- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

15 Đoạn Lục Bát

12 Tháng Giêng 20153:10 SA(Xem: 33300)
ND8
Tranh Nghiêu Đề

 


1.         
  

Mai sau khâm liệm nụ cười

người theo cổ mộ chẳng cười trần gian

huơ bàn tay nắm nửa gang

nửa hụp lặn giữa thế gian lầm bầm

 

bài thơ phạm húy bặt âm

sợ mai sau chẳng kịp cầm bàn tay

 

2.           

Mùa theo cánh lá rụng rơi

dăm câu thơ vuốt ngực bồi hồi đau

dòng sông chảy ngược mùa sau

dăm ba cái lá làu nhàu rồi đi

 

ngày trẫm mình giữa man di

thôi rồi thơ rụng hoài nghi qua mình

 

3.           

Rằm nay trở dạ lâm bồn

giữa Ngự Hà chảy hoang hồng một trăng

trời đông trổ giữa hoa ngàn

ngàn lau lách nở vô vàn, trắng phau

 

4.           

Chiều ni phố bỗng tồng ngồng

đường lấc cấc gọi nghênh ngông ngồi nhìn

người người dột bóng lặng thinh

một cơn mưa ngớt rộng rinh phố về

 

5.           

Nghe con nước chảy oằn oèo

bàn chân khô nẻ hai chiều ngược xuôi

oăng oẳng chó khóc lại cười

đường quanh co lại mếu cười quanh co

 

người đâu ngoài ngõ dật dờ

nửa đêm cất tiếng ngật ngờ lao xao

một cành sung oặt xuống ao

níu cơn nước chảy lao xao góc nhà

 

6.           

Trần gian vẽ một vòng tròn

tôi ngồi vẽ một vòng tròn chính tôi

chợt im trăng ngậm hải hồi

một câu thơ khuyết giữa trời tìm nhau

 

bến trời đỏ ửng một đầu

một đầu khuyết rạn níu màu trần gian

 

7.           

Câu thơ hành xác đợi chờ

tiếng chuông rụng giữa nghi ngờ của nhau

ngày hành khất thấy chiêm bao

chợt mừng rỡ chợt hanh hao mắt mình

 

hóa ra con gió rộng thinh

đi về thật nhẹ chẳng hành tội nhau

tại vì một mắt vẫn đau

tại vì con gió làm hanh hao mình

 

8.           

Đem vần lục bát ra phơi

Ai ngờ mưa tới thơ trôi mất rồi
Còn đọng lại chỉ chút thôi
Thơ đôi câu vẫn buộc rời trước sau

 

Mênh mang thơ lội âu sầu
Quành qua sông rộng về sâu rẻo buồn
Ai ngờ lắm hạt mưa tuôn
Nửa con mắt đỏ buông tuồng nhìn thơ

 

Cúi đi ! nhặt chữ i tờ
Cúi đi !nhặt lại kẻo hờ hững trôi

 

9.           

Sớm tinh mơ giữa con đường

một cơn gió trải phố phường vắng heo

ngày phơi xác nắng bèo nhèo

từng con chữ cứ ọp èo vướng nhau

 

mùa này đợi mãi mùa sau

nằm chờ con nước ngả màu vàng thu

ai ngờ nước vẫn đục mù

câu thơ trở chứng thũng phù thật đau

 

10.   

Ước chi được chú Cuội buồn

nằm mà đủng đỉnh ngó nguồn trăng chơi
tha hồ nói dối người ơi
trăng rơi trăng rớt ới ời biết đâu

 

thì ta đổ lỗi cho nhau
đến khi trăng rớt bạc phau đến già
cõng nhau té giữa thiên hà
níu tay hỏi với: gốc đa đâu rồi

 

chị Hằng thỏ thẻ nỉ nôi
đa bị bức tử từ xa xôi rồi
Cuội cười: nói dối mà chơi
cây đa còn nửa hình hời ở trên

 

nhìn theo Cuội hắn đọc tên
tôi là thằng Cuội triền miên nỗi buồn
nhéo tay một cái hết hồn
mình không là Cuội vẫn buồn chiêm bao

 

gió kêu khản tiếng ai gào
về trong nước đục giọt nào vừa lưu

mai về vỗ cát trầm tư
cởi thanh y giữa nắng mưa tẩy trần

 

11.

