, lại vụng ăn nói nên Nga không thích. Nhưng nể ông anh rể, đành tiếp nước vài buổi với thái độ rất ơ hờ. Nhưng mặc kệ, hàng ngày chàng lặng lẽ ngồi sẵn ở quán nước bên kia cổng trường, đợi Nga tan lớp, lẽo đẽo theo Nga về đến nhà ở khu Phương Mai, rồi mới về nhà mình đằng Định Công. Hôm nào tâm trạng không tốt, công việc giảng dạy ở trường có vấn đề. Hoặc lại bị ông bố lên lớp về cái vụ không dứt điểm với chàng giảng viên. Hoặc chàng ngân hàng đi công tác lâu lâu chưa về, không có người đưa lên Hồ Tây ngắm sen. Nga cho phép chàng crazy fan rẽ vào một quán cà phê nào đấy, ngồi uống nước, nói chuyện linh tinh,  xả bớt stress rồi về. Chàng này khá được lòng bố Nga, vì biết đánh cờ tướng hầu ông cụ. Gia đình cơ bản, bố đảng viên mẹ hiền nhất phố. Nhưng Nga thì vẫn chưa cảm nhận được điều gì.

        Nhưng mặc Nga có để ý đến hay không, chàng Định Công vẫn nhẫn nại theo nàng mỗi chiều tan trường. Ngay cả cái dịp mà Nga nhận một trăm linh một bông hồng nhung đỏ thắm của tay Kim Mã. Chàng vẫn hàng chiều yên lặng bám xe sau Nga, cách một khoảng xa hơn. Có lẽ vì chàng không muốn nghe tay thạc sĩ Pháp quốc về ấy, thao thao với người đẹp về vẻ lãng mạn của sông Seine.

        Năm nay tính ra thì Nga đã hai mươi chín tuổi ta.

        Nhưng Nga trắng, xinh. Nom trẻ hơn tuổi thật rất nhiều. Bố mẹ Nga phát sốt, phát rét. Năm nay mà nàng không chọn lấy một đám thì sang năm, ba mươi, có thể chính thức phân loại nàng sang hệ các bà cô già, ế chồng. Nhưng Nga thấy bình thường. Sự đời thì người dưới đất vẫn hay lo hơn người trên cây. Nga chả thấy lo. Vẫn ăn ngủ đều. Đến trường lên lớp giảng bài đều. Lâu lâu lại đi chơi loanh quanh thành phố. Cũng vui mà.

        Hôm đầu năm, bố mẹ Nga ra tối hậu thư: “Muốn lấy ai thì lấy, chọn một trong số những thằng đang theo đuổi, cuối năm nay phải cưới”

        Nhưng Nga vẫn phân vân. Chưa biết chọn ai.

        Chàng bên Long Biên quận, biết nhau lâu rồi. Thật ra là có thể gọi là yêu nhau rồi. Nói chuyện hợp. Lấy nhau có lẽ được. Nhưng bố Nga kiên quyết quá. Thậm chí ông còn bảo, lấy thằng ấy thì thà rằng cứ ở nhà bố nuôi cho gọn chuyện. Khỏi phải chồng con chi cho nặng đũng quần. Quá khó.

       Chàng Kim Mã thì mạnh mẽ, si mê. Cứ có cơ hội là chàng lại thể hiện cái chất nam tính đang rừng rực trong huyết quản của mình. Chàng muốn cưới ngay và luôn. Nhiều lúc ngồi ở quán cà phê ban ngày, mà chàng chỉ chực ăn tươi nuốt sống. Ai đời chàng ta ôm Nga chặt cứng, không cả cựa được. Rồi cứ thế hôn những cái thật mãnh liệt, sâu. Chàng bảo đấy là nụ hôn kiểu Pháp. Nhưng mà nhỡ bọn học sinh nó cũng dắt nhau vào quán ngồi, trông thấy thì ngượng chết.  Hơi khiếp.

       Còn chàng Định Công, lành quá. Thời buổi này, lành không phải là một cái đức được đề cao. Lành dễ đụt. Có lẽ Nga check out chàng này. Mặc dù, theo tiêu chí của bố Nga thì đây là một đám rất ổn. Nhà chỉ có một con. Kinh tế khá. Bố công tác trên bộ, hàm vụ trưởng. Mẹ đã về hưu, không thèm để ý đến sự gì. Suốt ngày đi sinh hoạt hội thơ và thể dục dưỡng sinh trên vườn hoa con cóc. Kể ra giải tán cũng hơi phí. Nhưng cũng đành.

       Bố mẹ Nga quyết chọn chàng ngân hàng. Dịp này mời cả bố mẹ chàng đến chơi. Nga cũng thấy lựa chọn này có vẻ hợp lý hơn cả. Thôi chốt hạ.

         Chàng giảng viên biết tin, hờn lắm.

