- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

GIỮA VỎ THỜI GIAN TRÔI...

18 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 33967)


tranh_hlnt-content
 tranh Huỳnh Lê Nhật Tấn


NHÌN LÊN

 

Chiếc lá bay hóa đôi môi hồng

mây núi bỗng xa lạ mọi nơi

loài người yêu nhau

khóc theo mưa mùa biển lặng

 

Thời gian vạn vật đổi màu

phai bờ tóc

tường rêu ghế lạ mòn

 

Tôi mãi bước trên con đường uốn cong chữ S

móc nhau

nối xích lại gần

để biến dạng một hình lưỡi câu

đu đưa trước cuống họng khát giữa tiếng rền than

 

Một phút

thế giới im lìm

là tôi hét điên cuồng:

Tiếng nói của tự do

 

Đêm nghe tiếng Thạch sùng kêu lách chách

Ngỡ đôi chân tôi leo lên tường

đi vòng trong khối vuông vẽ ra vô cùng hình tượng bỉ ổi

 

Chúng tôi người nghệ sĩ tự do

muốn trở về cội nguồn là tìm cái gì đó

động đậy phía dưới

một chân Trời và cánh chim

 

Tôi đang thở ra vòng tròn một thế hệ

nhuộm đỏ múa lửa quanh năm

phi lao cứ khoáy động uy quyền

như đám trai gái hư hốt sờ mó cho đêm ngày rụng trứng

 

Tôi đây ngó lên ngỡ đóa hoa nở

cho tuổi dậy thì đi qua

 

 

Gục đầu xuống dưới ngước nhìn

Khi cánh cung đứt dây mũi tên hệ lụy

Tôi với lũ hèn và đàn vượn hú lấy tay chụm đàn chim bay

 

 Bỗng tiếng súng nổ vang trời

giựt mình bóng mình đứng lên

 

Tôi đi theo không khí gió sinh ra

Cánh diều sinh mệnh.

 

7.4.2014

Huỳnh Lê Nhật Tấn

 

 

GIỮA VỎ THỜI GIAN TRÔI...

 

 Viết cho cơn mưa của em

 

 

Ngày bão tiếng mưa ngàn âm lạ

đôi môi tê nhấp lời trôi không

im lặng sự quyến rũ

 

Những người câm tung ngón tay nồng

tiếng nói trơn tru ký hiệu

thể xác uốn cong bồi khuôn hình diễn cảm

xã hội bộ mặt tuồng cho kẻ vô hình

đất nước dành cho người câm nín

 

Tôi im lìm đối thoại

giữa lũ súc vật hai chân

hay côn trùng bay bé nhỏ bám víu lâu đài sao sáng

đan tròn vầy quanh xé nát tâm

 

Đêm ta vàng lạc cõi xưa

vĩa hè dài từng bóng âm hồn ngục hàng cây ngã

tiếng sấm chớp lóe hình trái tim

ô cửa ẩm ướt sáng bầu núi ngực

người con gái se chảy cơn gió lạnh

 

Bàn tay này thoi tơ dệt tình

dương mình phun tràn mi li mét ảo

trong căn phòng căng phủ bụi cô liêu

 

Em soi mình đôi môi cháy ánh hồng

con chữ lửa anh cứ đi xa

chúng sinh nở ở cánh đồng vọng tiếng

 

Miền không gian chán ngắt

mặt trăng ngày khóc đêm mưa

 

Đứng nơi này cõi trời sáng rạng

phía trước mây cuộn từng đám mù khơi

anh thắp lên đốm lửa

vút mộng tâm hồn.

 

 

Huỳnh Lê Nhật Tấn

 

 

Ý NGHĨ LỘT XÁC

 

 Đám âm hồn sẽ khôngbao giờ bẻ cong nguồn sáng

 

 

Tôi đang sống trong cái lò

sưởi mọi nhiệt độ ẩm thấp

đổi lại màu da

 

Mọi ngày phải ăn mãi ổ bánh mì tròn

Lời mật ngọt cứ hiển nhiên mọc tua tủa

chúng tùy miệng khổng lồ nhai loài người tí hon

 

Tôi biến thành con chim nhỏ

bay lên bầu trời hót giữa thế giới rỗng về với tự do

 

Đêm phơi năm tháng trong giọt sương chảy dài

bầy muỗi cái đực hút vọng tiếng trên đầu người

khuôn mặt đỏ tầng âm cao

tanh mùi máu đổ xuống miền đất hoang vu

nhỏ sinh dị dạng

 

Chuyến bay điên dại mặt trăng cong vút

đong đưa hành hình dòng kinh nguyệt

tiếng búa lời kinh kệ đóng âm cây cờ thập tự

 

Tôi ngắm nhìn đám mây hồng trổ bông hoa lững lờ

đi theo gió vòng vo núi ngực

mặt hồ khô loài người soi chạm chính mình

 

