- Tạp Chí Hợp Lưu  18939 Magnolia St. Fountain Valley, CA 92708 - USA Điện thoại: (714) 381-8780 E-mail: tapchihopluu@aol.com
Tác Giả
Tìm đọc

Nối Cầu Vòng / Vị Thanh

02 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 127717)

huynhlenhattan_hl_114
 Thi sĩ Huỳnh Lê Nhật Tấn


Nối Cầu Vòng



Có không bóng ai đó
leo lên trời cong bốn dấu chấm điểm
Bàn tay em đẹp lộng lẫy mọc ra chiếc răng nanh

Tiếng nói của lưỡi con rắn độc
từ đâu cất tới.
 
Nơi ngủ sắc vo chân không xuống lồng đỏ
bay vào lục bình trôi sông tủa khói
tôi cánh chim từ lồng ngực
bình minh rọi bộ xương sườn hiện nguyên vẹn
Tro xám lấp lánh hình vị nhân cộng trừ định mệnh

Vỡ tan mờ ảo trong mảnh kính trắng tung tăng bọt

Nhìn đi lên đỉnh núi dây cung tên căng miền sâu thẳm
Thoát vô tầng ánh sáng thứ tự lớp
Để tôi nghe thấy lõi trái đất chín nở bốn mùa

Này linh hồn tảo tần xới tấm thảm đầy mật ngữ
Thế giới sắc màu nguyên sơ.

Để tôi núp trong bụi cây quạt đám mây đen mưa tức thì
Gió thổi…
rát khuôn mặt ám nằm lỳ trên đất cát

Sa mạc đếm gì từng hạt cát bé vàng áo nắng bồng tôi lên

Thân nghiêng hôn phối lên má đào tơ
đôi tờ vú vo cuộn không cháy rụi hồn pha dòng sóng điện

Nhảy li ti điểm hoa chân ma xác bay.
A tôi đảo quanh đây một vòng.


Vị Thanh

Từ hé nụ
đánh mọi vật thấu tiếng ngân
bầu trời lắc tiến gần. Ta bé con dần vô cùng.
nghe thuật chuyện siêu vi bên vỏ cây trái sần si
khoan ổ hoang tàn
mộng bầy tiên nữ đùa hoa lá cỏ.

Con ong họa phẩm vũ gió:
vết băng đi qua lay tháo lược sự sáng tạo
Loài người tìm lại đường bay đến trên đỉnh đầu
Phát tán hơi thở gió tích lời sóng âm.

Chúng ta bóp nát bôi trơn một hành tinh lạ
chỉ thuộc về viễn tưởng.

Chúng ta nhìn thấy nơi mình sống
con vi trùng động dậy

Tôi bèn nói ước lệ:
Tìm về cuội nguồn là tìm cái gì đó
động dậy phía dưới.

Huỳnh Lê Nhật Tấn
Đà Nẵng 5-2011



Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 36368)
Đ ừng vội trách những gì chưa nói hết Mai em về.. Còn luyến tiếc nào không Chẳng hạn như thông quấn quít nhau đến chết Biết vậy thôi cũng đủ nao lòng
17 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 32189)
m ới đó mà rằm đã lên trăng đã lên trên một nền trời trong khuôn mặt vẽ. rất tinh ròng trong trí nhớ. màu xanh hồng. xa xưa
17 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 32826)
G iăng tấm lưới châu ngày gió lộng. Trở gót mà xem núi bạc đầu Nghiêng vai hứng lấy vô biên mộng Lưng trần tầm tả tiếng mưa mau.
17 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 34038)
Khi những ngón tay rời khỏi anh tìm lên thân em Cũng là khi đêm mở mắt soi dấu bàng hoàng Ta phân thân đôi vực bờ mê sảng Em vỡ cuồng trầm uất đa mang
17 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 32680)
Nghe nhiều người khen cuốn Ba người khác của nhà văn Tô Hoài, tôi cố tìm đọc. Đọc xong thì hoang mang… Nói cho ngay, đấy là cuốn sách viết khéo với nhiều cảnh đời sống động và được “lên hương” bằng yếu tố gợi dục đậm đà. Quả là cái khéo của bà hàng xén chợ phiên biết bày bán bắt mắt những món hàng xanh xanh đỏ đỏ …
17 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 29556)
Tác giả của tập truyện “gối đầu giường” với biết bao nhiêu thế hệ độc giả “Dế mèn phiêu lưu ký” đã qua đời sáng nay, 6/7/2014 tại nhà riêng ở Hà Nội, hưởng thọ 95 tuổi.
17 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 32986)
T rong một cuộc hành quân dài ngày cuối năm 1970 thế kỷ trước, chúng tôi những người lính tác chiến của Quân đội Miền Nam Việt Nam, được lệnh trang bị khá chu tất, từ súng đạn tới quân trang quân dụng. Tuy cồng kềnh, nặng trĩu, tôi vẫn cố sắp xếp để ba lô có được một khoảng nhỏ, đủ chứa vài ba cuốn sách, do vợ tôi, bấy giờ còn là “người yêu” gửi ra hậu cứ. Đó là bốn tác phẩm của Y Uyên, Dương Nghiễm Mậu, Hoàng Ngọc Tuấn, và Ngô Thế Vinh. Ba tác giả đầu tôi đọc say mê, đến Vòng Đai Xanh thì khựng lại...
07 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 37546)
ô i những ngón tay ứa mềm da thịt tôi vuốt tôi nghe đêm rất nồng nàn cơn-xác-thân hun hút muộn màng hồn sắp sáng nơi chân đời vỡ rạn
05 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 34353)
Trăng rắc sầu lên hai vai Cả phố, Gió, Đuôi mắt dài của em Còi xe đêm quất vào đêm Chất lên lưng chuyến người biền biệt xa.
30 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 37172)
M ùa hạ yêu kiều nép vào sau lưng rèm kể cho anh nghe về những cơn mưa khốn đốn những nỗi buồn ngày một lớn lên ban mai run run mang gương mặt hoài nghi nghẹt thở chờ lời giải đáp trên ma trận phức âm của lửa  một ban mai chết non trong mưa