- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Chẳng Có Gì Ngoài Mưa

24 Tháng Mười 20146:36 CH(Xem: 33647)
PhamHoaiNam 10
Ảnh Phạm Hoài Nam


Chẳng có gì ngoài mưa

.

.

.

.

có sự im lặng bên bậc cửa

nỗi buồn đang bị tru di ở đó

giấc ngủ thiếu chừng vừa kịp thở

em nghĩ gì xa xôi

có điều gì đó lấp lánh

cuộc sống lặng như sương đêm

và em biết

mưa đang nhạo báng môi mềm

cười khanh khách trong câm lặng

và em bảo

đó là cách mà giọt mưa giông giống nước mắt mà không có nỗi đau

em chẳng biết giấu đôi mắt vào đâu

giữa ngày buột rời nhau

như chiếc dây đồng hồ vừa tháo

chẳng có gì ngoài mưa

và giấc ngủ thiếu còn điều gì câm lặng

em tuột rơi nỗi nhớ

nghĩ gì mà xa xôi

 

Một đêm... mưa mùa đông

 

Không gian rộng lớn của siêu cảm giác

...được làm đầy với đêm tối

Nàng Thơ... như một sự sùng bái ảo giác

Đó là mỗi giọt mưa

nó tuyệt vời như lời sống bện chặt

Nàng thường đối chất với cảm giác

bối rối, trêu chọc, đề cao hay ngưỡng mộ

như sự run rẩy mây mù

cảm thấy như sắc đẹp

với khả năng siêu phàm

Nàng Thơ đứng quá giang trong mưa

tại phần đầu của đoạn đường

nối vào tôi chờ đợi

mà không có hy vọng của một chuyến đi.

Tôi biết mỗi giọt mưa của ngôn ngữ không tên

Giọt mưa là chuỗi các biểu hiện mệt mỏi,

nhưng hấp dẫn

Những hạt mưa chết rủa bởi tôi được ngâm qua

Và, giọt mưa nằm trên đường đứt gãy những hoạt động

Thực và Hư

Ảo và Mộng

nhưng nó rung với một điện sinh ra từ ý nghĩa trái ngược nhau

Nó là thời gian của mưa rơi.

 

Và hôm sau,

Một màn sương bao phủ tất cả mọi thứ,

và với ánh nắng mặt trời,

đã bắt đầu phát triển mạnh và kỳ lạ

Tôi cảm thấy vẻ đẹp của buổi sáng

Tôi có thể hiểu như thế nào là một người sắp chết đuối

Có thể cảm thấy một khát sâu dập tắt hữu thể.

Làm thế nào để thân không còn là nô lệ của người Thầy trong tâm trí

của mình

Tự do thả rơi bản ngã

Rơi vào tấm màn che của thế giới tự nhiên

thông qua một vẻ đẹp của một khối đa diện Platon và vĩnh cửu.

Như rơi từ đỉnh đèo

Có cảm giác của một hiển linh

hạnh phúc, sức mạnh được tạo ra bởi nó đã đi xuyên qua sự u ám

Chính xác như dòng hải lưu quen thuộc của ngư dân trên biển

Như mặt trăng của trái đất từ một đến hai bể đúc ánh sáng trên diện

tích của bóng tối, ấp lên mặt nước

Là sự đứng dậy từ quỹ đạo tình cảm

Phải vượt qua sự tràn ngập trong điều xấu hổ

Và lướt nhẹ sự mặc khải

ánh sáng u ám... đã đi xuyên

Tạo sức mạnh kỳ lạ của thời điểm

Như một sự nhầm lẫn thời gian

sự kết hợp run rẩy cùng của bóng tối, ánh sáng

và đổi hướng trong thời gian thật mỏng

Như là một cảnh quan tươi đẹp

để trong mắt một người mù

không còn phải hít phải không khí nhiễu loạn

Đêm... thật yên tĩnh

Sự yên tĩnh đang lắng nghe từng nhịp thở

Rất thực

Để rơi vào giấc mơ

 

 

