- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

ẨN DỤ THÁNG TƯ

16 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 43264)

phannguyen-thang_4-content 

  Tranh Phan Nguyên


ẨN DỤ THÁNG TƯ

 

anh đã đi qua những giọng người trùng trùng.cơn mưa cũ kỹ, bài thánh ca mang hình chuông,bóng ngày trượt ngã. anh đã ngồi giải đi giải lại những bất phương trình của sự vô nghĩa, nhưng bất trắc của cuộc sống nào có báo trước điều gì.

 

sáng nay những đám mây nhận được điều lệnh từ sự thay đổi thời tiết, những oi nồng mùa hè.cơn viêm xoang như trúng số độc đắc hành hạ cái đầu bằng cơn đau mọc rễ trong âm u phỏng sinh cho một sự tự do mới.anh đang nghĩ về một điều gì đấy của cơ hội.em đang nhận lấy một cơ hội hay chỉ là một chiến binh lạc lối giữa cuộc diện này

 

khi đức tin màu đỏ đã trở nên thẫm đen như miếng tiết khô.màu hoa loa kèn không còn buồn như năm ngoái, người nữ tù trở nên cô đơn trong phế tích hình hài lưu cữu.em có thể chặn được bước đi của thời gian bằng một nhát thánh kiếm ân sủng chỉ là một sự dối trá và bất công bằng

 

khi sự bình an chỉ là những nốt ngộ độc làm bội thực một buổi sáng bằng tiếng chim non hót trong lá xanh trong gió say trong những vần thơ nhẹ bẫng của em.những tiếng chim đã hót từ một triệu năm không bao giờ mất mặt.(*)đừng mở miệng trong sự băng hoại của ngôn từ khi sự thật đã chết trong những huyền ngôn như con muỗi để lại vệt máu cuối cùng.

 

bài thơ anh viết lấm lem mạng nhện và xác muỗi.hơi thở cũ của ngày hôm qua nấp sau chiếc khung lộng kiếng trên tường.những mộng mơ không thật thà chưa bao giờ thật thà.anh vẽ tình yêu vào song trắng.nghe mưa cuộn sóng phai đêm.nơi cơn gió ủ rũ mang lửa mặt trời.mộng mơ gãy cánh.những chiếc lá úp mặt khóc thầm thì để những con chữ tật nguyền mang dối trá bay lên

 

 

(*) "những tiếng chim đã hót từ một triệu năm không bao giờ mất mặt"( Phạm Công Thiện)

 

 

Phương Uy

 

 

VƯỢT QUA THÁNG TƯ

 


H đã rời bỏ nơi chốn chúng tôi cùng rong chơi

“ nơi đó sặc mùi lừa bịp – H nói

những cái thớt và những đứa liếm thớt

H không chịu được mùi không phải của người”

 

rồi H đi

tôi đã nhìn thấy H ở một nơi rong chơi khác

tôi nhìn thấy chiếc lưng của H

H đang bước lên những bậc thang lạnh ẩm

 

trên đó những nỗi đau đang mọc nấm

sau cánh cửa đóng im lìm

tôi không vào được

tôi vẫn đọc thấy những lời H nói

 

khuôn mặt H hòa lẫn vào trong khói xe

nơi H đứng, tiếng hát biến mất vào trong cây táo gai

sự im lặng rụng la liệt trên các ngón tay

sự im lặng của những cụm hoa những đám mây mà H nói rằng im lặng ấy là tạm bợ

 

H chờ đợi những tiếng hoan hô trong sự xáo động của bầu trời

H ra đi

chiếc giày không biết nói về nơi bàn chân đã đi qua

mây cuộn trắng bậc thang

 

lạnh một ngày trời bão

mù và không mây

những câu nói của H mang màu xám

lũng đoạn một kí ức được cố tình xóa trắng

 

trong cơn mất ngủ của tán cây đang vật vã trong gió

H thổi các chiếc bong bóng chữ vào khoảng không gian tôi

đóa huệ tây rũ buồn tứa máu đỏ ối

H đang nhúng mình trong sự vượt qua

 

những bậc thang vẫn nối dài nơi chốn lạnh ẩm ấy

H vẫn độc thoại về cái chết của con chìa vôi,

chiếc rễ cây ngộ độc và khóe mắt trừng rách

ngày càng xa

 

nỗi cô đơn dày theo từng nấc thang

trong vùng im lặng ấy

tôi thấy bóng H cúi đầu giữa màu đỏ diệp lục

mê sảng một tháng Tư không hề sám hối.

