- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Hợp Lưu 116

28 Tháng Hai 201212:00 SA(Xem: 99966)

lg_thutoasoan-thumbnail

 

 

Hợp Lưu 116 với tranh bìa Biến khúc tháng 11 của họa sĩ Đinh Cường được gởi đến quí độc giả và văn hữu như những bước chân đi qua mùa Đông để vào mùa Xuân nắng ấm, bằng những đổi thay, những hy vọng, để hướng về tương lai với những đều tốt đẹp. Tựa chuyện chuyển thể từ phim câm đến phim có tiếng nói, từ trang báo viết tay đến liên mạng toàn cầu. Chấp nhận đổi thay để sinh tồn. Hợp Lưu cũng thay đổi trong chiều hướng đó. Bắt đầu từ số nầy Hợp Lưu sẽ phát hành mỗi 3 tháng 1 số in trên giấy và cập nhật đều đặn ở trang nhà của Tạp Chí Hợp Lưu để độc giả dễ dàng truy cập, duy chỉ có một điều không thay đổi, đó là giá trị của những bài vở trong từng số báo của Hợp Lưu.

 

Hợp Lưu 116 được bắt đầu với bài biên khảo của sử gia Vũ Ngự Chiêu về Nhà Hồng Bàng (2879-258 TTL) một bài viết mà tác giả đã bỏ công nghiên cứu nhiều năm trong cuộc đời sử học của ông với lời kết: Ngoại trừ trường hợp có những khám phá đặc biệt nào đó trong ngành khảo cổ học, các nhà cổ sử của thế kỷ XXI chỉ có thể nhìn về núi Hùng với sự bất lực ở nhận thức rằng có lẽ nhà Hồng Bàng mãi mãi là một thứ “dĩ nghi, truyền nghi.” Trong phần nghiên cứu về thi ca, Giáo sư Nguyễn Ngọc Bích với bài viết mới về đặc điểm của thơ Hồ Xuân Hương hay là vấn -đề liên-bản với hy vọng sẽ mở rộng cuộc đối thoại về vấn đề nầy. Và nhà phê bình Thụy Khuê với bài nhận định mới về nhà thơ Hàn Mặc Tử (1912-1940).

 

Hợp Lưu 116 có hai bài phỏng vấn đặc biệt: Nguyễn Thị Hợp, nỗi sợ hãi của một họa sỹ là sự lập lại … do Lưu Diệu Vân thực hiện. Vài phút với nhà văn Song Thao… do Lương Thư Trung thực hiện. Bên cạnh đó là tùy bút của Nam Dao về mùa xuân nhớ hai kẻ nòi tình, Đinh Cường viết về nhà thơ Kim Tuấn và những ngày tháng cũ. Sáng tác văn xuôi có Nguyễn Xuân Tường Vy, Âu Thị Phục An, Bùi Ngọc Khôi, Trần Trung Sáng và Hoàng Chính… mỗi người một vẻ, mỗi tác phẩm là một san sẻ của người viết gởi đến bạn đọc một cách trang trọng. Riêng Lữ Thị Mai đã tiến một bước khá xa với truyện ngắn Xương rồng cô đơn. Phần thi ca được nở rộ như hoa xuân với những thi phẩm của các thi sĩ đương đại như Lý Thừa Nghiệp, Thái Tú Hạp, Vũ Thùy Hạnh, Du Tử Lê, Inrasara, Lữ Quỳnh, Trần Thiên Thị, Trần Trọng Dương, Trịnh Hải Yến, Phan Việt Thủy, Trần Mộng Tú, Nguyễn Đông Giang, Nguyễn Thị Khánh Minh, Phan Ni Tấn… Mục thường xuyên Mạn đàm văn học với Trần Thiện Đạo, Phiếm luận với Song Thao, Tin sách với Vũ Thúy Vi, Mục đọc sách là Lê Vương Ngọc viết về tùy bút Du Tử Lê: Trên Ngọn Tình Sầu vừa mới được xuất bản.

