- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Ban Mê Tháng Mười Gió Và Anh

29 Tháng Mười 201412:49 SA(Xem: 33723)

Nature-photo Robert Zoehrer
Thiên nhiên - ảnh Robert Zoehrer

 

BAN MÊ CHIỀU GIẤU LỬA

 

 

Rừng hồn em cây đêm lá trắng

ngấm hương anh dịu buồn

Mưa giao mùa đan sợi ăn năn

Em đắp áo bình yên ngủ muộn

 

Sài Gòn chiều nay mưa tuôn

Em nhớ cơn mưa Ban Mê

dỗi hờn trưa anh không đến

Những hạt mưa sáp nến

nóng hổi miền phục sinh

Nhớ anh - câu kinh

tháp cánh hồn em sau cơn mưa hôm ấy

Chiều cao nguyên bay trên những vòng tay...

 

Rừng bão mây

mang em trôi hoang qua mùa con gái

Cây lá rũ màu đêm

hôn trầm mưa nước mắt

Anh đến bên em một chiều giấu lửa

Ôi cánh chim

tha lửa bay trong mưa...

 

Thân xác - trùng khơi

Rừng hồn - biển lửa

Quyện vào nhau cồn lên thắp sóng

Anh trong em cháy rụi mặt trời

Em thở dốc nghe hoàng hôn bật khóc

Môi mắt anh đổ òa lên ngực

Ta chìm vào cùng tận ngây trao...

 

Chiều Ban Mê lửa hồn chiêm bao

Đêm Sài Gòn rừng em trắng lá

 


 

 

DẤU LẶNG BAN MÊ

 

 

Ban Mê trong trong ngày gió nhẹ

sớm mai hồng lên mí lá

mắt em xanh màu mắt nắng xa

 

cơn mưa lạc đàn rắc sợi long lanh

Quán Văn dịu êm dệt mềm nhung nhớ

trải vào lặng yên một chỗ ngồi bỏ lỡ

ly cafe buồn nghe gió thở hồn nhiên

 

"luôn luôn, anh luôn luôn lùi vào chiều hôm

về phía hoàng hôn xóa mờ những pho tượng"(*)

có nẻo đường thơm hương

gọi bước chân em dưới trời chiều phẳng lắng

có tình ai vấn vương

âm mê đời - dấu lặng

 

nụ hôn ta nửa vời căng gió

đêm Ban Mê đất nồng dấy đỏ

hương tình sâu hay hương môi nhau ?

Ban Mê ơi anh gửi hồn cho gió

theo dấu em về buông vó lặng thiên thu

 

tình ta lặng dấu mê mù

 

 

 

(*):

"Always, always you recede through the evenings

towards where the twilight goes erasing statues"

(We Have Lost Even - Pablo Neruda)

 

 

 

 

 

THÁNG MƯỜI, GIÓ & ANH

 (với Ban Mê)

 

bước ra từ quán nhậu

người đàn bà tháo giày bước vào đêm

chân giẫm mảnh sành

cơn say phủ đầy nước mắt

giấc mơ bặt im chối từ cút bắt

gió đuổi theo người...

 

em cười với bóng tối

từ độ thân gió lên rêu

hồn ta màu mận chín

bứt xanh đêm tiêu điều

 

Em kẽ đêm trên khuôn nhạc buồn của gió

Nốt lặng - anh

chìm sâu cần thiết

Ngọt như kẹo

Thơm hơn café

Đậm lòng Ban Mê !

 

Ơi Ban Mê,

sao em phải là gió

rung hoài miền lặng yên ?

Và sao

ta vẫn chưa điên

khi đã tràn ngụm môi tuốt gió ?

 

Này em,

Ban Mê còn đó !

Này ta,

ta ơi ...

 

Em-là-Gió !

 

có những nỗi niềm

nguyên hơn thủy tinh

dường như mình là cát ?

 

nhận ra nhau cuối mùa đổ nát

mảnh vỡ có không ngọt ngào ?

mảnh vỡ không đau

óng ánh răng cưa cứa hồn buốt nhớ...

 

từ đó,

ta biết yêu Thơ !

 

Chưa bao giờ tôi thấy một bông hoa nào đẹp

bởi nó vốn sinh ra đã thế

Chưa bao giờ tôi thấy ngày-mai là đẹp

khi nó cứ dẫn về hôm-qua

 

Nơi ngổn ngang chất chồng

thấy mình đầy kẽ hở

Nơi lòng nhau mênh mông

là hồn tôi gối sóng

 

Tôi chỉ thấy trông-mong

là đẹp !

