- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

VẾT THƯƠNG ĐI QUA BÓNG TỐI

25 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33485)

rung-2013-caylahoathan-content

 Cây Lá Hóa Thân - tranh Rừng


 

mặt nạ 1


Ta đã đi ngang qua nhiều biển

vẫy vùng suýt chết

thằng đàn ông nhìn em ánh mắt màu mật ngọt

giấu sau bản tình ca chiếc mặt nạ

sau khi vẽ lên bầu trời vòng tròn của khói

 

người đàn ông yêu người đàn bà

sao phải mang mặt nạ?

chỉ một lần trong mưa

mặt nạ người tan rã

- em muốn ta mang mặt nạ đi đâu?

- ra khỏi xứ sở người buồn tẻ

- không ai yêu mình cả

- biển như là mặt nạ đang bơi

 

ta mang về chiếc mặt người

hồi ức ngày xa biển


lặng im

gõ và gõ

một ngón tay

lúc lắc chùm chìa khoá

sau đó chùi giọt nước mắt

đang lăn

 

có một chiếc mặt nạ đang cố giữ thăng bằng

 

Lê Vĩnh Tài



mặt nạ 2



Không phải dấu chân địa đàng

sáng nay có người ra khỏi nhà rất sớm

vì có người thức dậy sớm hơn

mang chiếc mặt nạ [buồn]

như khói…

 

mặt nạ

 

chữ m

chữ ă

chữ t

 

chữ n

chữ a

 

không sắc không huyền không dấu

những ngôn ngữ co dãn

như chú cá đang bơi

những ngôn ngữ chim trời

đang bay trên đầu lưỡi

 

anh muốn cắt ghép năm chữ cái từ m-ặ-t-n-ạ

làm năm bài thơ

dịu dàng mệt mỏi

nhưng con chữ duy nhất này

nó làm anh đánh vần không thành mặt nạ

anh đánh vần thành chữ mất nhau

có điều gì tan rã

có ngày gì chia xa

một con ngựa cứ phi đến

khi gục ngã

nỗi [buồn] mang gương mặt em

thành mặt nạ thời gian mệt mỏi

từng đêm từng đêm

mặt nạ [buồn] không ngủ với cơn mơ

chỉ một giọt rượu này

mặt nạ ơi say quá

nguyệch ngoạc những tấm bích chương

vẽ lên tường

mắt em ngày cung An Định

mặt nạ này

mặt nạ

hai mắt em là mặt trời

chùi vội

 

mặt nạ cười

mặt nạ

anh đớn đau những lời không nói

tuôn qua cổ họng như một tràng đạn

những câu thơ anh đọc cho em

quyền được rơi mặt nạ


Lê Vĩnh Tài

 

Ngang qua festival thơ, 2008

 tặng Phạm Nguyên Tường

 

Phải chịu đựng, chịu đựng, chịu đựng

những câu thơ này, những ngày tháng này

như vết thương khi ta đi qua bóng tối

 

phải chờ đợi, chờ đợi

đời sống như căn phòng đóng kín và chúng ta lõa lồ trong đó

ly rượu bỏ dở

chiếc áo em tuột khỏi vai

ngày tháng chạy dài

những trận đánh ngôn từ không dứt

ngôn ngữ không hòa bình


những câu phức của Huy ta đọc ngày về Huế

như thể

kinh thành rêu phong đã không còn lãng mạn

không còn đơn giản

những câu thơ bây giờ như súng đạn

nhắm vào tai

 

những câu thơ lúc này cho ai

thành phố suốt đêm nằm xuống

xin lỗi

chúng ta đã bắt những câu thơ điên cuồng phá sức của mình

miệng & ngón tay mệt lả

trong tầng hầm xung quanh toàn đá

những người xa lạ

đang giành nhau cô đơn

giành nhau làm cô hồn

xõa tóc đeo râu nói cười mặt nạ

dang tay bắn ná

con chữ vo viên mà mất mạng người

 

những đứa xếp hàng đi rồi

còn lại kẻ ngồi cười

cà nhắc theo từng chữ

cà nhắc vào quá khứ

ai dám bắn súng lục vào quá khứ?

vào nỗi buồn viên đạn lạc Chân Mây


[quá khứ

những mặt người không còn hy vọng gặp lại

chỉ còn đống gạch Mỹ Sơn

ngày em oán hờn

kiệt sức đổ dài dưới nắng

 

quá khứ

chỉ là chiếc xương cá bây giờ em khai quật

im lặng đâm vào chiếc bóng xì hơi

đang lấy thịt đè người

bị gai đâm trong cỏ

 

quá khứ

ai đã tách đôi nó cho khỏi rỉ sét

ai rút ra nhu nhú đóa sen

sau khi ngắm khe nước màu nâu nhạt

ai? Không ai. Hoa sen trắng làm gì

những trang kinh Minh Đức Triều Tâm Ảnh

mang nỗi buồn ngậm miệng Trương Chi

 

quá khứ

con sông Thơm ai loạng choạng hai lần

ai trả giá dang hai chân ngựa chạy

ai uống nước khúc quanh

ai đầm mình vũng cạn

ai câu thơ hết hạn, trời ơi…]


thành phố mệt và không buồn cử động

đang mang thai

dưới sức nặng cuả chiếc rễ cây hơi dài

đâm qua sương mù

làm thành phố đau hơi lâu một chút

 

phải chịu đựng, chịu đựng

thành phố đang mang thai

những đền đài đang sờ tay lên bụng

trong bụng có trẻ con

không có oán hờn

không kiệt sức đổ dài dưới nắng

 

thành phố bao nhiêu năm im lặng

đang reo mừng đứa con.