         Chàng gọi điện cho Nga, đòi một cuộc gặp mặt, nói cho hết nhẽ. Gặp nhau, chàng bảo sẽ không lấy ai, sẽ ngồi chống mắt lên để thấy tình đời phụ bạc. Nhưng chia tay về, Nga lại thấy xao xuyến. Dù gì thì cũng tình cảm bao năm. Có lẽ nên từ từ rồi dứt cho chàng đỡ sốc. Không gặp nữa, thỉnh thoảng vài phút điện thoại, giữ lấy cái nghĩa bạn bè. Cũng chả thiệt hại gì.

       Cuối năm, chàng ngân hàng đi công tác mãi Sài Gòn. Điện thoại, tin nhắn suốt đêm. Đang tin nhắn với chàng, thì chàng giảng viên cũng nhắn đến thở than giận hờn, nhớ nhung trách móc. Chàng nói đang viết những dòng cuối cùng của luận văn Tiến sĩ Dược học, mà tim bỗng cồn lên nỗi đau đớn, không thể viết nốt được. Nga nằm lơ mơ trên giường, kiên cường nhẫn nại đáp trả những đợt xung kích tình cảm của cả hai gã trai qua sóng điện từ. Khuya. Mệt. Nàng muốn đi ngủ, mai có tiết một. Nhắn tin cuối: “Thôi anh yêu viết nốt luận án cho xong đi. Em đi ngủ đây. Kiss you. G9”. Gửi xong, định soạn một cái tin khác gửi cho chàng ngân hàng thì...Thôi rồi.! Trong danh bạ, chàng ngân hàng HƯỞNG và chàng giảng viên HƯỚNG, đều lưu không dấu: A.HUONG. Nhầm. Sóng điện từ Sài Gòn ra rớt cái rụp. Xong.!

        Một tháng sau, Nga lấy chồng.

       Chú rể nhà dưới Định Công. Hôm cưới, không thấy chàng Kim Mã, cũng không thấy chàng Long Biên quận đến. Mấy con bạn thân cùng trường với Nga, tủm tỉm cười với chú rể, rồi quay ra tán chuyện, cười rinh rích với nhau. Chỉ vì cái tin nhắn gửi nhầm, mà anh Hà (tên chồng Nga) đâm ra vớ bẫm...