Thân xác nổi lên từ đất mẹ

đất nước tôi trong đôi cánh mỏi

 

 

Huỳnh Lê Nhật Tấn

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 74282)
Hắn tỉnh lại đột ngột. Bốn năm người thanh niên đang kéo hắn ra từ dưới lườn xe. Hắn nếm được vị mặn và máu, một đầu gối bị đau, và khi bị nhấc bổng, hắn phát rên, không chịu nổi sự đụng chạm trên cánh tay mặt. Những tiếng nói như không thuộc về những khuôn mặt treo ở trên hắn đang bông đùa vỗ về và bảo hắn yên tâm.
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 82678)
Khi tòa báo đề nghị tôi tham gia viết về các nhà văn mà giá trị được cường điệu cao hơn giá trị thật của chính họ, tôi đã nghĩ sẽ từ chối. Tại sao phải tự mình tạo thêm kẻ thù một cách miễn phí? Rồi Robbe-Grillet xuất hiện trong đầu.
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 90954)
Sư thày trụ trì ngôi chùa làng là người có học. Chẳng bao lâu hắn đã có thể trò chuyện như một người bạn tâm giao. Giáo lí nhà phật trong nhiều năm đã trở nên mờ nhạt với tuyệt đại đa số những con người tất bật với cuộc sống hôm nay. Cái hiểu biết về đền chùa miếu mạo của hắn cũng chỉ dừng ở mức không nhầm lẫn giữa nơi này với nơi khác. Bởi thế được trò chuyện với sư thày mỗi tháng vài lần là điều làm hắn vô cùng thích thú.
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 110185)
Một cái chức nhỏ nhẹ Một cái chức lăn như cỏ lông chông Mơ đeo vào tay xòe ra giữa nắng Mơ đeo vào gót chân mỗi bước mỗi khua vang rổn rảng
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 99796)
Hoa ôm cứng lấy tôi. Hoa bảo: Hãy yêu Hoa đi. Nắng buổi chiều chiếu rọi xuyên qua bản vẽ làm rách nát từng đường trên cơ thể Hoa. Tôi nằm dát người trên chiếu, nghe tiếng súng nổ và hiểu Đà-nẵng đang cơn hấp hối.
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 108676)
một con thuyền dính bùa ngải của sông ý nghĩ găm đầy tháng năm mắc cạn em cố quên làm gì! khi ngay cả cánh tay anh cũng ảo
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 86256)
Đầu thập niên 60 của thế kỷ trước, Ngô Thế Vinh còn là một sinh viên y khoa, đảm nhiệm chức vụ chủ bút cho tạp chí Tình Thương, tờ báo của những người sinh viên áo trắng. Trong thời gian này tôi là một sĩ quan rất trẻ của QLVNCH. Cả Ngô Thế Vinh và tôi bị cuốn vào một biến động làm rung chuyển rừng núi Tây Nguyên: vụ nổi loạn đòi tự trị của những sắc tộc thiểu số, mà báo chí thời đó gọi là FULRO.
19 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 89132)
...Chết tuy biết vì sao mình chết, do đâu mình chết mà không làm gì được. Chết một lần dưới làn đạn Tây dương. Chết thêm một lần về tinh thần bởi lòng trung bị khủng hoảng, bị phản bội, ấy là thời đại của những con người như Hoàng Diệu, ấy là những anh hùng cứu nước như Hoàng Diệu...
15 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 74940)
Hợp Lưu 112 Xuân Tân Mão 2011 , đến với bạn đọc và văn hữu khắp nơi trong tiết trời lạnh hơn mọi năm. Một năm đã trôi qua với bao biến động trên thế giới ngày nay, và cũng là một năm có nhiều đổi thay nơi quê nhà. Dù đang ở nơi nào, tâm hồn người Việt vẫn luôn hướng về; mong mỏi đổi mới, cải thiện cho một xã hội tốt đẹp hơn. Mùa Xuân là biểu hiệu của khởi đầu và hy vọng, cũng là dịp cho chúng ta suy gẫm và nhìn lại một năm đã qua.
15 Tháng Giêng 201112:00 SA(Xem: 102953)
...Tôi đến Trường Chu Văn An trên đường Thụy Khuê, vào phía sau sân trường tìm bãi cỏ nhìn qua Hồ Tây để nhớ đến nụ hôn đầu tiên Kiên bỡ ngỡ đặt lên môi Phương trong Nỗi buồn chiến tranh của Bảo Ninh. Bãi cỏ xanh mướt ngập đầu lưu giữ tình yêu đầu tiên của Kiên không còn nữa. Nếu giờ đây, Phương cũng đã đi nước ngoài và lấy chồng ngoại quốc, nụ hôn của Kiên trao cho Phương, chính tôi nhận và giữ hộ...