- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Thơ Lê Minh Phong

23 Tháng Mười 20143:37 SA(Xem: 30934)

LeMinhPhong-ChanDungBW
Lê Minh Phong- Huế 2014

 

 

 

Một người viết trẻ, lần đầu cộng tác cùng Tạp Chí Hợp Lưu. Anh tự giới thiệu như sau: “LÊ MINH PHONG, sinh năm 1985. Đã viết với các thể loại như tiểu thuyết, truyện ngắn, thơ, phê bình văn học, phê bình hội họa...  Cộng tác với nhiều nơi với nhiều bút danh khác nhau. Hiện làm báo và vẽ tranh ở Huế.”
Thơ của Phong có âm hưởng thật nhẹ nhàng của miền Trung, anh đã vận dụng những từ vựng đặc Hà Tịnh vào thơ một cách tài tình, và với những âm sắc trong veo êm ái đó, anh đã chuyển đến người đọc một ngọn lửa ý chí thật mạnh trong xúc cảm. Chúng tôi trân trọng gởi đến văn hữu cùng bạn đọc những thi phẩm của Lê Minh Phong.

Tạp Chí Hợp Lưu

                  


GIANG ĐẦU


Giang đầu
Mẹ trườn đi
Hãy qua bên sông trước khi trời sáng
Con quỵ rồi
Ôi
Những vết thương

Qụy rồi
Qụy rồi
Mẹ ơi đừng liếm
Thịt da nào chẳng có vết thương

Rút nữa đi
Người ơi rút nữa
Sợi thép gai trong mắt mù lòa

Nắng xiên khoai giữa chiều đốt lửa
hãy thở đi xin mẹ thở đi
Mẹ con ta trườn qua ngà tháp
Con không muốn nhìn bãi tha ma
Bông cỏ may găm vào mắt trắng xóa
Trắng cả trời Hà Tịnh tang thương

Nằm xuống 
Nằm xuống
Xương con đây con trải mẹ nằm
Và thở đi
Xin người hãy thở
Bởi sơn khê chim cú tự ru mình

Giang đầu
Giang đầu
Máu loang
Máu loang

Đèo Đụng Đung những người thợ xẻ
Liếm lên cây rồi hát huầy zô
Mẹ thở đi
Mở mắt và thở
Con hát đây con hát tháng năm đầy

À ơi người ở bên tê
Núi non hoang lạnh nón mê đội đầu

Ngàn Sâu
Ngàn Sâu
Sông cứ chảy
Khe Trươi loài rắn đã ngủ im

Bên kia sông chinh phu cũng mỏi
Liếm lá lau rồi phun máu lên trời

Lời ru
Lời ru
Nhàu nát lời ru
Nát nhàu Hà Tịnh

Trong giấc mơ con người không đi nữa
Người trở về loan báo tin vui
Hãy mở mắt và mẹ ơi thức dậy
Ra mà xem hãy bước tới mà xem

Thắp đi
Thắp đi
Con nhìn ánh lửa
Lưu dân về đốt đuốc trên đồng xa
Mẹ mẹ ơi xin người thức dậy
Hãy ra đây hãy bước ra đây

Ơ mẹ kìa lưu dân đang hát
Hãy hát lên xin hãy hát lên

hát rằng:
Phương nào cũng có biển sâu
thuyền nhân đi mãi áo nâu bạc màu

Rồi hạc vàng cũng không đi nữa
huyền thoại về bóng rợp đáy sông

đáy sông
đáy sông

giang đầu mưa, mưa rơi buốt tóc
rừng thẳm sâu tỳ kheo liếm chuông chiều

mẹ mẹ ơi xin người hãy thở
Thơ con đây con sẽ soi đường
sáng mai ra mẹ chết trên nương
Xương mẹ trắng bay khắp trời Hà Tịnh

Đi đi
Đi mô

cô thân con
con bước trên đường
Loài thú hoang
ba mươi năm mòn ruỗng
Sống nửa đời
chưa được thấy quê hương...


