- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

THƠ LÊ VĂN HIẾU

02 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 34610)


tranh_phan_nguyen-content

 Tranh Phan Nguyên


LTS: Lê Văn Hiếu lần đầu cộng tác cùng Hợp Lưu, thơ của anh ray rứt như những câu chuyện buồn trải dài từ rừng cao nguyên đến vùng sóng biển…Chúng tôi hân hạnh giới thiệu những thi phẩm của Lê Văn Hiếu đến cùng quí văn hữu và độc giả Hợp Lưu…

TCHL

 

 

 

NGƯỜI VỌNG BIỂN

 *Tặng DP

 

Cuối cùng, tôi được em làm người hướng dẫn

Kịp thấy hơi thở ai đó mờ xa, ngàn năm chung thủy

Kịp thấy cô gái ngồi bó gối bên vệ đá u buồn đó là em

Kịp thấy ánh Trăng dát vàng trải dài trên Biển

U hoài cô đơn

 

Kịp thấy tiếng sóng neo đẩy tiếng cười còn rất trẻ

Gió đã thổi vào tim ta

Gió đã vén mái tóc xù xòa của ta, để mắt nhìn được rõ

Rõ về đâu, em biết không?

 

Tất nhiên, không phải rõ từng ngỏ ngách của con phố

Phố nào cũng như nhau

Tất nhiên, không phải rõ từng dấu chân trên cát

Cát đã từng phủ mờ ngàn vạn dấu chân

Tất nhiên, không phải rõ từng thân xác kia ngụp lặn phơi phóng

Mọi ráo khô rồi cũng tiêu tan

 

Rõ về đâu, em biết không?

Không phải rõ về mái tóc Tiên Cô ngàn năm buông xõa

Hình như rõ về vòm ngực em, đã từng dang tay, đã từng phập phồng hơi thở

Đã từng gấp gáp, đã từng buông lơi, đã từng rệu rã

Đã từng...

 

Đã từng về đâu ,em biết không

Hỡi người vọng biển

 

Lần theo tiếng vọng em về

Thả giấc mơ...

 

 

Lê Văn Hiếu

(Những ngày ở Nha Trang – 20/ 05 / 2014 )

 

 

 

TẠP ÂM

 

Ngồi xỏm mà về

Một hành trình dài hơn năm trăm cây số

Mắt lờ đờ chợt ngủ

Mặt gục lên đầu gối

 

Bà cụ nằm cong queo

Buông những tiếng thở dài

Bầu trời bình yên vỡ

 

Gã Tài xế

Quấn lấy một ma nữ

Núc ních nhạo những cuộc gọi

Của người đàn ông đang ngóng đợi?

 

Gã lưu linh

Tợp từng ngụm rượu

Đắc ý không để rơi một giọt

Mặt câng câng nhìn vào ký ức

Lâu lâu phác một giọng cười

 

Ngồi xỏm mà thức với ngày

Lắng nghe tiếng đêm không ngừng chảy

Gió bên ngoài muốn đóng băng tạp âm lại

Hình như trời chưa đông?

 

Lê Văn Hiếu

 

 

ANH NGUYỆN LÀM LÁ MỤC ĐỂ EM VƯƠN

 

Học từ anh để xuyên thủng bầu trời

Rẽ mây tìm về vầng Trăng khuyết

 

Học từ em qua giọt nước mắt

Mình đã gieo thấm đẫm nỗi đau đời

 

Học nỗi buồn

Ta lơ đãng đánh rơi

Cứ ngỡ tạo niềm vui

Nào ngờ rụi thiêu mạch nguồn cháy khát

 

Bông hoa lay nghiêng rồi gãy gục

Ngọn gió lả lơi

Thổi buốt những lời tình?

 

Học viên đá bên đường cứ thế cô đơn

Ngậm ngùi Ngựa xe

Đi qua cả ngàn ngày mà chưa hề được biết

 

Giữa đại ngàn xanh

Có vài cành cây chết

Chiếc lá em, anh

Sao cứ thở màu buồn?