Ta chào nhau một tiếng cười

để mai sau đặng mỉm cười bình minh
ta mời thêm nụ cười mình
để mai sau tặng phù sinh cuộc người

 

nghiêng vai sải níu bến trời
phù sinh ở giữa nụ cười hai bên
đông nghe lá đổ cuối thềm
màu diệp lục trắng lê thê tang mùa

điều gì nghi kỵ vừa qua
ngày đi hối hả quên chưa kịp chào

12.

Quàng tay nhặt vội giấc mơ

chiêm bao nằm ngó dật dờ hôm qua
cõng trên vai một thiên hà
dăm trăm năm lẻ mưa sa mộ dòng

 

mối nằm ùn đụn đất dông
dấm dai dấm dẳng ngày đông mục mằn
tò vò tìm chốn xa xăm
phía tây một tổ nằm chênh vênh chờ

bên ni bên nớ chơ hơ
mưa sa dòng đục ngó ngơ mục rồi

13.

Bỗng dưng phố muốn hồn nhiên

trời hương sắc bỗng mây thiền buồn tênh
thì ra nỗi nhớ tênh hênh
hôm ai bỏ mặc từ mênh mông về

 

cỏ yên lặng ngó bốn bề
lả lay gió chẳng thơm kề tóc mai
em đi gió lặng dấu hài
lơ ngơ trễ nãi quên gài bụi trâm

ờ thì có kẻ vờ hâm
nhớ nhung nhung nhớ âm thầm ngó theo
cầm tay chút gió mà reo
ơ em một thuở ta teo tong chờ

hóa ra gió cũng lơ ngơ
hỏi ta còn nhớ bao giờ phố xưa

14.

Chiều trời đánh vỡ chiếc gương

Lóng nga lóng ngóng thấy thương mặt mình
Lật trăm ngã bảy đường kinh
Tụng cầu niệm chút cho mình thảnh thơi

 

Mặt sao nhìn quá trời ơi
Nhăn nhăn trên trán rụng rời mà nghiêng
Mái nhì xuôi ngược con thuyền
Khum khum vòm mái ru nghiêng đựng trời

Hỏi gương xin chút mặt người
Về mà đắp lại mảnh rời khuyết hao.


15.

Đưa tay gác lại mùa đông

gặp mùa gió chướng lật vòng thật lâu
chờ chi nữa gió chác sầu
đổi thay cũng một cái màu ngãi nhân

 

người đem bỏ phố oán ân
người đem bỏ cả ân cần trước sau
sông về đứt đoạn quành đau
trời nêm chặt kín nỗi sầu thế gian

