- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Nhà thơ Du Nguyên: Những vần thơ 'góa chồng ngay giữa tuổi trẻ'

03 Tháng Mười Một 20142:39 SA(Xem: 29571)
Du Nguyen và Khuc leu heu mua He
Du Nguyên và Khúc Lêu Hêu Mùa Hè


 “Đọc thơ Du Nguyên có cảm giác cô ấy góa chồng ngay giữa tuổi trẻ của mình” - đó là nhận định của nhà thơ Bình Nguyên Trang, khi đọc Khúc lêu hêu mùa Hè

“Chối bỏ hiện tại”

 

Nhận xét nghe gây sốc nêu trên, trong cuộc trao đổi riêng sau buổi ra mắt, Bình Nguyên Trang không nhắc lại. Chị diễn đạt khác đi một chút: “Tôi có cảm giác cô gái này như đánh mất hoặc bị đời sống tước mất tuổi trẻ của mình. Có gì đó như chối bỏ hiện tại. Khi làm báo, Du Nguyên sống với thực tại, nhưng khi làm thơ, cô ấy mò mẫm tìm kiếm bản thể của mình ở đâu đó”.

“Thơ Du Nguyên khiến người đọc thấy đời sống chúng ta đang sống vô nghĩa và nặng nề quá. Tôi băn khoăn không biết cô ấy có đại diện cho thế hệ mình hay không. Tôi vẫn mong cô ấy viết về tuổi trẻ của mình tươi sáng hơn” - chia sẻ của Bình Nguyên Trang với người đồng nghiệp trẻ.

“Tuổi trẻ của mình như thế nào thì phải chân thành với nó cả trên con chữ” - Du Nguyên chia sẻ. “Ở thế hệ của tôi, chúng tôi không muốn trốn tránh hay lấp liếm thực tế bằng cách này hay cách khác. Chính tôi cũng mong thơ mình tươi sáng hơn. Tôi nghĩ cứ đi hết con đường này sẽ bước sang giai đoạn khác”.

Gần đây có một hiện tượng thơ khác, tác giả Nồng Nàn Phố ở miền Nam với những bài thơ tình viết nên từ tâm sự của bạn bè, tiêu biểu là bài Anh ngủ thêm đi anh, em phải dậy lấy chồng. Nồng Nàn Phố kém Du Nguyên 1 tuổi, cùng lứa, cùng làm nghề báo và là người miền Trung.

Thơ của cả 2 đều buồn. Nỗi buồn của thơ Nồng Nàn Phố dễ gọi tên hơn: nỗi buồn của tình yêu không thành. Còn Du Nguyên là một “ca” lạ, như Bình Nguyên Trang nói: “Phẩm chất của người sáng tạo là không thể nhìn thấy đáy của họ”. Khó có thể gọi tên nỗi buồn trong thơ Du Nguyên, và chắc chắn đó không chỉ là nỗi buồn thất tình.

 

Không thích thơ đơn thuần là thơ tình

 

Thay vì thất tình, Du Nguyên chiêm nghiệm nhiều về cuộc đời và nhấn mạnh nỗi cô độc nặng nề trong thơ. Thơ Du Nguyên vì thế không dễ cảm như thơ Nồng Nàn Phố, nhưng có nhiều bất ngờ. Cô nói: “Tôi không thích những bài thơ đơn thuần là thơ tình. Tôi muốn viết về tình yêu hay tình dục để nói rộng ra những vấn đề khác mà đã sống trong xã hội thì không thể ngoảnh mặt làm ngơ”.

Chẳng hạn, đọc những dòng thơ sau, người hay đùa cợt cũng khó có thể đùa về hai chữ “phụ khoa”: “Em ngồi đây/ dưới vùng phụ khoa ẩm ướt ê ẩm/ những cánh rừng nguyên sinh bị cắt xén/ những lòng sông bị nạo hút/ mặt đất buồn rầu câu chuyện đô thị/ vùng phụ khoa đau” (bài ...Em buồn). Ai nói đó chỉ là nỗi đau thể xác của đàn bà?

Nhà phê bình Văn Giá nói: “Thơ Du Nguyên có thể chưa phổ biến trong số đông công chúng, nhưng điều đặc biệt là được người trong giới đón nhận”.

“Có 2 con đường giới sáng tác đang đi, một là được lòng công chúng, hai là chinh phục người trong giới. Tôi thấy con đường thứ nhất đang được nhiều người lựa chọn nhưng chưa nói lên điều gì, còn chọn con đường thứ hai cho thấy người viết đang đi đúng hướng” - nhà phê bình nhận định.

Nữ nhà thơ sinh năm 1988, quê Nghệ An. Hiện tại, cô là phóng viên chuyên viết phóng sự xã hội. Xê dịch là sở thích của Du Nguyên.