 

Anh nguyện làm lá mục để em vươn

Làm hòn đá bên đường

Nhìn dòng ngựa xe mà hạnh phúc

 

Bầu trời biếc như chưa bao giờ được biếc

Chiếc lá xanh, xanh mãi đến vô cùng...

 

Lê Văn Hiếu

 

 

KHÚC ÁNH SÁNG

  • Cho BP thương yêu!

 

Câu thơ tôi bốc lửa thiêu cháy từ lồng ngực ám khói ,lượn lờ vào không trung, bỗng dưng sinh ra hạt nước, gieo vào rẻo đất hoang hóa bên kia bán cầu, nảy nở một chồi xanh

Nảy nở một mầm thơ,tôi cợt, nảy nở nòi thi sĩ, sẽ mọc lên cây Du Dương, và hát, khi bên này đầy nắng, bên kia là khúc ru đêm

Những khúc ru ánh sáng, được tôi luyện từ âm vực bóng tối ,từ hơi thở khó nhọc, từ bước chân kiêu hãnh

Khúc ánh sáng , được cất lên bằng ngôn ngữ của vùng trời tự do, đa sắc... Sẽ thổi lịm mọi màu da, khúc ca vọng về nơi sản sinh hạt nước

Hạt nước được chưng cất từ nồng nàn tình ái, mang từ đỉnh núi xuống, mang từ nỗi nhớ về, mang từ giọt nước mắt?

Mảnh đất mãi quặn đau nức vỡ, câu thơ cứ chòi lên quẫy đạp

Và Thi Sĩ con nảy nòi khi còn trứng nước, biết lắng nghe,biết giận hờn ,biết lặn sâu trong vùng trời âm nhạc. Sớm nhận biết ngoài kia – bầu trời – đang dần thiếu những khúc ca ánh sáng.

 