thôi về mua chút muộn màng


Nguyễn Hoàng Anh Thư

Huế, 1.2015

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 107333)
n hư địa chỉ không bao giờ có cho một lá thư chưa bao giờ viết, tịch mịch một nốt nhạc chưa ngân, thành tiếng vang vọng bao lâu trong mơ hồ tĩnh lặng nơi chốn
12 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 109676)
m ột đêm uống trăng máu ướp vần thơ mộ đỏ bào thai chưa kịp lớn kià thú dữ nốc cạn huyết tươi...
11 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 86133)
Ai nghe thấy tên thành phố Seattle đều ngán về cái mưa dai dẳng, một năm gần sáu tháng trời. Biểu tượng của Seattle là một người cầm dù. Nắng ở đây hiếm hoi như hạnh phúc Anh có về gọi nắng đến cho em…( Trần Mộng Tú) Vậy mà chúng tôi đã ở thành phố Seattle gần 36 năm trời .
10 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 86453)
Đ ổi mới, không thể viết như cũ, họ biết thế. Nhưng bắt đầu từ đâu? Họ chưa cơ hội nhận được thông tin đa chiều hay tiếp nhận nền thơ ca thế giới với bao nhiêu trào lưu như thứ cửa hàng bách hóa tổng hợp để tha hồ chọn lựa, như thế hệ thơ hậu đổi mới. Mở cửa, họ đối mặt với khoảng trắng mênh mông của sáng tạo, của ý thức và trách nhiệm của nghệ sĩ tự do. Họ cần làm mới, thức nhận rằng mình phải khác. Phải gánh lấy trách nhiệm định phận thi sĩ của thế hệ, của thời đại.
10 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 98939)
M ón trà sữa trân châu rất thịnh hành trong giới trẻ ở Việt Nam, nhưng được biết là món trân châu nhập cảng từ Trung Cộng có pha chất nhựa rất nguy hiểm...
09 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 85895)
N goại trưởng Mỹ nêu đích danh một số nước nặng tay nhất với việc sử dụng Internet như Saudi Arabia, Việt Nam, Sudan và Trung Cộng. Saudi Arabia, một đồng minh thân cận của Mỹ nhưng lại chống đối Hoa Kỳ đẩy mạnh việc cải thiện Dân Chủ trong thế giới Ả Rập.
08 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 72687)
N gười mù, người câm, người điếc, ai cũng thấy hiện trạng xã hội Việt Nam đương đại đang xoay thế nào. Một xã hội bất bình đẳng kinh khủng với ngàn tệ nạn lớn-nhỏ, trẻ-già, sang-hèn. [...] Nhưng chúng ta đã nhìn thấy gì, đã viết được dòng nào từ nguyên liệu khổng lồ ấy? Hay rời rạc dăm câu thơ không rõ nghĩa, vài ba truyện ngăn ngắn kháy khía tủn mủn [...] ngồi nhìn bầu trời xám xịt ô nhiễm, gác chân cho những đứa trẻ tội nghiệp lau giầy, rên ư ử trong nhà hàng bia ôm máy lạnh mà làm thơ móc máy lẫn nhau.
08 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 68174)
C hristine Falkenland, sinh năm 1967, đang là hiện tượng và hy vọng của văn chương Thụy Điển hiện nay. Cô viết tiểu thuyết và làm thơ. Những tác phẩm đã được dịch qua tiếng Pháp: Bóng Tôi (Mon ombre), Cơn Khát Của Hồn (La soif de l’âme), Búa Đe (Le marteau et l’enclume). Bút pháp tiêu biểu Bắc Âu. Văn phong đơn giản, cô đặc nhưng lại cực kỳ day rứt. Nội dung thường hướng về những đau đớn và khúc mắc ái, dục. Búa Đe là cuốn tiểu thuyết đầu tiên của Christine Falkenland được dịch ra tiếng Pháp, do nhà Actes Sud xuất bản tháng Sáu năm 1998.
08 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 81587)
T hơ Việt đi về đâu? Đây là câu hỏi mà tập thể các nhà thơ và giới làm văn hoá-giáo dục VN phải trả lời, với sự đóng góp của ý thức và bản lĩnh từ mỗi cá nhân. Những trang dông dài trên đây chỉ muốn phác họa quang cảnh và vài xu thế chính mà các nhà văn nhà thơ VN đang chứng kiến và đối diện: Sự hình thành nền cộng hòa văn chương VN trong bối cảnh toàn cầu hóa một chiều, cộng thêm bóng đen của toàn trị-mafia và vòng kim cô tự kiểm duyệt trên đầu. May mắn được làm một người quan sát từ ngoài nước [...] Chỉ xin đóng góp ở đây vài ý kiến nghề nghiệp.
07 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 79586)
Q ua chiến tranh, Việt Nam đã chịu biết bao đau thương tan nát. Bằng những hình ảnh và những trang viết, Hợp Lưu 113 sẽ đưa chúng ta một lần nữa... lội qua chiến tranh. Nhìn lại, không phải để đào sâu thêm sự thù hận bởi biên giới chính trị, mà để suy nghiệm về cuộc chiến Việt Nam như những “trận hậu chấn” dần dần tan vào lịch sử...