Tự ti mặc cảm và dốt nát thường gây nên tính hung dữ và ác độc Những thằng lưu manh thường khoác nhiều thứ áo Từ giả thầy tu, nhà thơ đến làm báo làm từ thiện Hay ăn hiếp những người cô thế và yếu sức hơn mình
Thậm chí còn đập nguyên chai bia vào đầu người lớn tuổi già nua Thường làm thơ vần vè tán gái, tán cả người yêu hoặc vợ của bạn Xưng hô mày tao với tất cả mọi người dù người ta tuổi bằng bố mẹ Nịnh trên nạt dưới lừa tình lừa tiền những người nhẹ dạ
Lưu manh thường sống bám vào phụ nữ Đón gió thời cơ Thấy biểu tình thì cũng vờ chống đối Thấy yêu nước thì cũng vờ rên rỉ quê hương
Thiên tai thì đúng là cơ hội Nếu bạn chịu khó nhìn quanh sẽ thấy chúng nó khắp nơi Nước mắt cá sấu khóc thương nhân loại Đúng là một lũ lưu manh
Lưu manh hay nghĩ mình là thi sĩ Bằng những vật vã ngu si Hay tưởng mình là nhà độc tài Không cho ai nói ngược
Những tay lưu manh hay nói tục Mở miệng là ăn nhậu thơ văn Lưu manh thường sống bầy đàn Đúng là một lũ đầu tôm
Không nên mua thù chuốc oán Sao tôi lại nói chuyện này Lưu manh đầu đường xó chợ Tiếc gì một lũ lưu manh...
Trong cùng một khoảnh khắc /
Sẽ có một người cười vui và một người bật khóc /
Em bé chào đời lúc tiễn biệt cụ già ra bãi nghĩa trang /
Có đám cưới rộn ràng khi phiên toà ly hôn hoàn tất /
Những mặt trái cuộc đời bên vẻ ngoài hào nhoáng lung linh.
Cũng gần một chục năm, khi tôi còn trụ tại trường tiểu học Washington. Văn phòng của tôi chuyên về nghiên cứu và hướng dẫn phụ huynh trong việc giáo dục nhi đồng. Có một ngày, một cô giáo( ở đây dạy mẫu giáo hay trung học cũng phải tốt nghiệp ít nhất là cử nhân và trung bình là cao học về giáo dục hay chuyên ngành về sư phạm). Cô ấy gõ cửa văn phòng của tôi và hỏi tôi có thể giúp đở cô ấy không?
Nàng vốn tính mơ mộng và lại sống khép kín nên không đi đâu ra khỏi nơi chốn mẹ sinh ra mình. Hồi nhỏ nàng hay chép thơ, chép nhạc và đọc những gì mà cho là hay hay thì chép vào tập giữ làm kỷ niệm. Hồi đó nàng khoái cái câu: " Sống là để nuối tiếc dĩ vãng, chán nãn hiện tại và mơ về tương lai". Bây giờ nhờ có gu gồ, có fb luôn nhắc nhở phương cách sống đúng là "phải luôn sống trọn vẹn trong hiện tại, quên đi quá khứ và đừng lo cho tương lai" ngồi ngẫm lại nàng thấy hồi xưa sao mình khờ đến vậy ...
Phiên toà xử người dân Đồng Tâm cùng cái án tử hình, chung thân dành cho con cháu cụ Kình đã phủ xuống tâm trạng u ám cho tất cả chúng ta. Nhưng sự việc không dừng ở đó, công an đã bắt giam nhà báo Phạm Đoan Trang, đồng tác giả của ấn bản “Báo Cáo Đồng Tâm”. Đây là một ấn phẩm song ngữ Anh-Việt nhằm công bố với dư luận quốc tế về tội ác của lãnh đạo CS trong vụ án tranh chấp đất đai với người dân tại Đồng Tâm.
“Diều Hâu” là biệt danh ông bác sĩ đặt cho tính hiếu chiến của tôi. Xem ra ai cũng có vẻ bực bội về những tin tức xáo trộn ở Sài Gòn. Ông tiếp: - Tụi sinh viên có đứa nào bất mãn, Diều Hâu cứ việc hốt hết đem lên căn cứ 7 giao cho tôi. …/ Cầm lấy ly rượu như muốn bóp vỡ trong tay, thiếu tá Bính giọng gay gắt hơn:
- Cứ để tôi thì khỏi cần tốn phi tiễn với lựu đạn cay. Chỉ cần mấy cỗ đại liên trí mấy đầu phố. / Xem ra chính trị đã làm phân hóa giữa chúng tôi. Rồi ông quay sang hỏi ông Bác sĩ: - Sao Docteur Zhivago, ông nghĩ sao về tụi sinh viên tối ngày chỉ biết có biểu tình phá rối ấy? (Mặt Trận Ở Sài Gòn, tr. 27-28)
Nếu ngược về năm 1971-1972, đọc đoạn trên thì tôi sẽ rất bất mãn với thái độ của mấy ông quân nhân này. Dạo đó tôi đang là sinh viên năm thứ hai Luật... Hồi đó chúng tôi rất không ưa, hơn nữa còn gọi là -đám lính cảnh sát đàn áp- biểu tình. Ngày ấy, với bọn chúng tôi, dường như hình ảnh sống có lý tưởng là phản chiến...
Chắp tay mười phương xanh vô lượng /
Đêm hạ nồng sẽ đập cánh bay lên /
Phù sinh trôi, phù sinh trôi ngất ngưởng /
Bát trăng đầy vừa chạm giếng mưa nghiêng.
Vô cùng thương tiếc /
khi hay tin nhạc mẫu và thân mẫu của hai thân hữu /
đại diện cho Tạp Chí Hợp Lưu tại Virgina Phạm Đăng Khoa và Nguyễn Thanh Thúy: Cụ Bà Quả Phụ Phêrô Nguyễn Đình Phê, Nhũ Danh MARIA TRẦN THANH SA
Sinh mồng 6 tháng 6 năm 1935, tại Ninh Bình, Việt Nam / đã an nghỉ trong Chúa lúc 7:00 tối Thứ Tư, mồng 7 tháng 10 năm 2020
tại bệnh viện MEDSTAR Southern Maryland / Hưởng thọ 85 tuổi
Cụ Bà Quả Phụ Phêrô Nguyễn Đình Phê /
Nhũ Danh MARIA TRẦN THANH SA /
Sinh mồng 6 tháng 6 năm 1935, tại Ninh Bình, Việt Nam /
đã an nghỉ trong Chúa lúc 7:00 tối Thứ Tư, mồng 7 tháng 10 năm 2020 /
tại bệnh viện MEDSTAR Southern Maryland /
Hưởng thọ 85 tuổi
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.