- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

GIỮA VỎ THỜI GIAN TRÔI...

18 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 40795)


tranh_hlnt-content
 tranh Huỳnh Lê Nhật Tấn


NHÌN LÊN

 

Chiếc lá bay hóa đôi môi hồng

mây núi bỗng xa lạ mọi nơi

loài người yêu nhau

khóc theo mưa mùa biển lặng

 

Thời gian vạn vật đổi màu

phai bờ tóc

tường rêu ghế lạ mòn

 

Tôi mãi bước trên con đường uốn cong chữ S

móc nhau

nối xích lại gần

để biến dạng một hình lưỡi câu

đu đưa trước cuống họng khát giữa tiếng rền than

 

Một phút

thế giới im lìm

là tôi hét điên cuồng:

Tiếng nói của tự do

 

Đêm nghe tiếng Thạch sùng kêu lách chách

Ngỡ đôi chân tôi leo lên tường

đi vòng trong khối vuông vẽ ra vô cùng hình tượng bỉ ổi

 

Chúng tôi người nghệ sĩ tự do

muốn trở về cội nguồn là tìm cái gì đó

động đậy phía dưới

một chân Trời và cánh chim

 

Tôi đang thở ra vòng tròn một thế hệ

nhuộm đỏ múa lửa quanh năm

phi lao cứ khoáy động uy quyền

như đám trai gái hư hốt sờ mó cho đêm ngày rụng trứng

 

Tôi đây ngó lên ngỡ đóa hoa nở

cho tuổi dậy thì đi qua

 

 

Gục đầu xuống dưới ngước nhìn

Khi cánh cung đứt dây mũi tên hệ lụy

Tôi với lũ hèn và đàn vượn hú lấy tay chụm đàn chim bay

 

 Bỗng tiếng súng nổ vang trời

giựt mình bóng mình đứng lên

 

Tôi đi theo không khí gió sinh ra

Cánh diều sinh mệnh.

 

7.4.2014

Huỳnh Lê Nhật Tấn

 

 

GIỮA VỎ THỜI GIAN TRÔI...

 

 Viết cho cơn mưa của em

 

 

Ngày bão tiếng mưa ngàn âm lạ

đôi môi tê nhấp lời trôi không

im lặng sự quyến rũ

 

Những người câm tung ngón tay nồng

tiếng nói trơn tru ký hiệu

thể xác uốn cong bồi khuôn hình diễn cảm

xã hội bộ mặt tuồng cho kẻ vô hình

đất nước dành cho người câm nín

 

Tôi im lìm đối thoại

giữa lũ súc vật hai chân

hay côn trùng bay bé nhỏ bám víu lâu đài sao sáng

đan tròn vầy quanh xé nát tâm

 

Đêm ta vàng lạc cõi xưa

vĩa hè dài từng bóng âm hồn ngục hàng cây ngã

tiếng sấm chớp lóe hình trái tim

ô cửa ẩm ướt sáng bầu núi ngực

người con gái se chảy cơn gió lạnh

 

Bàn tay này thoi tơ dệt tình

dương mình phun tràn mi li mét ảo

trong căn phòng căng phủ bụi cô liêu

 

Em soi mình đôi môi cháy ánh hồng

con chữ lửa anh cứ đi xa

chúng sinh nở ở cánh đồng vọng tiếng

 

Miền không gian chán ngắt

mặt trăng ngày khóc đêm mưa

 

Đứng nơi này cõi trời sáng rạng

phía trước mây cuộn từng đám mù khơi

anh thắp lên đốm lửa

vút mộng tâm hồn.

 

 

Huỳnh Lê Nhật Tấn

 

 

Ý NGHĨ LỘT XÁC

 

 Đám âm hồn sẽ khôngbao giờ bẻ cong nguồn sáng

 

 

Tôi đang sống trong cái lò

sưởi mọi nhiệt độ ẩm thấp

đổi lại màu da

 

Mọi ngày phải ăn mãi ổ bánh mì tròn

Lời mật ngọt cứ hiển nhiên mọc tua tủa

chúng tùy miệng khổng lồ nhai loài người tí hon

 

Tôi biến thành con chim nhỏ

bay lên bầu trời hót giữa thế giới rỗng về với tự do

 

Đêm phơi năm tháng trong giọt sương chảy dài

bầy muỗi cái đực hút vọng tiếng trên đầu người

khuôn mặt đỏ tầng âm cao

tanh mùi máu đổ xuống miền đất hoang vu

nhỏ sinh dị dạng

 

Chuyến bay điên dại mặt trăng cong vút

đong đưa hành hình dòng kinh nguyệt

tiếng búa lời kinh kệ đóng âm cây cờ thập tự

 

Tôi ngắm nhìn đám mây hồng trổ bông hoa lững lờ

đi theo gió vòng vo núi ngực

mặt hồ khô loài người soi chạm chính mình

 

Thân xác nổi lên từ đất mẹ

đất nước tôi trong đôi cánh mỏi

 

 