LMP

 

 

Ơ TỀ

 

ơ tề
sao em lại nói thế
để anh úp mặt vào tay
kiếp phong trần anh cũng không mang
mẹ cũng không mang

hôm qua mẹ gửi vào cho anh những tiếng thét của mẹ
em biết không
trên núi Hồng Lĩnh chim Phượng không về
trái mùa thối rữa

ơ tề
em đừng nói nữa
chốn quê người anh có ai đâu

mẹ xát muối trong đêm
tiếng kêu như thủy tinh vỡ
ơ em
xin em đừng nói nữa
gửi heo may cho rồi

em về đứng bên kia núi
em về em hát trong khe
em về lõa thể dưới đèo
nhưng van em đừng khoác tang lên bầu vú
đừng quấn người bằng khăn trắng…
em nha!

mênh mông ơi là mênh mông
sông rộng người ơi sông rộng
trong cơn đau mẹ nói với anh suýt nữa mẹ chạm được vào cầu vồng
nhưng nhiều mưa quá
ướt cả giấc mơ

trở mình thức giấc
vết thương còn đó
bầm đau
sâu quá
con không chạm được vào đáy của vết chém
mẹ ơi

bỏ đi
đừng níu nữa
trên đỉnh núi Hồng thông có reo đâu
dưới đáy sông Lam ai ru con nghe xót quá

chà muối vào mắt
cho quên mặn chát
cho lòng thung sâu
thung sâu ơi hỡi thung sâu

ơ tề
em đứng bên đèo và em lõa thể
để bên này anh úp mặt vào tay

úp mặt vào tay
mẹ vói qua đèo
gửi vào cho anh những niềm tuyệt vọng
anh nhấn chúng xuống sông Hương
lông chúng ướt
ướt mất rồi
anh khóc
rồi anh hát
anh hát rằng:
cả gió nên đã đắt cau
người đi quên cả rừng lau rụng tàn

chạy trốn
trói
trói đi
trói những giấc mơ ấy lại
mẹ không còn sức
cha say khướt chợ chiều…

xòe bàn tay
xòe bàn tay ấy 
em vá nổi không
mắt anh rách nát dưới huyệt mộ từ ngày bặt âm biệt xứ
máu đã loang dòng
anh biết nói chi đây

chông chênh ơi là chông chênh
ơ tề lòng người bạc ác
mẹ nghiến nát đêm
trên đồi Hồng Lĩnh
chim Phượng không về

huyền thoại vỡ
em vá đi
em không đủ sức
mẹ đã mỏi
cha say khướt trên đê rồi đu mình theo đôi cánh của loài mộng du 
mộng du
mộng du

ơ tề
ơ tề
ai hát dưới thung
mà nghe mờ quá

LMP

 

EM À

 

Bên sông họ nói lêu lêu
Anh bám vào cọc nhọn khi những người đàn bà ấy rót đêm vào trong mắt của những đứa trẻ

Chim cú ướt
Chim cú ướt rồi

Lêu lêu
Bên sông họ nói
Họ ngồi bè lau
Họ là chim cú
Chim cú không hót
Lêu lêu

Em có tin vào linh hồn không
Linh hồn nở đầy hoa lau
Hoa trên gông của những người đàn bà găm đinh vào trong mắt

Ngày xưa mẹ nói với anh linh hồn màu đỏ
Nhưng bên kia họ đã thay áo rồi

Anh bưng mặt
Anh thở hắt ra
Anh xâu hơi thở của anh thành những chuỗi hạt
Anh ném lên trời
Và gió
Và gió

em về đi
nhưng đừng thay áo
đừng trút yếm đào
làm ơn..

chim cú ướt
chim cú ướt
đêm nào chim cú cũng ướt trong giấc mơ anh
ơ kìa
em
sao em lại khóc
lêu lêu

về đi
sông này đâu phải là sông

Những chuyến đi trong đêm
Những chuyến đi về sáng
Đèn hỏa châu tắt
Lưu dân ngủ rồi

Đêm xoay vòng trong anh
Mắt chùng xuống lòng đất gầy guộc
Anh đã không thở được khi họ tới và đạp lên trên những bông cỏ may bên huyệt mộ anh
Anh trở mình trong mộ
Nghe tiếng đất trùng vây

Rồi anh đi trên sông
Anh ôm bức tranh của anh và chạy vào rừng
Rừng đan kín lối anh đi và loài thảo mọc liếm lên mắt anh
Anh vừa chạy vừa khóc
chim culi cũng khóc
Sau lưng anh họ nói
về đi
sông này đâu phải là sông

Những người đàn bà vẫn bơi ngược dòng để tìm lên đồi Phong Nhũ
Phong Nhũ màu trắng
Phong Nhũ ướt rồi

Níu lại bè lau
Buộc lại bè lau
Ơ kìa
Đừng khóc
Chim cú ướt

Chim cú ướt
Chim cú ướt rồi

Em đã không biết được phía bên kia của rừng
Bên kia bờ nước mắt anh 
em cũng không thấy được
Và đừng hỏi anh giấc mơ em màu gì
Bụi vàng trên sông là điều không thực
Và nữa, cánh chim cú đã không chở được huyền thoại của hai ta