Lê Văn Hiếu

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
04 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 75437)
II. CHÍNH PHỦ TRẦN TRỌNG KIM (17/4 - 25/8/1945) Mặc dù chính phủ Trần Trọng Kim chỉ là một thứ “tai nạn lịch sử,” được khai sinh do nhu cầu quân sự của Nhật, chính phủ được Nhật bảo trợ này soi sáng mặt trái của đồng tiền cách mạng 1945 tại Việt Nam, mà cho tới năm 2010 còn bị che phủ bởi đủ loại tài liệu tuyên truyền.
04 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 80386)
(*).LTG: Bài này rút ra từ Phần II, “The End of An Era” [Đoạn Kết của Một Thời Đại], của Luận án Tiến sĩ [Ph.D.] sử học “Political and Social Change in Viet Nam between 1940 and 1946” đệ trình tại Đại học Wisconsin-Madison vào tháng 12/1984, dưới sự hướng dẫn của cố Giảng sư John R. W. Smail; và đã in trên Journal of Asian Studies [Tạp chí Nghiên Cứu Á Châu] vào tháng 2/1986, XLV: 2, pp. 293-328, với cùng tựa “The Other Side of the 1945 Vietnamese Revolution: The Empire of Viet-Nam (March-August 1945).” Phần tư thế kỷ sau, nhân dịp sinh nhật thứ 68, và kỷ niệm 65 năm cách mạng 1945, hiệu đính lại lần chót hầu phổ biến rộng rãi hơn trong giới người trẻ Việt muốn đi tìm sự thực lịch sử.
28 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 85415)
Con tàu đã trở nên ọp ẹp, mấy mươi năm còn gì. Người ta nói đây là chuyến tàu tốt nhất hiện nay. Hành khách bực dọc phàn nàn tốt gì mà tốt, như đống sắt vụn, làm như họ là kẻ trên trời rơi xuống không bằng.
23 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 88602)
Tình yêu, cũng như chiến tranh, là hai đề tài muôn thuở của con người. Văn chương ngoại quốc nói về chiến tranh, viết về những trận chiến gần, xa trong lịch sử, chúng ta vẫn thích đọc. Vậy thì tại sao, người Việt Nam viết về chiến tranh Việt Nam lại nhàm chán?
20 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 91860)
... Tôi đã từng ăn thịt chuột. Tôi ăn vụng của em tôi. Bố cấm tôi nói cho ai biết. Bố đã cho thằng em tôi ăn bao nhiêu con chuột tôi cũng không nhớ nổi. Chỉ có điều bố thích như vậy. Bố nướng con chuột lên, thế thôi. Thằng em tôi cười hềnh hệch, nước dãi chảy dài, cầm con chuột gặm như một bắp ngô nướng. Những tảng máu chưa đông rịn đỏ hai mép. Tôi thấy đầu mình ung ung. Những hình ảnh như những mảnh vỡ lộn xộn va đập vào nhau liên hồi ...
20 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 89519)
Không ai biết cuộc sống của ai đang xáo trộn. Không ai biết ai đang nghĩ gì. Người chồng không bao giờ biết người vợ vừa gối đầu lên tay mình vừa dâm hoan với sếp của ả trong giấc mơ. Gã sếp đô con, bụng cuộn lên những bó cơ và làm tình thì miễn bàn. Người chồng không bao giờ biết âm hộ của ả nóng bừng như muốn nổ tung ra. Mà biết cũng chẳng thể chết ai vì ả là vợ của anh ta.
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 110813)
(Gởi anh Huy & chị Minh) Câu thơ còn trong trí nhớ Như mùa thu mỗi năm lại về Theo tuần hoàn trời đất Như đôi mắt em buồn giấu kín Chịu đựng An phận Cuộc đời mình mùa xuân đi qua Rất xa, rất xa...
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 91422)
Thành phố nằm bên một rẻo biển miền Trung yên bình và tĩnh lặng. Những ngày gầ n đây bổng nhiên được khuấy động bởi mấy chú cá mập, không hiểu vì sao lại lang thang vào bờ, chúng lượn lờ nơi bãi tắm trước khuôn viên trường, là bãi du lịch của thành phố. Thỉnh thoảng chúng lại ruỗi theo sóng nước cợt nhã với con người. Có hôm một chú cá mập con nhá vào mông ai đó, có hôm lại ngoạm vào giò của kẻ nào bơi đến gần. Bạn tôi phán: đất này “linh kiệt”. Tôi cười vui: Đất lành chim đậu, biển lành cá mập làm tổ .
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 90812)
Trong tình bằng hữu nhiều năm với Huy, được sự đồng ý của chị Cao Xuân Huy và hai cháu Chúc Dung & Xuân Dung, bài viết thiên về khía cạnh y khoa này, nói về một Cao Xuân Huy khác, người bệnh Cao Xuân Huy chênh vênh trên con dốc của tử sinh, đã can trường chống chỏi với bệnh tật cho tới những ngày và giờ phút cuối cùng và đã ra đi với tất cả “phẩm giá”. NGÔ THẾ VINH
19 Tháng Mười Hai 201012:00 SA(Xem: 81221)
Cao Xuân Huy có người cha đi kháng chiến, để lại vợ con trong thành. Rồi, 1954, ông ngoại bị đấu tố, người cậu cấp bách đem cháu, 7 tuổi, vào Nam. Mẹ ở lại Hà Nội đợi bố. Về, nhưng người cha kháng chiến, gốc tư sản, địa chủ, không thể "can thiệp" cho người mẹ khỏi diện "tự lực cánh sinh" (như đi "kinh tế mới"). Rồi họ chia nhau con cái: mẹ để lại con gái cho bố, vào Nam với con trai. Xa cách, mỗi người lập một gia đình khác, có các con khác. Huy được cậu và bà ngoại nuôi. Như một định mệnh, chuyện nhà Huy trùng hợp với chuyện đất nước, với truyền thuyết Sơn tinh Thủy tinh, với bao gia đình thời chia đôi Nam-Bắc.