 

 

Phương Uy

 

 

BƯỚC NGÀY QUA

 

ngày trôi mòn vẹt

âm điệu cũ

đường link cũ

kí tự nhập sai

 

không tin nhắn phản hồi

cơn khó thở

vỡ dần trong khoảng tối

câu thơ bệnh tật chập chùng rơi

 

ngày cột mặt trời không im lặng

những câu thơ giờ không còn hướng lối

lần mò từng bước chập chững

những câu thơ bị bịt mắt

 

thảng hoặc câu nói mớ

giữa giấc ngày ảo dụ một niềm tin

ngày lên cơn động kinh gió

hài cốt thời gian mục rữa

 

câu thơ bặt câm bẩm sinh tự thuở chào đời

tôi ngồi rù quến tiếng nói

từng phiến thanh âm cũ nát

dửng dưng một sự chối từ

 

những con chữ khỏa thân

vẽ chân dung một ngày vắng mặt

mông má vú vê tiền kiếp

tràn ngập màn hình ba bảy độ âm

 

trên đốm da ngày bạch tạng

đám sao vàng già nua

chờ ngày tự tận

đã qua đời…

 

Phương Uy

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
25 Tháng Tư 20255:54 SA(Xem: 2590)
Vũ Xuân Thông sinh ngày 9 tháng 12 năm 1939 tại Hà Nội. Là gia đình có đạo dòng, Thông theo học trường Puginier, là một ngôi trường cổ xưa được xây cất từ năm 1897 tại Hà Nội. Năm 1954, khi gia đình di cư vào Nam, ở tuổi 15 Thông là con trai cả trong một gia đình lúc đó có 4 anh em: Vũ Xuân Thông, Vũ Văn Thanh, Vũ Văn Phượng, Vũ Thị Bích, sau này trên vùng đất mới, gia đình Thông có thêm 2 người em nữa là Vũ Hồng Vân, Vũ Văn Dũng. Có bố là công chức từ thời Vua Bảo Đại, ngay sau Hiệp định Genève 1954 ông quyết định đem toàn gia đình vào Nam và chọn định cư ở Đà Lạt. Vũ Xuân Thông tiếp tục theo học trường công lập Trần Hưng Đạo, tới Tú tài 2 không có lớp nên VXT phải vào Sài Gòn theo học trường Chu Văn An cho đến hết năm cuối trung học
24 Tháng Tư 202510:10 CH(Xem: 4542)
Ai vẽ một đường viền cộng đồng âm nhạc / Lá cỏ ngồi lên hương / Những choàng tay nhau níu cần đêm lạnh / Đàn bập bùng mưa trống vỗ / Thời xa xăm
24 Tháng Tư 20254:11 SA(Xem: 3407)
Năm 1954, khi di cư từ Bắc vào Nam, tôi còn bé lắm. Đại gia đình chúng tôi chọn Tuy Hòa làm nơi an cư lạc nghiệp. Bởi vì có người bà con đã định cư và làm việc ở đó. Ba tôi dạy học mãi ngoài Hội An, nên tôi ở lại Tuy Hoà với Ông Nội và hai bà cô để tiện bề học hành và hầu hạ Ông.
24 Tháng Tư 20252:14 SA(Xem: 2867)
Khi nào thì chúng ta- những người bạn, người thân,.. tâm sự cùng nhau, chia ngọt sẻ bùi? Người ta thường nói: Chia vui để được vui hơn, chia buồn để nỗi buồn vơi đi. Điều đó đúng với người thật sự là bạn, người thân, tri kỷ. Nhưng khi trải lòng, trút cạn nỗi niềm cần đúng người đúng việc và đối tượng chia sẻ là với những người tin cậy, đối xử với nhau thật sự chân thành. Có người nghe với thái độ thờ ơ, hờ hững hoặc lãng tránh: “Câu chuyện của mày không liên quan đến tao nhá!”