Trắng quá - em nói
Màu trắng ơi - em khóc
Chim cú ướt
chim cú màu trắng

Phong ơi... 
mỏi rồi

Đến đây
Đến đây
Đến đây mà uống máu trong mắt 
Mắt anh màu gì

Và anh nói với em về màu trắng
Và những khúc đồng dao trong ngục thất
Nơi linh hồn cha anh còn bị găm đinh trên đá lạnh
Giày đinh
Giày đinh

Trắng quá
Mù lòa
Màu trắng ơi mi ngủ đi
Đừng lung linh trong huyệt mộ
Hãy để yên cho những người đàn bà ngồi trên bè lau rót đêm vào trong mắt
Màu trắng
Lêu lêu

Lêu lêu anh
Lêu lêu em
Lêu lêu chim cú 
Lêu lêu nước mắt
Lêu lêu màu trắng
Lêu lêu rừng già
Lêu lêu quê hương
Lêu lêu thân phận
Lêu lêu điêu tàn...

.....

LMP

 

 

EM ĐÃ NẰM NGOÀI TA


phía bên kia
phía bên kia giấc mơ của ta
và ta đưa tay vói
những cơn sóng xát muối vào ngực ta
mặt biển lồng lộng

đáng ra ta đã hát em nghe
những bài ca về loài thi sỹ
nhưng họ không đi hết sứ mệnh của họ khi quê hương điêu tàn

đáng lẽ ra ta đã là một kẻ mơ mộng đi bán thơ dạo ngoài đường
và có lẽ đủ sống
nhưng ngôn ngữ
máu 
màu sắc
âm thanh trong ta khản đục
ta không được bước đi trên chiếc cầu vồng đa sắc đầy những hạt bụi vàng
hạt bụi vàng không vương lấy tóc em

Khi quê hương điêu tàn
những người anh em của ta im ngủ
như loài sâu im ngủ

ta đã gào thét từ ngày ta còn ở trong nôi
đến bây giờ mắt đã mỏi mệt
linh hồn tướp máu
mà quê hương ta gọi vẫn chưa về

đêm nay đây
máu trong ta mòn ruỗng
xác người dạt vào bên sông
nói với ta về loài thi sỹ
loài thi sỹ ngủ đông

và trong đêm sâu ta nghe lời mẹ khóc
nhưng tiếng cú trên đồi át lấy giọng quê hương

em ơi
em ở phía bên kia giấc mơ của ta
khi ta mở mắt em tan chảy như những hạt cát tan chảy trong nước mắt của ta
hãy bay đi 
hãy bay đi
để khi quê hương được thắp sáng ta lại đón em về
trong bản lưu dân mà ta đã viết

Có những giấc mơ của ta em làm sao hiểu được
nhưng anh em của ta đã im ngủ
như loài sâu im ngủ

ta lại một mình lang thang trên những đỉnh tóc 
trong đêm đen gầy guộc
đêm nay đây ta lại đuổi theo những gam màu ấy
nhưng ta không vẽ được tiếng thét trong ta
ôi, những tiếng thét vừa thống khổ vừa mộng mơ hoang tưởng

em đã tới
em có đó nhưng em là hư vô
khi ta chạm vào em thì em tan biến
và đừng hỏi ta quê hương mình ở đâu
ta không trả lời được

những chiều ta lưu vong thang thang trên đồi thân phận
kẻ lưu vong ngay trên quê hương mình đã nghĩ gì em biết không
em biết không?
em rất gần mà em xa quá

ta mơ ngày loài chim di trú ấy dừng lại trên những bông lau trên đồi quê hương
ta sẽ hát cho em nghe những bài ca về loài thi sỹ
loài thi sỹ đã mở mắt hân hoan đi giữa đêm điệp trùng…