 

Mi Ly
Thể thao & Văn hóa

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Tám 20153:27 SA(Xem: 31646)
Thời đó, và có thể còn đậm nét ở thế hệ của tôi (1940), văn nghệ, văn chương theo định nghĩa của Xuân Diệu là “run với gió, mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây”. Mây gió trăng, sao, bầu trời xanh biền biệt vẫn là những đề tài muôn thưở của văn hoá, văn học. Thiên nhiên vẫn mãi là cái nền để thị hiện sự hiện hữu và tâm cảm của con người. Cái vở tuồng đời sống cần có mộït sân khấu để người ta yêu nhau, ghét nhau, ham muốn, thù hận, chiến tranh. Mặt trời lên, mang hơi ấm và sự bao bọc yên bình, đêm về với niềm đe doạ nhưng cũng đầy quyến rũ của một vũ trụ thăm thẳm “thiên la địa võng” vây bủa chung quanh.
06 Tháng Tám 20152:42 SA(Xem: 30323)
những mảnh vỡ quá khứ một hôm cắt đứt niềm tin cái thói hèn trở chứng trong một ngày bi quan
06 Tháng Tám 20152:28 SA(Xem: 15166)
Lễ Đầu Hàng Của Ông Cháu Mạc Đăng Dung (30/11/1540-29/4/1541) tiếp cận một thời khoảng dày phủ sương mù của những cuộc tâm lý chiến giữa Trung Hoa và Việt Nam, kéo dài từ thời thượng và trung cổ, tới hiện tại, cũng như các phe phái đối nghịch nhau tại mỗi nước.
04 Tháng Tám 20151:25 SA(Xem: 30983)
“ Tôi nhìn người đàn bà qua lớp gương mờ - tái nhợt như một cái xác chết di động. Gương mặt người đàn bà còn tinh tươm những trăn trở, héo úa. Cơn hoảng loạn còn in sâu vào đồng tử, nó trao tráo như mắt của một con cá đang mắc vào chiếc lao móc.”
04 Tháng Tám 20151:15 SA(Xem: 32764)
Em khóc trên ngực anh bằng đôi mắt của ngàn năm về trước nơi chúng mình gặp nhau miệng vực thấy cánh sao rụng xuống lưng chừng
02 Tháng Tám 201511:48 CH(Xem: 30349)
Cô chờ cho thời gian trôi dần tới nửa đêm, trong căn phòng không bật đèn bóng tối như đang trùm lấy tất cả; nằm trên tấm nệm mỏng, cô nhìn lên trần nhà. Một con thằn lằn đang ẩn mình trong bóng tối thỉnh thoảng lại chắc lưỡi khe khẽ. Đêm tưởng chừng như tĩnh lặng nhưng lại ẩn chứa trong mình vô vàn âm thanh.
02 Tháng Tám 20152:00 SA(Xem: 31483)
Nguyễn Đình Toàn có bút hiệu ban đầu là Tô Hà Vân nhưng thành danh với tên thật và cũng là bút hiệu chính thức sau này; sinh ngày 6 tháng 9 năm 1936 tại huyện Gia Lâm, bên bờ sông Hồng, ngoại thành Hà Nội. Di cư vào Nam 1954, Nguyễn Đình Toàn bắt đầu viết văn làm thơ, viết kịch, viết nhạc, cộng tác với các tạp chí Văn, Văn Học
01 Tháng Tám 20153:20 CH(Xem: 31314)
LTS: Lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Đoàn Khuê định cư ở Canada, anh có một lối viết thật đặc biệt... Nói một cách khác là Đoàn Khuê viết "trúng tim đen" và thật hay. Chúng tôi hân hạnh mời quí bạn đọc và văn hữu cùng đi vào thế giới tạp bút của tác giả "Tạp bút, tìm tôi".
01 Tháng Tám 20153:37 SA(Xem: 32210)
Sàigòn ngày trở lại. Bầu trời nắng vẫn một màu bơ vơ. Tôi đi giữa dòng người xuôi ngược, giữa những hàng quán, những ánh nhìn căng thẳng, giữa những bước chân vội vã. Tôi nhìn Sàigòn vừa quen, vừa lạ - cái đã vỡ tan - cái mới dựng lên - tất cả đều xa khuất như không thể nắm giữ, cũng chẳng thể lìa bỏ.
21 Tháng Bảy 20154:54 CH(Xem: 27836)
Căn phòng im như một góc quá khứ, dù Má chỉ mới rời nhà chưa quá một tuần. Mây ngồi lên chiếc giường đôi, chỗ Má vẫn nằm. Tấm chăn phủ giường xô lệch, chiếc xe đẩy tay của Má đứng xéo góc với tủ đựng quần áo, soi bóng cô đơn trong tấm gương.