Hình như không còn chỗ nào để chèn

giấc mơ vừa lội qua nước

đang đi vào ngõ hẹp

rồi em sẽ thấy

giấc mơ bị trật đường ray

lý lẽ và sự dung tục còn ở đấy

nhấp nhổm trên bàn tiệc

bên cạnh những cái móng ngựa vừa được nấu

ngàn dặm hồng hoang

tiếng lóc cóc còn lại trong hộp giấy

những chữ cái vừa va nhau

mùa thu vừa lăn vòng qua hiên mái

tự do như một bàn tay

viết vội những câu thơ dưới chân tường

trước khi giấc mơ tìm được chỗ trú

dưới nhà mồ

để ngủ

hình như không có chỗ nào để chèn

giấc mơ vào nhau

bên dưới làn mây xám

chúng nói với nhau điều gì đó thì thầm

rồi rơi

mùa mưa chưa kịp tan trước khi giấc mơ thất tán

 

Chiếc hài đi lạc


Thật ra

đã là nửa đêm

điều gì đó đặt hoàn hảo vào con số

qua chiếc hài kia của cô gái

vào khung hình mới

làm ứng cử viên cho cuộc thi hoa hậu thế giới

vào ngày hôm sau

dưới ngọn đèn màu

nhanh thôi

yêu thương dường như rất nhỏ

chiếc hài đi lạc vào vương quốc của cỏ

đựng đầy nụ gai

những ngôi sao đang thuyết trình về bản chất

những vòng xoay

mà quên dừng lại

như cậu bé đang cầm viên đá

ném về chú mèo ngoài kia

và sự im lặng

bắt đầu sau một tiếng gào

sự im lặng thấm vào những ngón chân

biến mất

ngoài kia

có chiếc hài đi lạc

rơi bên bậc tam cấp

và chờ

những con số hoàn hảo từ đôi mắt

có sự im lặng tàn nhẫn

nằm yên trong những chiếc túi da

 

Một nửa cho bài thơ

 