LMP

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
13 Tháng Năm 20153:58 SA(Xem: 29545)
Tháng tư đá dựng mờ sương khói Những chiến trường xưa đất bạc màu Anh hùng rót mật tràn gan phổi Đồng đội dồn lên đỏ chiến hào
13 Tháng Năm 20153:53 SA(Xem: 30625)
Đám đông đã chia thành hai phe và tranh cãi rất quyết liệt. Cuộc tranh cãi có khi đổ máu đã kéo dài suốt 40 năm. Sự tranh cãi ấy bắt đầu từ những thứ tài sản cướp được của những người chạy trốn. Đôi lúc, qua những khe cửa rất nhỏ từ xa, có những ánh mắt nhìn về phía họ mà sợ hãi. “Lạy trời, lạy thánh, cho chúng ôm hết về mà im tiếng ngay đi”. Đó là bọn đĩ điếm và quân ăn cướp.
13 Tháng Năm 20153:43 SA(Xem: 31383)
Từ nhà tạm cư ở Merang, Trăng-ga-nu, đúng chữ là Terrenganu, Cao Ủy đã đưa 38 người của tàu SS0682 nhập trại Bidong, chỉ riêng anh Huân bị đứt một lóng tay và Bố ói ra máu đòi vào nhà thương nên Cao ủy bảo ở lại đất liền. Chớp mắt Ngà thành thông dịch viên đi theo vì dường như đó là điều hợp lý (!) và làm cho người đi kẻ ở được an tâm.
26 Tháng Tư 20151:48 SA(Xem: 30427)
Trước và sau thời 1954-75 ở Miền Nam, không thấy ở nơi nào khác trên đất nước ta, văn học được phát triển trong tinh thần tự do và cởi mở như vậy. [Võ Phiến nói chuyện với Đặng Tiến 28-10-1998] Có thể nói Võ Phiến là một trong số các tác giả được viết và nhắc tới nhiều nhất. Trước khi quen biết nhà văn Võ Phiến, tôi đã rất thân quen với những nhân vật tiểu thuyết của ông như anh Ba Thê đồng thời, anh Bốn thôi, ông Năm tản, ông tú Từ lâm, chị Bốn chìa vôi từ các tác phẩm Giã từ, Lại Thư nhà, Một mình...
20 Tháng Tư 201512:22 SA(Xem: 30713)
Ngày 30-4, ngày nếu có một triệu người vui, cũng là ngày có một triệu người buồn. Câu nói trong quá khứ của ông Võ Văn Kiệt, nguyên Thủ Tướng chủ trương chính sách Đổi Mới, được lập đi nhắc lại nhưng liệu có còn chính xác với tình thế hiện tại của đất nước ? Ngày nay, kinh tế tụt hậu, hàng xuất là lao động giá bèo, cái đinh vít cũng không làm được mà nhập hàng ngoại tuốt tuột, nợ chồng chất. Rồi tham nhũng lên đỉnh cao, đạo đức xã hội xuống cấp...
13 Tháng Tư 20154:11 CH(Xem: 32799)
Cho tôi quá giang qua mùa nắng hạ Bỏ mặc phố trôi về phía thật xa Cho tôi quá giang về nỗi buồn hôm bữa Có còn người với góc phố chậm đưa?
12 Tháng Tư 20154:32 SA(Xem: 32590)
Bất ngờ, chị đến gần la lớn. Chào, ông thiếu úy đồn trưởng. Người xe thồ giựt mình sém phun cọng mì, mắt nhìn lấm la lấm lét xung quanh. Tám năm trong tù ra, giờ mới có người gọi ông là thiếu úy. Lạy chị, đừng gọi tôi như rứa. Tôi mới được…từ trại cải tạo về…trả quyền công dân thôi.
09 Tháng Tư 20154:54 CH(Xem: 33328)
Người đàn ông cán sự xã hội rất nhanh nhẹn và hoạt bát, thao thao bất tuyệt với giọng Bắc nhưng vẫn là âm gốc Huế. Anh dí dỏm kết luận bài học công dân đầu tiên: "Xin nhớ cho đây không còn là ở Việt Nam nữa, quý vị bây giờ đang ở trên đất Hoa Kỳ, đã có hoàn toàn tự do, kể cả tự do phê bình tổng thống hay quốc hội, nhưng - anh ta ngưng lại một chút như để tự tán thưởng bằng một nụ cười riêng thú vị: nhưng quý vị sẽ không có tự do trốn thuế. Trốn thuế ở Mỹ thì chỉ có ở tù và được coi là tội nặng nhất..."
09 Tháng Tư 20154:07 CH(Xem: 31519)
Chúng ta đang trên đường đi về phía những ước mơ Nên câu thơ mãi xanh tươi dưới vòm trời khái niệm Mang theo hành trang tình yêu Nào dám nghĩ đó là viên kẹo ngậm Nên sự chỉ định nào cũng đều tối nghĩa phải không em?
09 Tháng Tư 20153:54 SA(Xem: 32152)
Tôi ngồi nhìn thằng bạn chơi games trong căn phòng của nó, một buổi trưa nóng bức, hơi nóng hầm hập nằm bên ngoài ô cửa kính đóng chặt, khung cửa thỉnh thoảng rung lên vì gió. Trong phòng máy lạnh chạy đều đều mang theo một làn hơi mát có tác dụng phụ khiến người ta khô mũi. Ngày chủ nhật, hai thằng con trai chẳng có gì làm ngoài việc nhìn nhau chơi games.