24 Tháng Tư 20251:36 SA(Xem: 3449)
Em hiền như ly nước mát / Đơn giản như nụ cười không son / Là quả trứng buổi sáng, là tô canh rau buổi chiều / Là cơn mưa thì thầm trên thềm khuya / ** Em là xếp của nhớ thương / Em oai như nữ tướng / Em tính toán rạch ròi / Em rất bao dung
18 Tháng Tư 20256:00 SA(Xem: 3659)
Dưới màu hoa, như lửa cháy khát khao / Anh nắm tay em, bước dọc con đường vắng / Chỉ có tiếng ve, trong trưa hè yên tĩnh / Không cho lòng ta yên
16 Tháng Tư 20259:59 CH(Xem: 2993)
Em hoa quỳnh nở về đêm / Tôi thằng trộm đứng bờ phên ngập ngừng / Hương một làn bỗng thơm lừng / Tôi hoàn lương chỗ đã từng lưu manh
16 Tháng Tư 20259:16 CH(Xem: 2889)
PHIM “ĐỊA ĐẠO” của Đạo diễn BÙI THẠC CHUYÊN “Từ sau 1975 đến nay, Địa đạo Củ Chi được tô vẽ thành một biểu tượng chiến thắng và kích động lòng yêu nước trong nhân dân bằng văn chương, phim ảnh, mô hình, du lịch… nhằm mục đích tuyên truyền; và phim “Địa đạo…” có thể nói là một đỉnh cao của chiến dịch tuyền truyền đó góp phần tạo ra “Huyền thoại Địa đạo” ít có sự thật lịch sử, và đồng thời cũng tạo ra “cơn sốt” truyền thông” ghê gớm, tựa một “huyền thoại truyền thông” chưa từng có trong lịch sử điện ảnh Việt… Có thể nói, đó là điều đáng tiếc đáng kể đối với một bộ phim “bom tấn” được thực hiện nhằm chào mừng ngày 30 tháng 4 và 50 năm Thống nhất Đất nước. Với bộ phim “Địa đạo…”, những điều đáng tiếc nói trên cũng là sự thất vọng cho tài năng của đạo diễn Bùi Thạc Chuyên, đồng thời gửi gắm hy vọng anh sẽ có những sáng tạo nghệ thuật xứng đáng với nguồn lực khổng lồ mà nhân dân và quân đội dành cho những bộ phim lịch sử lớn mà anh đang ấp ủ!” TRẦN KHẢI.
16 Tháng Tư 20255:33 CH(Xem: 2901)
Ngày 29 tháng 4, tôi nhờ chú em con bà cô chở ra bến Bạch Đằng, Saigon xem tình hình và thấy rất nhiều tàu kể cả chiếc Việt Nam Thương Tín, Trường Xuân, Tàu Hải Quân, trong số này có một số tàu đánh cá của một công ty Đức, to rộng rãi và bằng sắt đàng hoàng. Trở về nhà, tôi hối Ba đi trước với chú em. Hai chú cháu lọt được vào căn cứ Hải Quân và đi theo họ. Riêng tôi còn lần khân ở lại, hy vọng đến phút chót có thể gặp lại được Quỳnh Hoa, người yêu đầu đời của mình, nhưng phép lạ không xẩy ra.
16 Tháng Tư 20254:33 CH(Xem: 3218)
miên man nắng dọi qua đèo / đường sông mấy nhánh hoa leo vào lòng / nhủ thầm đừng có mùa đông / kẻo lưng em đậy kín bưng tóc dài