TRẦN THANH CẢNH
05/2015

Ý kiến bạn đọc
12 Tháng Năm 20183:45 SA
Khách
Quá hay ấy chứ lị,phong cách của đám con gái thời đại mới nó rõ như này
27 Tháng Tư 20171:09 CH
Khách
Hay, nhưng mà không hiểu ý nghĩa của tác giả lắm ạ
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
16 Tháng Mười 20236:02 CH(Xem: 4742)
Sau mấy stt. của hắn trên MXH về chuyện vu cáo tồi tệ của vài vị “chức sắc” ở Hội Kiều học (Hội khoa học nghiên cứu Nguyễn Du & Truyện Kiều), cô con gái hắn - sinh viên năm thứ hai ĐH KHXH&NV vừa về tới nhà đã xộc tới bàn làm việc của hắn, với gương mặt đỏ bừng mà ngày thường vẫn lạnh như bà hoàng Băng giá, nó tức tối chất vấn, như hành hạ ông bố đã thất bại đủ thứ và đang khốn khổ đủ điều
16 Tháng Mười 20235:52 CH(Xem: 4545)
Tôi có duyên với chợ nên đi về cuối đường đời thì dấu ấn sâu đậm nhất trong tôi là cái chợ, nhớ nhất là cái thời còn buôn bán ở chợ nên đến bây giờ cả trong giấc ngủ tôi vẫn thường mơ thấy chợ, nơi ấy là nhà là kỷ niệm ăn sâu nhất không quên được.
16 Tháng Mười 20235:20 CH(Xem: 4985)
Nắng lạc lõng nắng tàn trên hè phố / Chiều bơ vơ chiều té xuống sông / Tôi im lặng tôi ngồi nghe sóng vỗ / Đời vô thường nên có cũng như không
16 Tháng Mười 20235:01 CH(Xem: 5443)
phương đông có quê hương là mặt trời / phương tây có thành phố đầy cổ tích / gửi về nàng chìm đắm / thanh thản những đóa hoa mộc lan / thì thầm điều to nhỏ / trong khu vườn hoang dã / ngơ ngác như mây mưa…
16 Tháng Mười 20234:35 CH(Xem: 5169)
Bay đi từ cánh đồng nào thân cò của mẹ / Chắt chiu hạt gạo đồng tiền / Mười đứa con nhân lên mười lần thương khó / Một trăm ngã nhọc nhằn vạn nẻo đắng cay
16 Tháng Mười 20234:16 CH(Xem: 4562)
Dự án “Funan Techo Canal” nhằm phục hồi một hệ thống đường thủy đã được xây dựng và vận hành từ triều đại Đế chế Funan-Khmer [sic] có từ khoảng 500 năm trước Công Nguyên. Công trình này nhằm cải thiện giao thông đường thủy trong lãnh thổ Cam Bốt. Con kênh này có chiều dài 180 km, kết nối 4 tỉnh: Kandal, Takeo, Kampot, và Kep. Mục đích chính của dự án này như một kết nối lại với lịch sử và nhằm cải thiện giao thông đường thủy cho các cộng đồng cư dân địa phương. Triển khai dự án này phù hợp với cam kết của Cam Bốt theo điều khoản 1 và 2 của Hiệp Định Sông Mekong 1995, với sự bình đẳng về chủ quyền, tôn trọng những quyền hạn và các lợi ích chính đáng.(1) [trích Thông Báo của Cambodia gửi Ủy Ban Thư Ký Sông Mekong]
07 Tháng Mười 202311:06 CH(Xem: 4930)
...Mai Ninh, Trần Vũ, Lê thị Thấm Vân vẫn viết về những vấn đề liên quan đến cuộc chiến đã qua. Trần Diệu Hằng với Vũ điệu của loài công, Mưa đất lạ và Chôm chôm yêu dấu vẫn là những tập truyện ngắn liên quan cuộc sống người tỵ nạn, đến tâm tình từ góc độ một người tỵ nạn. Lê thị Huệ với Bụi Hồng, Kỷ niệm với Mỵ Anh và Rồng rắn vẫn là những soi chiếu vào tâm tình những cảnh đời của nếp sống di dân qua hình ảnh cô sinh viên thuở trước và bây giờ. Nhưng người ta vẫn nhận ra đề tài về tính dục vẫn là nét trổi bật trong các truyện của các nhà văn kể trên (trừ Trần Diệu Hằng). Thứ văn chương với đề tài có xu hướng trổi bật về tính dục đã mở đầu như một thứ cách mạng tình dục trong tiểu thuyết. Trước đây thì cũng có Tuý Hồng, Lệ Hằng, Thụy Vũ... cũng đậm mà chưa đặc, chưa đủ mặn. Ai là người đánh trống, cầm cờ về đề tài này? Có thể là Trần Vũ, Trân Sa hay Kiệt Tấn, Ngô Nguyên Dũng, Hồ Trường An và nhất là Lê thị Thấm Vân. Truyện sẽ không viết, sẽ không đọc, nếu không có trai gái.
23 Tháng Chín 202310:53 CH(Xem: 7143)
Trong những thập niên tới—khi các văn khố hoàn toàn mở rộng—chúng ta mới có thể biết rõ ai là người Việt đầu tiên đã đến Mỹ và tiếp cận với nền chính trị Mỹ. Cách nào đi nữa, Bùi Viện khó thể là nhân vật này… /... Nguyễn Sinh Côn—dưới bí danh Paul Thành, rồi Nguyễn Ái Quốc—có thể là người Việt đầu tiên đến Mỹ, và chắc chắn là người đầu tiên nghiên cứu hệ thống chính trị Mỹ… /... Phần tư thế kỷ sau, Nguyễn Sinh Côn—với bí danh Hồ Chí Minh—thực sự móc nối được với cơ quan tình báo chiến lược (OSS) Mỹ, được tặng bí danh “Lucius,” rồi bước vào Hà Nội giữa cao trào cách mạng 1945.[lvii] Mặc dù Liên bang Mỹ đã chọn thái độ “hands-off” [không can thiệp] khi liên quân Pháp-Bri-tên khởi đầu cuộc tái xâm lăng Việt Nam năm 1945, / ...cũng như thiết lập sự chính thống cho chế độ Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, qua cuộc bầu cử quốc hội 1946 và bản Hiến Pháp 9/11/1946...—đồng thời có thời gian chuẩn bị cho cuộc chiến kháng Pháp suốt 8 năm kế tiếp.
21 Tháng Chín 20232:50 CH(Xem: 6451)
Mùa thu trải ra trải ra / Từng bước chân trên ngọn cỏ khô / Có em chạy băng qua cánh đồng hoang tưởng / Nụ hôn vội một sáng ướt mưa / Có phải em và mùa thu / Chia tay và nỗi buồn có thật / Như mưa / Rơi xuống đời nhau.
15 Tháng Chín 202312:19 SA(Xem: 4635)
Vô cùng thương tiếc khi được tin: Anh Nguyễn Văn Cử, Pháp Danh Gelek Gamba / Cựu học sinh Chu Văn An và Trần Lục / Cựu Sĩ Quan Võ Bị Thủ Đức, Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa / Sinh ngày 16 tháng 4 năm 1944 tại Hải Phòng, Việt Nam / Đã quá vãng ngày 22 tháng 8 năm 2023 / tại San Jose, California / Hưởng thọ 79 tuổi