 

Hợp Lưu 116 hân hạnh giới thiệu những người viết mới đến với quí độc giả và văn hữu kỳ nầy là Phạm Phương với Hoa cúc quỳ không bao giờ chết, Nguyễn Phương Liên, với Chú Biên, và những bài thơ của Lưu Thị Bạch Liễu.

 

Bắt đầu từ tháng 4-2012, Số điện thoại liên lạc của Tạp Chí Hợp Lưu là: 714- 381-8780, địa chỉ tòa soạn và email không thay đổi. Kính chúc quí văn hữu và quí độc giả một mùa xuân an bình cùng nhiều sức khỏe. Hẹn gặp lại quí vị trong Hợp Lưu số mùa Hè 2012 (tháng 4-5 & 6) với sự góp mặt của nhiều văn thi hữu trong và ngoài nước.

 

Tạp Chí Hợp Lưu

MỤC LỤC HỢP LƯU 116

 

3/Thư tòa soạn 5/VŨ NGỰ CHIÊU: Nhà Hồng Bàng (2879-258 TTL) 55/ LÝ THỪA NGHIỆP: Tháng Chạp Viết Ở Melbourne 56/ THỤY KHUÊ: Hàn Mặc Tử (1912-1940) 87/ THÁI TÚ HẠP: bầy hạc rong chơi 90/ NGUYỄN NGỌC BÍCH: Về một đặc-điểm ... 106/ VŨ THÙY HẠNH: Mẹ Yêu 108/ NGUYỄN THỊ HỢP: nỗi sợ hãi của một họa sỹ … / LƯU DIỆU VÂN thực hiện phỏng vấn 116/ DU TỬ LÊ: thực phẩm (chờ chế biến). 118/ INRASARA : Thời gian của một lời xin lỗi  120/ LỮ QUỲNH: Những trái thông ... 121/ LỮ THỊ MAI: Xương rồng cô đơn 128/ TRẦN THIÊN THỊ: ngày sinh của hoa 130/ NGUYỄN XUÂN TƯỜNG VY: Thung Lũng Mù 138/ TRẦN TRỌNG DƯƠNG: Trong quán bia / Thèm yêu... 141/ÂU THỊ PHỤC AN : Giường xuân 146/TRỊNH HẢI YẾN: Mùa đông nào cho em…148/ ĐINH CƯỜNG: Kim Tuấn, chiều đông nào nhung nhớ 157/ PHAN VIỆT THỦY : Cành mai cho người yêu dấu 158/ TRẦN MỘNG TÚ: Luân Vũ Xuân 159/ NGUYỄN ĐÔNG GIANG: Xuân nầy, buồn nỗi tình xa 160/ NGUYỄN THỊ KHÁNH MINH: Mùa Xuân Mưa 162/ BÙI NGỌC KHÔI: Thất hẹn 177/ NAM DAO: Nhân Mùa Xuân, nhớ hai kẻ nòi tình 186/ PHAN NI TẤN: Dứt Tình Tại Bậu 188/ TRẦN TRUNG SÁNG : Ga nhỏ 194/LƯU THỊ BẠCH LIỄU:Khúc ngày 1...198/ PHẠM PHƯƠNG: Hoa cúc quỳ không bao giờ chết 209/ HOÀNG CHÍNH: Nỗi khát khao trong lòng tên thảo khấu 223/ NGUYỄN PHƯƠNG LIÊN: Chú Biên 228/ LÊ VƯƠNG NGỌC: Tùy bút Du Tử Lê 2011... 234/ Vài phút với nhà văn SONG THAO ... Lương Thư Trung thực hiện 248/ Phiếm luận: SONG THAO phụ trách 257/ Mạn đàm văn học: TRẦN THIỆN ĐẠO 270/ Tin Sách: VŨ THUÝ VI phụ trách.