Huỳnh Lê Nhật Tấn

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Bảy 20244:12 CH(Xem: 4249)
Nàng ngồi lặng lẽ trên ghế sô-pha. Chiếc váy màu đen mở ra khoảng trống vô hình. Hai cánh tay rã rời đặt lên thành ghế. Ánh đèn màu nhập nhòa hắt trên phố vắng. Nàng ngồi chờ hắn về. Hắn sẽ đi trên chiếc xe bịt kín màu đen, gương mặt lạnh lùng. Hắn có mùi đàn ông pha hương gai cầu. Gót giày thường lấm một thứ gì đó rất ít, nhưng cũng đủ cho nàng phát hiện ra: cát bờ sông, bùn đất quánh đặc, than cháy, hoặc thứ gì không màu mùi vị mà lẩn quất xô đẩy chen lấn tanh tanh mùi đỏ nhầy nhụa. Hắn không thích nàng nói gì. Chỉ sở hữu một cách chậm rãi và ngông cuồng. Sau đó hắn đưa cho nàng một tập những tờ màu xanh. Chuông điện thoại reo. Nàng nhích người ể oải đứng lên với cái máy, ể oải a lô. Cánh tay mỏi đã có thể đưa lên, chậm rãi như chờ sự đồng lõa. Phía bên kia im lặng. Lạ thật, có lẽ ai nhầm máy. Ném máy xuống bàn, nàng lại co chân lên ghế trong tư thế chuẩn bị ngủ. Nhưng rồi điện thoại lại reo. Nàng không buồn đứng dậy nữa. Tự nhiên cơn buồn ngủ kéo đến. Nhưng chuông cứ reo...
17 Tháng Bảy 20242:44 CH(Xem: 5448)
Gởi gió đi đường trưa trống trải / Gió ùa về trăm trận trốt giông / Một lần xô dậy bao chia biệt / Dặm mây tóc trắng không nguôi ngoai
17 Tháng Bảy 202411:26 SA(Xem: 3765)
Sáng hôm đó, lễ đón tân sinh viên trường ĐH Kinh Tế diễn ra thật vui. Đặc biệt mấy anh sinh viên lớp trên lúc nào cũng háo hức chào đón tân sinh viên hơn cả. Hoàng Tùng cũng vậy, anh cùng với nhóm bạn hôm nay đến trường sớm hơn mọi khi. Áo quần thẳng nếp, đầu tóc gọn ghẽ phong thái lịch lãm nhất có thể. Trong buổi này có nhóm tân sinh viên nữ làm anh và nhóm bạn chú ý nhất là ba em trong trang phục áo dài trắng, vàng và xanh thiên thanh ngồi gần nhau bên góc trái hội trường
17 Tháng Bảy 20241:05 SA(Xem: 4529)
Mấy tuần qua, nổi lên thống trị thế giới thông tin cả vỉa hè lẫn chính thống là biết bao lời rao giảng ồn ào về Nhân Quả, Nghiệp báo Luân hồi từ không ít vị “mũ cao áo dài” trong giới tu hành đạo Phật nhằm dẫn dụ Phật tử và đông đảo dân chúng vào mê hồn trận “Cúng dường”, “Giải oan”, “Giải nghiệp”, “Thỉnh vong”, “Trục vong Thỉnh linh bào thai”, v.v. Hắn chợt nhớ lại mồn một cái chết bi thảm của một ông Giám đốc dường phải trả nghiệp báo của ông bằng một tai nạn khủng khiếp mà nhiều năm qua, hắn tìm mọi cách cố tình rũ bỏ khỏi trí nhớ mệt mỏi của hắn nhưng không sao làm nổi…
17 Tháng Bảy 202412:55 SA(Xem: 4067)
Tiếc thương cho nước non nhà / Vói tay phủi cái sơn hà nhẹ tênh / Sơn hà tựa gái hớ hênh / Dăm thằng mặt thớt ngông nghênh chúng vầy
16 Tháng Bảy 202411:32 CH(Xem: 3679)
Năm tôi 37 tuổi tôi đã chia tay chồng, tôi gặp một người đàn ông do sư thầy ở chùa giới thiệu để giúp tôi một công việc. Ông lớn hơn tôi đúng 12 tuổi, là phật tử hay làm công quả ở chùa tư cách đứng đắn đàng hoàng; thật lạ ngày đầu tiên vừa thấy tôi, ông nhìn sững như quen tự đời nào, ông đưa tay chùi một vết lấm lem trên mặt tôi và sau này bảo rằng ông yêu tôi ngay từ ngày đầu gặp mặt. Mà hồi đó tôi ốm nhom xơ xác xấu xí tựa như con chim bị mắc mưa rủ cánh giữa đông tàn. Qua ngày sau, ông ta đem tới tặng tôi hai quả xoài cát và bảo rằng: "cây xoài nhà anh trồng hơn mười năm đến năm nay nó mới có trái anh hái liền cho em" Tôi cảm thấy cảm động. Tôi thấy mình được quan tâm, cái mà 15 chung sống cùng chồng tôi chưa hề có được ...
06 Tháng Bảy 202412:01 SA(Xem: 6630)
có một sớm mai nào ta qua bến sông / nhánh cỏ thạch xương bồ tỏa hương thơm ngát / duyên dáng, trữ tình là dòng Hương Giang xanh biếc / cho nón ai nghiêng mấy nhịp Trường Tiền
05 Tháng Bảy 202411:07 CH(Xem: 4971)
Một ngày tuyết sẽ tan thành sữa Én nhạn về quanh những cánh đồng Trùng trùng bông nắng và bông lúa Bát ngát là khi lúc rạng đông.
05 Tháng Bảy 202411:02 CH(Xem: 4963)
Em còn thả ngọn tóc dài Lối về hương thoảng mơ hoài trong ta Vai mềm áo trắng thướt tha Nắng vương bím tóc cánh hoa phương hồng
05 Tháng Bảy 202410:41 CH(Xem: 4777)
Những chiếc khung dần dần thu hẹp lại Định mệnh khóa rào Không còn chỗ cho tin nhắn Rớt ngoài luồng bất định