Chẳng phải nỗi buồn của người vị vong

bị suy di sau một cơn bão dữ

giấc mơ bạo động lấp nửa mặt mình

ngược đãi chuyến đi bằng những mạt ngôn

người muốn khai sinh

loài rêu đá

ở phía ghềnh xa

 tiếng nói cười

những câu chuyện miệt mài tận con phố ngoằn ngoèo ngõ hẹp

những đôi mắt kẹt vào góc cửa

đặt quyển sách quyền thuật

cho nửa gương mặt đã rời

con phỗng

nhổ bật mưa dầm

và đặt tên mình vào khuôn đất

NGUYỄN HOÀNG ANH THƯ

Ý kiến bạn đọc
25 Tháng Mười 20142:57 SA
Khách
Thơ thở thờ thơ...
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
24 Tháng Mười 20233:51 CH(Xem: 5109)
sáng mùa đông ta đi tản bộ / cỏ cây còn đẫm lạnh hơi sương / ta đi mà vẫn chưa về đến / đất cũ quê nhà chốn cố hương
24 Tháng Mười 20233:22 CH(Xem: 3806)
Mọi thông tin luôn nhanh chóng hiển thị trước mán hình vi tính . Chuỗi sự kiện của cuộc sống quanh tôi và tôi cảm nhận nó bằng tâm hồn mình./ Mỗi buổi sáng, khi thức thức dậy, bước xuống giường, vén mùng là tôi đã start máy, rê chuột là cả thế giới hiển thị trước mặt . Cây trong vườn vẫn xanh như độ nào, cành nhãn nở chùm bông trắng đầu mùa in bên khung cửa sổ như một bức tranh. Ngày nắng cũng như mưa, nó luôn hiển thị. Một thế giới hiện thực đầy hư ảo! / Tôi thích mơ mộng, trong tôi luôn hình dung những sự kiện rồi huyễn tưởng và sống với niềm hạnh phúc chứa chan trong cõi mộng đó.
24 Tháng Mười 20232:52 CH(Xem: 5266)
bởi mùa thu chỉ là hoàng hôn bên cửa / bên ngoài sân ga / mà tôi bỏ quên dấu tay chưa che lại / của giọt sương mai trên mái tóc buông dài / cho thêm dỗi hờn lên ngực / đã ngủ say khi cơn mưa vừa thức / lắng nghe âm thanh của ký ức mịt mù / khi rừng vừa bị đốn sạch / chôn trọn mối tư tình vào hoang phế mùa thu
16 Tháng Mười 20236:02 CH(Xem: 4695)
Sau mấy stt. của hắn trên MXH về chuyện vu cáo tồi tệ của vài vị “chức sắc” ở Hội Kiều học (Hội khoa học nghiên cứu Nguyễn Du & Truyện Kiều), cô con gái hắn - sinh viên năm thứ hai ĐH KHXH&NV vừa về tới nhà đã xộc tới bàn làm việc của hắn, với gương mặt đỏ bừng mà ngày thường vẫn lạnh như bà hoàng Băng giá, nó tức tối chất vấn, như hành hạ ông bố đã thất bại đủ thứ và đang khốn khổ đủ điều
16 Tháng Mười 20235:52 CH(Xem: 4510)
Tôi có duyên với chợ nên đi về cuối đường đời thì dấu ấn sâu đậm nhất trong tôi là cái chợ, nhớ nhất là cái thời còn buôn bán ở chợ nên đến bây giờ cả trong giấc ngủ tôi vẫn thường mơ thấy chợ, nơi ấy là nhà là kỷ niệm ăn sâu nhất không quên được.
16 Tháng Mười 20235:20 CH(Xem: 4810)
Nắng lạc lõng nắng tàn trên hè phố / Chiều bơ vơ chiều té xuống sông / Tôi im lặng tôi ngồi nghe sóng vỗ / Đời vô thường nên có cũng như không
16 Tháng Mười 20235:01 CH(Xem: 5387)
phương đông có quê hương là mặt trời / phương tây có thành phố đầy cổ tích / gửi về nàng chìm đắm / thanh thản những đóa hoa mộc lan / thì thầm điều to nhỏ / trong khu vườn hoang dã / ngơ ngác như mây mưa…
16 Tháng Mười 20234:35 CH(Xem: 4989)
Bay đi từ cánh đồng nào thân cò của mẹ / Chắt chiu hạt gạo đồng tiền / Mười đứa con nhân lên mười lần thương khó / Một trăm ngã nhọc nhằn vạn nẻo đắng cay
16 Tháng Mười 20234:16 CH(Xem: 4539)
Dự án “Funan Techo Canal” nhằm phục hồi một hệ thống đường thủy đã được xây dựng và vận hành từ triều đại Đế chế Funan-Khmer [sic] có từ khoảng 500 năm trước Công Nguyên. Công trình này nhằm cải thiện giao thông đường thủy trong lãnh thổ Cam Bốt. Con kênh này có chiều dài 180 km, kết nối 4 tỉnh: Kandal, Takeo, Kampot, và Kep. Mục đích chính của dự án này như một kết nối lại với lịch sử và nhằm cải thiện giao thông đường thủy cho các cộng đồng cư dân địa phương. Triển khai dự án này phù hợp với cam kết của Cam Bốt theo điều khoản 1 và 2 của Hiệp Định Sông Mekong 1995, với sự bình đẳng về chủ quyền, tôn trọng những quyền hạn và các lợi ích chính đáng.(1) [trích Thông Báo của Cambodia gửi Ủy Ban Thư Ký Sông Mekong]
07 Tháng Mười 202311:06 CH(Xem: 4899)
...Mai Ninh, Trần Vũ, Lê thị Thấm Vân vẫn viết về những vấn đề liên quan đến cuộc chiến đã qua. Trần Diệu Hằng với Vũ điệu của loài công, Mưa đất lạ và Chôm chôm yêu dấu vẫn là những tập truyện ngắn liên quan cuộc sống người tỵ nạn, đến tâm tình từ góc độ một người tỵ nạn. Lê thị Huệ với Bụi Hồng, Kỷ niệm với Mỵ Anh và Rồng rắn vẫn là những soi chiếu vào tâm tình những cảnh đời của nếp sống di dân qua hình ảnh cô sinh viên thuở trước và bây giờ. Nhưng người ta vẫn nhận ra đề tài về tính dục vẫn là nét trổi bật trong các truyện của các nhà văn kể trên (trừ Trần Diệu Hằng). Thứ văn chương với đề tài có xu hướng trổi bật về tính dục đã mở đầu như một thứ cách mạng tình dục trong tiểu thuyết. Trước đây thì cũng có Tuý Hồng, Lệ Hằng, Thụy Vũ... cũng đậm mà chưa đặc, chưa đủ mặn. Ai là người đánh trống, cầm cờ về đề tài này? Có thể là Trần Vũ, Trân Sa hay Kiệt Tấn, Ngô Nguyên Dũng, Hồ Trường An và nhất là Lê thị Thấm Vân. Truyện sẽ không viết, sẽ không đọc, nếu không có trai gái.