 

Tranh bìa:

Biến khúc tháng 11 - tranh Đinh Cường

Ảnh trang 1: / Tranh Nguyễn Thị Hợp


Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
10 Tháng Mười 20244:15 SA(Xem: 4863)
Tôi trở về Half Moon Bay / Đếm từng con sóng biển / Đếm từng nỗi ưu phiền / Lòng buồn như sương mù / Từ độ ánh trăng tan...
05 Tháng Mười 20244:58 CH(Xem: 5388)
NCT sinh năm 1948 tại Vũng Tàu, cha mẹ là người Hà Nội. Từ đầu những năm 1950er NCT lớn lên ở thành phố Sài Gòn, học tiểu học ở trường Bàn Cờ, trung học ở trường Chu Văn An. Năm 1967 ông từ chối những học bổng của những quốc gia khác, chọn học bổng quốc gia (VNCH) để sang CHLB Đức du học. Tại Viện Đại Học Stuttgart NCT học Triết học và Toán Học & Cơ Học Áp Dụng. Vào thời điểm đó những triết gia Đức có tiếng như Martin Heidegger, Karl Jaspers, hay Ernst Bloch đã hưu trí, ông đã làm luận án tiến sĩ ở Viện Cơ Học & Toán Học Áp Dụng. Ông là sinh viên trẻ nhất xưa nay có bằng Tiến Sĩ Kỹ Sư (Doktor-Ingenieur), vào năm 1977.
02 Tháng Mười 20246:16 CH(Xem: 3482)
Chủ nghĩa phê bình văn học thời cổ điển ở phương Đông thường diễn ra trong các hình thức: Bình văn, bình thơ và ca xướng hay ngâm vịnh; trong lúc ở phương Tây thì hình thức khá phổ biến là diễn thuyết và tranh luận. Cái hay của văn chương chỉ trụ vào hình thức diễn đạt một phần; nhưng sự tinh túy lại là cái “thần” nằm trong góc khuất của cảm xúc và tư tưởng. Bởi vậy, khi nói đến những trường hợp xướng văn, bình thơ hay phê bình văn học đã có rất nhiều văn nghệ sĩ Đông Tây như Jacques Prévert, Francoise Sagan, Mark Twain… ở trời Tây hay Tô Đông Pha, Bùi Giáng…
02 Tháng Mười 20245:30 CH(Xem: 6222)
Những bài thơ dưới đây được tuyển dịch từ cuốn ”Một Trăm Bài Thơ Nhật” rất nổi tiếng của thi sĩ-dịch giả Mỹ Kenneth Rexroth với thơ của các thi sĩ Nhật qua nhiều thế kỷ. Trong cuốn này, dịch giả Rexroth đã nắm bắt được rất nhiều tích cách tinh tế của thi ca cổ điển Nhật Bản: chiều sâu của niềm đam mê chừng mực, văn phong sang trọng khắc khổ, và hình tượng phong phú nhưng cô đọng. (- Bạt Xứ)
02 Tháng Mười 20245:12 CH(Xem: 2883)
Cách nay hơn chục năm, tôi đã viết: Luân Hoán, người kể chuyện bằng thơ. Tuy nhiên, ngay sau đó tôi đã nhận ra, bài viết chưa thực sự mở ra được hồn cốt, kiến thức và khối lượng sáng tác đồ sộ của ông. Vì vậy, hôm rồi, nhận được tập bản thảo: Nỗi Nhớ Quê Nhà Từ Montreal, do Luân Hoán gửi tặng, dù đang rất bận, tôi cũng dành thời gian đọc ngay. Một cảm xúc khác, Luân Hoán đã để lại trong tôi, khi đọc xong tập thơ dày đến 300 trang này. Thật vậy, Nỗi Nhớ Quê Nhà Từ Montreal như một cuốn hồi ký về tình yêu, cuộc sống chìm vào nỗi nhớ quê nhà được Luân Hoán viết bằng thơ: “càng già càng bớt nhớ nhà?/ quẩn quanh nhớ mỗi cái ta thật nhiều/ nhớ từ thời bé hạt tiêu/ phơi nắng giang gió thả diều, đi rông“ (Trí nhớ về chiều)