 

 

 HÀ DUY PHƯƠNG

( BanMeThuot 10.2014)

 

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 107711)
H ọ đã lặn ở một chiều sâu nhất mà họ có thể làm được. Họ không nói gì được với nhau. Người cha bao giờ cũng bám sát cạnh con, cái khoảng cách giữa hai người trước sau chỉ dài bằng đúng một chiều dài của người cha. Ông vừa lặn vừa nghĩ, một là cả hai cha con cùng thoát, hai là một mình nó thoát. Nhất định không phải chỉ một mình ta. Nó còn trẻ, nó cần sống hơn mình.
21 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 108277)
d ấu vết bàn chân trên lối đi không màu nhiều nỗi buồn trong anh đã nhập viện không có chỗ nằm sao nỗi buồn không chết ngay trên đường nhập viện mà đòi theo cái chết khốn nạn đời anh
21 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 112150)
B iển tràn vào thành phố dải Phù Tang mặn chát lệ mùa khô ... Họ đã chết nhưng những nhành hoa Anh Đào vẫn thăng hoa nỗi khốn khó trước ngọn Phú Sĩ
20 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 99761)
T ôi trở về ngôi nhà của gia đình sau hơn hai mươi năm xa cách. Ngôi nhà chừng như không thay đổi mấy ở mặt tiền. Vẫn ba gian tường quét vôi trắng, điểm một vài khung cửa khép hờ, một chái bếp ở hiên sau và mảnh sân con vuông vức nơi lối ra vào. Dấu tích của thời gian chỉ ẩn hiện lờ mờ từng đốm ố trên vách tường cũ, đã ngả màu cháo lòng và loang lổ đây đó như những vệt mụt nhọt thâm sâu...
19 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 90040)
. . Với tôi, thơ không rao truyền một ngôn ngữ nào to tát: thơ chỉ là tâm sự, là “một chút riêng tư”trao gởi người thân, bạn bè, những kẻ đồng hành biết, và sẽ quen.” . . .
17 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 72145)
C húng tôi tiếp đón những người khách đầu tiên của chương trình 500 lịch sử phỏng vấn, với niềm hân hoan xen lẫn xúc động. Tưởng rằng sẽ rất bỡ ngỡ và khó khăn khi phỏng vấn một người lạ về những gì rất riêng tư, thế nhưng mọi việc đã trôi qua thật êm đềm, nỗi thương đau cũng như niềm hạnh phúc của từng người đã được chia sớt trong ân cần và thương cảm.
15 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 71780)
.. . M ắt thuyền của Nguyễn Xuân Tường Vy là một minh chứng về kiếm tìm và kiến tạo bản sắc của một cây bút. Mười hai tác phẩm của chị đã cho tôi những trải nghiệm thú vị. Khi dấn bước vào con đường văn chương chữ nghĩa, có lẽ ai cũng mong cho mình sẽ có được bước khởi đầu thuận lợi. Song con đường đến thành công thường luôn chứa đựng nhiều thử thách. Một khi được tôi luyện qua thử thách, mỗi cây bút sẽ trưởng thành hơn, vững vàng hơn: “ Có thể vượt qua thế giới lớn lao của loài người, không phải bằng cách tự xóa bỏ mình đi mà bằng cách mở rộng bản sắc của chính mình ” (R. Tagor)
15 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 86297)
N hư nhiều người, khi đọc bài “Tìm Thăm Nguyễn Hữu Đang” của Phùng Quán, chúng tôi rất xúc động. Cụ là một người xuất sắc về đủ mọi lãnh vực: văn chương, khoa học, chính trị, thông thạo nhiều thứ tiếng, mà suốt hơn 50 năm qua đã bị đọa đầy đến cùng cực...
11 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 113694)
Ơ i Hoài Khanh đang còn ở Biên Hoà tóc bạc phơ nhớ đêm giáng sinh nào lên Đà Lạt thăm Thiện Ơi Hoàng trúc Ly khuất mặt những câu thơ Thiện ngợi ca bởi Thiện là thi sĩ là hoạ sĩ lạ lùng kia đã đi qua rồi đi cho hết một đêm hoang vu trên mặt đất (7) Thiện đã về Thiện đã tới.
11 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 95568)
N hà văn, nhà thơ, nhà tư tưởng, dịch giả, giáo sư, cư sĩ Phật giáo Phạm Công Thiện vừa qua đời vào ngày 8 tháng 3 tức thứ ba vừa qua tại Houston Texas, hưởng thọ 71 tuổi, theo Cáo bạch của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hoa Kỳ cũng như sự xác nhận của gia đình.