 

Lê Vĩnh Tài

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
19 Tháng Mười Hai 202311:46 CH(Xem: 4166)
Dạo này sao mình hay nghĩ về cái chết. Mình giống như ba mình hồi trước thường bâng khuâng day dứt khi thấy tuổi già của nhiều người sắp rời bỏ dương trần thường sẽ bị đau yếu nằm yên một chỗ sống tật nguyển trong một thời gian. Ngày ấy ba đã phản kháng sợ kiểu sống như thế trước khi chết. Ý niệm của ba là khi hết số thì đi liền không đau bệnh. Và ước nguyện ấy đã thành sự thật, không đợi đến già yếu, đến lúc phải làm cho con cháu lo lắng buồn phiền, ba đã ra đi nhanh nhẹ nhàng không kịp cho ai phụng dưỡng ba dù chỉ một ngày.
19 Tháng Mười Hai 202311:30 CH(Xem: 3505)
Tuổi 17 của tôi qua lâu rồi. Thuở tôi 17, mọi thứ thật đáng yêu, chuyện tình thôi âm thầm không hứa hẹn trong cái nghéo tay tráo trở ở tuổi 13, vác trên vai chiếc cung lửa, tôi săn mọi cô gái mình ưng ý, đường tên ngọt sớt, giương cung là trúng tử huyệt, có lúc tôi nhắm trượt, phải đặt bẫy, náu mình, bắn hụt, mất cả giỏ tên, bỏ cuộc rồi tiếp tục, cứ thế, tôi mải mê trong cánh rừng say, trái tim tử thương đã bao lần vẫn run rẩy vì tình.
19 Tháng Mười Hai 202311:23 CH(Xem: 4179)
Cúi /lạy / biết đến bao giờ / nước bốn mùa chảy/ đất ngờ ngờ / trôi / người trôi / người trôi / đời / trôi
27 Tháng Mười Một 20236:15 CH(Xem: 3432)
Được tin Cụ Bà quả phụ Đặng- văn- Ngữ / Nhũ danh ĐẶNG-TRẦN-THỊ- Y / Pháp danh TỊNH-Ý / Đã quy tiên ngày 22 tháng 11 năm 2023 tại nam CA / Đã quy tiên ngày 22 tháng 11 năm 2023 tại Quận Cam, nam CA , Hưởng thượng thọ 87 tuổi .
27 Tháng Mười Một 20236:01 CH(Xem: 3713)
Được tin Thân Mẫu nhà thơ Đặng- Hiền, Chủ Biên Tạp Chí Hợp Lưu là / Cụ Bà quả phụ Đặng- văn- Ngữ / Nhũ danh ĐẶNG-TRẦN-THỊ- Y / Pháp danh TỊNH-Ý / Đã quy tiên ngày 22 tháng 11 năm 2023 tại nam CA , Hưởng thọ 87 tuổi .
14 Tháng Mười Một 202312:15 SA(Xem: 4420)
Anh về nhà không có em ! Anh đẩy cửa bước vào, anh xô cửa bước ra. Sắc sắc không không , một trời vô vọng. Em ở đâu ? Anh dáo dác tìm tìm kiếm kiếm. Em đi rồi ư? Ô chao ! Sao nghe buồn nẫu ruột.
14 Tháng Mười Một 202312:01 SA(Xem: 5396)
Bước qua sóng biếc / Ngu ngơ dấu chân còng / Vỏ ốc bơ vơ khoắc khoải / Cánh cò vụng dại Lao xao xanh / Và những người con gái trinh nguyên vá lưới tím hoàng hôn
12 Tháng Mười Một 20239:09 CH(Xem: 3829)
Nhận được tin buồn /Thân mẫu của nhà văn Trần Thanh Cảnh /Cụ bà DƯƠNG THỊ BÉ / Đã từ trần lúc 19h05 phút ngày 11/11/2023 (ngày 28/9 Quý Mão). / Hưởng thọ 84 tuổi.
07 Tháng Mười Một 20236:34 SA(Xem: 4657)
“…câu chuyện giáo sĩ Alexandre de Rhodes là câu chuyện cũ đã hơn 300 năm trước. Ông không sáng chế ra chuyện đánh vần tiếng Việt ra mẫu tự Bồ. Tôi nghĩ ông là một giáo sĩ tận tụy với nghiệp vụ truyền giáo, chỉ có điều kiến thức quá giới hạn của ông về văn hóa tôn giáo và con người Việt Nam làm tôi bực mình, và thèm khát một ngày mà những bất cập như vậy không còn sót lại nơi một giáo sĩ dù với đức tin nào. Tuy nhiên, phê phán nặng nề một giáo sĩ 300 năm trước là điều không nên, khi mà các giáo sĩ nói chung bấy giờ một phần vì giới hạn kiến thức, không có truyền thống kính trọng văn hóa địa phương. Nhưng ta tự nguyện tự lãnh một cái ơn tày đình với những giáo sĩ như De Rhodes cũng là chuyện không căn cứ. Có lẽ thỉnh thỏang ta nên đọc lại Phép Giảng Tám Ngày của ông ta để có một viễn cận phải chăng với câu chuyện.” (Mai Kim Ngọc).
03 Tháng Mười Một 20235:00 CH(Xem: 5630)
Đứng dưới núi tôi nhìn lên núi / Núi trên kia núi rộng bao la / Vất vả lắm tôi leo lên đỉnh núi / Núi dưới kia sao chẳng giống quê nhà