02 Tháng Mười 20245:02 CH(Xem: 3346)
Chồng tôi bị bạo bệnh qua đời được vài năm thì tôi quyết định bán căn nhà cũ và văn phòng địa ốc của anh ấy để dời đi nơi khác, cố quên đi môt dĩ vãng đau thương. Tôi đã quá mệt mỏi với công việc làm ăn mà xưa kia anh ấy luôn gánh vác những phần nặng nhọc nhất. Chồng tôi là một người hiền hòa, hoạt bát rất lo cho vợ con, cho nên sự ra đi của anh ấy đã mang theo không những một chỗ dựa vững chắc cho mẹ con tôi mà cả linh hồn và thể xác của tôi.
02 Tháng Mười 20244:46 CH(Xem: 3519)
Đối với người xa quê, cứ đồng hương là thân nhau rồi, hà huống lại là nhà văn. Thường các nhà văn rất thích gặp nhau, có thể bàn với nhau những dự định sáng tác, động viên nhau khám phá thi pháp mới. Thân hơn nữa, đọc bản thảo của nhau, góp ý để sửa chữa tác phẩm tốt hơn, hay hơn... Tôi viết rất chậm, ba bốn tháng mới viết được một truyện ngắn. Còn Nguyễn Anh thì ngược lại, chỉ vài tháng đã có tiểu thuyết gáy dày như hòn gạch. Bao giờ viết xong anh cũng in ra, đóng thành tập, có bìa giả như một luận văn tiến sĩ, đưa tôi đọc, nhờ góp ý. Tiểu thuyết của anh là loại tình cảm xã hội nên hấp dẫn, tôi đọc một hai bữa là xong mà không thấy quá vất vả. Mới có mấy năm anh đã có hơn năm mươi đầu sách. Tác phẩm ra ào ạt nhưng anh vẫn chưa nổi tiếng trên văn đàn. Trong giới viết lách chẳng mấy người biết đến Nguyễn Anh.
02 Tháng Mười 20244:38 CH(Xem: 4229)
Như tuổi trẻ của chúng ta, hôm nay / Thứ hoàng hôn oằn mình rực rỡ / Đang chìm dần / Khuất vào nơi biển lạnh. / Bình minh rồi sẽ mọc / Nhưng không thuộc về chúng ta.
24 Tháng Chín 202412:07 SA(Xem: 5726)
ừ có lụt thiên nhiên / nhưng có ai quên khuấy / vẫn còn cơn lụt kia / vẫn quanh năm thường trực ru ngủ / và đánh chìm
23 Tháng Chín 20241:01 SA(Xem: 3489)
Lời giới thiệu: Thủ tướng Hun Manet với hậu thuẫn của cha ông, người đã đề xướng ra công trình kênh Funan Techo như một Đại vận hà của dân tộc Khmer, đồng thời là di sản triều đại của cha con họ. Về địa chính trị, tuyến đường thủy vận này cho họ phương tiện chuyển hàng hóa từ Phnom Penh ra biển, không còn phải theo tuyến đi trên Sông Tiền hay Sông Hậu, sẽ giải thoát họ khỏi sự phụ thuộc vào Việt Nam. Cha con Hun đã được sự hậu thuẫn mạnh mẽ của dân chúng khi đặt cho dự án này dưới tên Funan, khơi động lên tinh thần dân tộc bài Việt, và soi sáng lại lịch sử Đế chế Funan của họ. Theo giới chuyên gia quốc tế, và phân tích trên Viet Ecology Foundation, lợi ích kinh tế của công trình này chắc chắn không khả thi, tác động nặng trên môi sinh cho Cam Bốt và xuyên biên giới xuống Việt Nam nhưng đã bị chính quyền Phnom Penh giảm thiểu hóa và gạt bỏ. Phnom Penh không giải trình toàn bộ chi phí và việc di dời đền bù cho người dân họ như thế nào. Họ cung cấp thông tin bất nhất và sai lệch ...